Chương 1777: Đồng Ngôn Thương Tâm (1)
Chương 1777: Đồng Ngôn Thương Tâm (1)
- Đừng nói Hắc Giao chiến thuyền, nếu quả thật thành, ta giới thiệu U Minh Vương cho ngươi làm quen. Chú thuật của ngươi cũng là loại linh hồn, nếu như U Minh Vương nguyện ý dạy dỗ ngươi, cảnh giới của ngươi khẳng định tăng lên nhanh hơn.
Bên trong Thiên Điện yên tĩnh ở Địa Hoàng Đảo, trong không khí trầm tính lộ ra áp lực.
Đồng Lập Đường, Cơ Chấn Sơn, Bách Lý Nhâm Thiên, ba người cầm quyền tộc đàn ngồi ngay ngắn trên đầu, cứ việc khống chế lấy khí tức cường thịnh, nhưng phẫn nộ lần lượt bắt đầu khởi động, còn là phóng thích ra trùng trùng điệp điệp sóng khí, đặt ở trong lòng của mỗi người, ép tới bọn hắn không thở nổi.
Bách Lý Nhâm Thiên tái nhợt sắc mặt, ánh mắt sắc bén từ đầu đến cuối liền không có rời khỏi qua Bách Lý Vô Song. Hắn biết rõ nữ nhi của mình thanh cao lãnh ngạo, nhất là thời điểm đối đãi nam tử càng là ngôn ngữ cay nghiệt, thật không nghĩ đến vậy mà lại ở trước mặt mọi người nhục nhã Đồng Ngôn, trào phúng Cơ Dao Hoa cùng Cơ Dao Tuyết, cond là dùng mấy từ ngữ cực đoan ‘Lẳng lơ thành tính’ cùng ‘Nữ nhân dâm đãng’ này, không chỉ có nhục nhã thân phận cao quý của Bách Lý Vô Song, cũng là đang gây tai hoạ cho Chí Tôn Kim Thành.
Bách Lý Nhâm Thiên thật vất vả mới cùng Địa Hoàng Đảo nơi này đánh tốt quan hệ, ngươi không giúp đỡ cũng được, vậy mà còn quấy rối.
Cơ Chấn Sơn mặt không biểu tình, nhưng lửa giận trong lòng không ngừng cuồn cuộn, làm sao đè đều đè không xuống. Quan hệ thông gia sắp tới, hôn sự tùy thời khả năng bắt đầu, vậy mà lại gây ra một chuyện cười như vậy. Mặc kệ Cơ Dao Hoa Cơ Dao Tuyết cùng tên Ôn Thiên Thành kia có phát sinh cái gì hay không, nhưng chuyện đã náo đến loại tình trạng này, nhất định sẽ ảnh hưởng đến cách nhìn của Tử Viêm Tộc đối với Cơ Dao Hoa cùng Cơ Dao Tuyết.
Hắn rất rõ ràng hai nhi nữ của bản thân, mặt ngoài yêu mị câu hồn, xử sự lại cay độc cường thế, rất dễ dàng cho người lưu lại chút ít ấn tượng ‘Phóng đãng’, nhưng cũng không phải thành tính người lẳng lơ. Tử Viêm Tộc khẳng định cũng đã cẩn thận điều tra qua, bằng không thì cũng sẽ không tự thân cầu hôn, còn là cầu hôn cho Đồng Ngôn. Dù sao tương lai ngày nào đó nếu như Đồng Ngôn tiếp chưởng Tử Viêm Tộc, Cơ Dao Hoa cùng Cơ Dao Tuyết liền là phu nhân tộc trưởng.
Nhưng bây giờ trái lại, sau khi trò khôi hài này truyền đi, phẩm hạnh Cơ Dao Hoa cùng Cơ Dao Tuyết nhất định sẽ nhận đến nghi vấn, Tử Viêm Tộc còn có thể cho phép các nàng gả cho Đồng Ngôn? Quan hệ thông gia mặc dù không phải điều kiện chủ yếu để hai bên liên minh, nhưng tuyệt đối không đủ hoặc thiếu, huống chi còn là gả cho một người tương lai muốn làm tộc trưởng.
Đồng Lập Đường cũng đang tức giận, tuy nhiên tức giận không phải cái khác, mà là tiểu tử Đồng Ngôn kia đang trừng hắn! Hắn đang trầm mặt nhìn Đồng Ngôn, Đồng Ngôn đang ngửa đầu trừng hắn, Đồng Hân ở bên cạnh theo cũng đều nén không được, liền vắt lên đầu như thế, trừng mắt. Với tư cách tộc trưởng Tử Viêm Tộc, đã từng là một trong những bá chủ chí cao hải tộc, chưa bao giờ có ai dám khiêu khích quyền uy của hắn, chớ nói chi là mặt đối mặt trừng mắt.
Tiểu tử này... Ở đâu ra dũng khí?
- Đồng Ngôn! Muốn ta đánh ngươi sao?
Đồng Hân dở khóc dở cười, lại rất phiền muộn, ngươi như con gà trống trừng mắt là có ý gì? Còn là đang đối mặt với cao tầng tam tộc.
Tỷ muội Cơ Dao Hoa cùng Cơ Dao Tuyết cụp xuống màn che, im lặng không nói gì. Các nàng chưa từng ủy khuất qua như hôm nay vậy, vốn là một chuyện quá là bình thường, nói chuyện phiếm mà thôi, nhưng lại huyên náo mưa gió bão bùng, còn muốn tộc trưởng tam tộc đến công khai thẩm phán. Tiếng người đáng sợ, không có gì cũng sẽ bị gây ra cái gì. Trước kia các nàng đều sẽ không để ý cái nhìn của người khác, những năm gần đây đều vẫn luôn như vậy. Nhưng bây giờ các nàng đã sắp thành thân, sắp trở thành con dâu tộc trưởng Tử Viêm Tộc, tâm cảnh của các nàng đã bắt đầu phát sinh biến hóa vi diệu.
Mặc dù Đồng Ngôn nhỏ hơn các nàng, vừa mới bắt đầu trên tâm lý có chút rất khó chấp nhận, nhưng các nàng chưa từng hy vọng qua tình cảm gì xa vời, chỉ cần nam tử không tầm thường, có thể giúp gia tộc tranh thủ đến đủ lợi ích, các nàng có thể chấp nhận, còn những thứ khác đều không quan trọng. Đồng Ngôn không thể nghi ngờ là một lựa chọn tốt, không chỉ danh chấn Cổ Hải, có thể nói chính là kỳ tài trong thế hệ tân sinh Tử Viêm Tộc, lại dùng toàn bộ Tử Viêm Tộc làm sính lễ.
Nhưng hiện tại đã không phải là chuyện truy cứu đến cùng có phát sinh vấn đề gì hay không, chuyện kia đã hoàn toàn không còn quan trọng, quan trọng là... Muốn giải quyết chuyện này như thế nào.
Bởi vì, Đồng Ngôn muốn từ hôn! Kiên quyết từ hôn!
Bách Lý Vô Song cùng Ôn Thiên Thành ngồi cùng một chỗ, mắt lạnh nhìn mọi người trong phòng, giống như chuyện ngày hôm nay không quan hệ cùng nàng.
Một đám đồ bỏ đi, dám khi nhục nam tử của ta?
Bách Lý Phượng Hi không có ngồi cùng một chỗ với nàng, tính nết muội muội này của mình, nàng so ai đều càng rõ ràng, tự nhận đã có mỹ mạo, toàn bộ thế giới đều cần phải dung túng nàng, càng chịu không nổi bất cứ nam tử nào kích thích, nhưng cũng không nhìn một chút đây là nơi nào, hiện tại lại là trường hợp nào. Trong nội tâm nàng cười lạnh, như vậy vừa hay, đưa Bách Lý Vô Song về Kim Thành đi, để lại bản thân hoàn thành phần quang vinh quan hệ thông gia này.
- Chuyện từ hôn, không cần nhắc lại.
Đồng Lập Đường đánh vỡ bầu không khí áp lực, hắn là chủ nhân, người khác đều là khách nhân, Tử Viêm Tộc càng cần liên minh với Địa Hoàng Đảo cùng Chí Tôn Kim Thành, việc này hôm nay nhất định phải do hắn ra mặt, cùng lúc tận lực thỏa hiệp.
- Ta nói không cần là không cần! Ai yêu người đó lấy!