Chương 1773: Hôn Sự Này Không Cần Nữa (2)
Chương 1773: Hôn Sự Này Không Cần Nữa (2)
- Cao giai Thánh Võ?
Đồng Ngôn cưỡng ép phanh lại.
- Đồng Ngôn đây là khách nhân của Chí Tôn Kim Thành.
Lão nhân sắc mặt phát khổ, thật không muốn cùng Đồng Ngôn đối kháng, nhưng lại không thể không ngăn cản thủ vững Ôn Thiên Thành. Địa Hoàng Đảo đang theo Chí Tôn Kim Thành đánh chính là nóng hổi, nếu như con rể tương lai của Bách Lý Nhâm Thiên chết ở Địa Hoàng Đảo, khó tránh khỏi sẽ dẫn lên phiền toái không cần thiết.
- Quản hắn khách nhân khỉ gió nào, dám đùa giỡn nữ tử của ta, lão tử nhất định luộc sống hắn.
Đồng Ngôn rống to, hỏa diễm toàn thân cuộn trào mãnh liệt, cả người như là đốt hết , tràn ngập sát ý ngập trời. Hắn bị kích động đến tìm Cơ Dao Hoa cùng Cơ Dao Tuyết, nhưng không nghĩ tới lại đã gặp các nàng cười cười nói nói cùng một nam tử ở trong phòng, một cơn lửa giận bay thẳng lên trên đầu, liền không khống chế được.
- Đồng Ngôn? Hắn là thiếu gia trực hệ Tử Viêm Tộc?
Ôn Thiên Thành sắc mặt đột biến, cố nhịn đau khổ phẫn nộ, tranh thủ thời gian trốn đến đằng sau lão nhân, cuồng nhân này lúc nào xuất quan?
- Đồng Ngôn! Dừng tay! Chúng ta cùng hắn không có gì, chỉ là đang nói chuyện phiếm.
Cơ Dao Hoa cùng Cơ Dao Tuyết từ đằng xa vội vã xông lại, lại nôn nóng vừa tức giận. Ôn Thiên Thành lại nhiều lần dây dưa với các nàng, các nàng cũng là hiếu kỳ tại sao Ôn Thiên Thành có thể có ba cái khí hải, lại làm sao bắt giữ được ‘Thạch nữ’ lãnh ngạo Bách Lý Vô Song kia, cho nên mới cùng hắn hàn huyên một ít ngày. Nhưng Đồng Ngôn trái lại, không hỏi xanh đỏ đen trắng, nắm Ôn Thiên Thành lên một lần ác đánh, ngay sau đó giết vào rừng, huyên náo oanh oanh liệt liệt, toàn bộ đảo đều bị kinh động, dùng không bao lâu toàn bộ Xích Phượng Luyện vực đều sẽ biết.
Tiếng người đáng sợ, đến lúc đó không có gì cũng sẽ bị truyền ra cái gì.
Hai tỷ muội các nàng lập tức phải gả vào Tử Viêm Tộc, nếu như làm hỏng thanh danh, còn thế nào gả? Dù cho cuối cùng gả đi khẳng định còn có thể bị lạnh nhạt.
- Ta đương nhiên biết rõ không có gì, nếu là có cái gì lão tử liền giết cả các ngươi.
Đồng Ngôn giận dữ mắng mỏ.
Hắn là thật động tâm tư đối với Cơ Dao Hoa Cơ Dao Tuyết, mặc dù biết thanh danh các nàng có chút kém, nhưng vẫn đều kiên trì, cũng là bởi vì các nàng như Nguyệt Tình nói vậy, hung ác là đối ngoại, yêu là đối nội, từ việc các nàng thủ hộ Cơ Tuyết Thần có thể cảm nhận được, giống như Đồng Hân và hắn như vậy. Hơn nữa Cơ Dao Hoa cùng Cơ Dao Tuyết cũng không phải nữ tử thủy tính dương hoa, đến bây giờ cũng còn bảo trì thân hoàn bích.
Thật không nghĩ đến, bị kích động chạy tới, nhưng lại gặp các nàng cùng một tiểu bạch kiểm cười cười nói nói, còn là trong một phòng.
- Ngươi...
Cơ Dao Tuyết tức giận, hỗn đản này điên lên làm sao cái gì cũng đều mặc kệ?
Cơ Dao Hoa ngăn muội muội lại, thời điểm này đừng có lại kích thích hắn, bằng không thì càng náo càng nghiêm trọng.
Rất nhiều người trên Địa Hoàng Đảo đều bị kinh động, vội vã đuổi tới nơi này.
- Lão già kia, giao hắn ra đây.
Đồng Ngôn giận dữ mắng mỏ lão nhân thủ hộ Ôn Thiên Thành, tính cách hắn vô cùng cao ngạo, cũng là bởi vì mẫu thân cùng tỷ tỷ mà trở nên vô cùng thật mạnh. Hiện tại ngũ phương bá chủ tụ tập Xích Phượng Luyện vực, hắn lập tức muốn thành tân lang, nhưng lại gây ra một chuyện như vậy, hắn cảm thấy nhận lấy khuất nhục lớn lao.
- Đồng Ngôn thiếu gia, chuyện này cần phải nói rõ ràng.
- Nói cái rắm, hôn sự này lão tử không muốn! Hàng rởm!
Đồng Ngôn rống to.
Cơ Dao Hoa Cơ Dao Tuyết khẽ biến sắc, không dám tin nhìn Đồng Ngôn trên không trung, sắc mặt đều trắng.
- Đồng Ngôn thiếu gia, ngài nói quá lời.
Mấy vị lão nhân bay lên không, từ từng phương hướng ngăn Đồng Ngôn lại, toàn thân bắt đầu khởi động lấy năng lượng mạnh mẽ, tùy thời chuẩn bị chế phục hắn.
- Nhắc nhở các ngươi lần cuối cùng, giao người ra đây.
Đồng Ngôn toàn thân bạo lên Tử Viêm cuồng liệt, múa khắp trời cao, nhiệt độ cao đốt cháy tầng mây, trong vòng hơn mười dặm khó thấy mây trắng. Sâu trong khí hải Đồng Ngôn, Thanh Đồng Cổ Đăng tách ra cường quang, đều chiếu rõ toàn thân hắn, một cỗ năng lượng khủng bố liên tục phá thể hiện ra,, tăng lên lấy uy lực lửa tím.
- Ta chính là cùng các nàng trò chuyện một ít ngày, nói chuyện phiếm cũng là tử tội sao?
Ôn Thiên Thành nhịn không được tức giận kéo lại.
- Ngươi là cho rằng ta mù a! Tự mình cút qua đến cho ta, ta lưu cho ngươi toàn thây, nếu không, núi lửa muôn đời chính là phần mộ của ngươi, ta bảo đảm đem ngươi đốt cặn bã đều không thừa.
Đồng Ngôn đằng đằng sát khí, trong hốc mắt sôi trào Tử Viêm, nắm đấm cót két vang.
- Toàn bộ đảo cũng biết các nàng là nữ tử của ta, ngươi còn dám đùa giỡn?
- Ngươi đến cùng đã làm cái gì?
Lão nhân Địa Hoàng Đảo cau chặt lông mày, quát lạnh Ôn Thiên Thành.
- Ta cái gì đều không làm!
Ôn Thiên Thành oan uổng, hắn là cảm thấy hai nữ tử kia xinh đẹp, muốn thông đồng, nhưng các nàng căn bản không cho hắn cơ hội. Hắn hôm nay là cùng cường giả Địa Hoàng Đảo luận bàn võ pháp, vừa hay đi qua chỗ đó, đi vào hàn huyên một lát, thật không nghĩ còn chưa nói vài câu, đã bị như vậy, cứ như là hắn yêu đương vụng trộm bị bắt lấy.
- Giao ra đây!
Đồng Ngôn gào thét, tiếng như lôi đình, ầm ầm ở trong trời đất.
- Các ngươi đang làm gì đó? Ai dám tổn thương nam tử của ta.
Bách Lý Vô Song cưỡi linh cầm xông lại, mắt phượng ngậm sương, chắn đến phía trước Ôn Thiên Thành.
- Ngươi lại từ đâu xuất hiện.
Sắc mặt Đồng Ngôn u ám, ánh mắt như là dã thú nhắm người mà cắn.
- Chí Tôn Kim Thành, Bách Lý Vô Song.
- Bách Lý Vô Song lại bộ dạng xấu xí như ngươi? Vũ nhục chỉ số thông minh của ta sao.
- Bộ dạng kinh sợ này của ngươi, cũng xứng là thiếu chủ Tử Viêm Tộc?