Chương 1792: Màn Lớn Mở Ra (4)
Chương 1792: Màn Lớn Mở Ra (4)
- Một tiểu bối mà thôi, lại làm sao có địa vị, tối thiểu cũng nên tự mình hiểu lấy, vậy mà nói khoác mà không biết ngượng ‘Mời’ hai nhâm tộc trưởng đi nghị sự, chính xác hung hăng càn quấy. Liền coi như ngươi tự mình đến mời, đều không nhất định có thể diện lớn như vậy.
Tuy nhiên... Nếu là đi Tử Viêm Tộc nghị sự, liên minh Tinh Diệu cùng Địa Hoàng Đảo chỗ đó cũng có thể cũng sẽ được mời, bọn hắn sẽ đi qua sao? Nếu như là việc nhỏ ngược lại không quan trọng, nhưng nếu có chuyện lớn gì? Bỏ lỡ chẳng phải là đáng tiếc?
- Phượng Hi, hôm nay Tần Mệnh muốn nghị chuyện gì? Ngươi những ngày này đều ở chỗ của hắn, nghe được tiếng gió gì chưa?
Bách Lý Nhâm Thiên hừ lạnh trong lòng, khẩu khí thật sự là không nhỏ, cũng quá xem mình là chuyện quan trọng. Dù cho thật có chuyện lớn gì muốn thương lượng, cũng nên do Điện Chủ Thiên Vương Điện các ngươi phái người đến mời, đến phiên ngươi ra lệnh?
Bách Lý Phượng Hi nhún vai:
- Bọn hắn gần đây vẫn luôn đang thảo luận chuyện võ pháp, không nghe thấy gì khác.
Một cái trưởng lão nói:
- Tần Mệnh dám mời thành chủ đi nghị sự, ta thấy việc này khẳng định nhỏ không được. Nếu không như vậy đi, ta đi qua xem sao.
Bách Lý Phương Thần cân nhắc một lát:
- Không cần, Nhâm Thiên tự mình đi một chuyến, chúng ta tiếp tục thảo luận hành động một tháng sau.
Bách Lý Nhâm Thiên không quá tình nguyện, nhưng phụ thân đã lên tiếng, hắn cũng không tốt quá bướng bỉnh.
Tại thời điểm Bách Lý Nhâm Thiên nhận được mời, liên minh Tinh Diệu cùng Địa Hoàng Đảo cũng đều đã nhận được mời. Bọn hắn mặc dù rất coi trọng Tần Mệnh, nhưng dạng hành vi trắng ra mời cự đầu khắp nơi này vẫn là để cho trong lòng hai phe có chút không quá thống khoái, trở ngại tình cảm, cũng là cân nhắc đến khả năng thật có chuyện gì, liên minh Tinh Diệu phái ra Phó minh chủ Mục Trọng Dương, Địa Hoàng Đảo là đảo chủ Cơ Chấn Sơn tự thân đi qua.
Lúc bọn hắn đuổi tới bí địa tộc trưởng Tử Viêm Tộc, Tần Mệnh đang giới thiệu cái gì cùng Đồng Lập Đường, Đồng Tuyền và hơn mười vị cao tầng Tử Viêm Tộc cùng Thanh Long Vương và U Minh Vương Thiên Vương Điện. Đồng Ngôn, Đồng Hân, Yêu Nhi cùng các tiểu bối cũng ở đây, hưng phấn mà thảo luận lấy.
- Các vị thúc bá, mạo muội mời, mong được tha thứ.
Tần Mệnh mỉm cười hành lễ.
Bách Lý Nhâm Thiên mỉm cười hàn huyên hai câu.
- Giữa trưa mời chúng ta đến, có chuyện gì quan trọng?
Đồng Lập Đường mời bọn hắn ngồi xuống:
- Đến đến đến, ngồi xuống nói chuyện, Tần Mệnh vừa mới đưa ra một kế hoạch hành động can đảm, mọi người cùng nhau thương lượng xuống khả thi.
Hành động? Hành động gì! Nhằm vào ai?
Bách Lý Nhâm Thiên, Cơ Chấn Sơn, Mục Trọng Dương đều nhướng nhướng mày lên, nhạy cảm chú ý tới thần sắc hưng phấn dưới đáy mắt Đồng Lập Đường, hai vị Vương Thanh Long Vương cùng U Minh Vương trầm ổn nghiêm túc đều tụ lấy lông mày, nghiêm túc suy nghĩ lấy.
Trạng thái tinh thần của Đồng Lập Đường rất tốt, phất tay ra hiệu:
- Tần Mệnh, một lần nữa nói cho mọi người ý nghĩ của ngươi.
- Các vị thúc bá, một chút ý nghĩ không thành thục, mong rằng nhiều hơn chỉ ra chỗ sai.
Tần Mệnh đi đến phía trước bọn hắn, đi thẳng vào vấn đề:
- Ngũ phương liên minh chúng ta thành lập đến bây giờ đã năm tháng, cần phải quen thuộc đều quen thuộc, cần phải hiểu rõ cũng đều hiểu rõ, đã làm tốt chuẩn bị nghênh đón khiêu chiến. Kế tiếp chúng ta đây nên làm những gì?
Nhiều cường giả như vậy tụ tập đến cùng một chỗ, rốt cuộc là muốn đối kháng liên minh hải tộc, hay là trốn ở chỗ này lo lắng không yên cùng đợi liên minh hải tộc đến vây quét?
Lực lượng ngũ phương liên minh chúng ta vô cùng cường đại, so ra mà nói là vượt một phần ba hải tộc là dư xài, dù cho hải tộc toàn lực đến vây quét, chúng ta cũng có năng lực để cho bọn hắn tổn gân động xương, chúng ta đã vô cùng cường đại, chúng ta nên tự tin, nên buông ra đảm lượng cùng tay chân làm một ít nếm thử. Nhưng nhìn hiện tại Xích Phượng Luyện vực một cái, hoàn toàn là mang một loại tâm tình căng thẳng bất an, là đang dùng ánh mắt kính sợ xen lẫn e ngại nhìn liên minh hải tộc.
Thật có lỗi, ta nói khả năng trắng ra, có thể một tháng này ta điều tra từ Địa Hoàng Đảo, Tử Viêm Tộc, liên minh Tinh Diệu, cùng với Chí Tôn Kim Thành chỗ đó hiểu rõ, bầu không khí chính là loại này, rất căng thẳng, thậm chí rất bi quan. Tuy nhiên đây cũng chẳng trách ai, dù sao liên minh hải tộc cũng đã uy bá phía tây bốn năm nghìn năm, ‘Kính sợ’ thâm căn cố đế đã đi sâu vào đến trong lòng của mỗi người, một lát chuyển đổi không được, cái này đều có thể coi là nguyên cớ.
Ta bỗng nhiên có một ý nghĩ, chúng ta đã có thực lực, vì cái gì nhất định phải giấu ở chỗ này đợi người khác tới chèn ép, vì cái gì không chủ động xuất kích? Chúng ta năm lực lượng gom lại cùng một chỗ, giống như là chuôi thiết chùy, cứng gõ tối đa liên minh hải tộc để cho bọn hắn tổn gân động xương, nhưng nếu như chỉ gõ một trong sáu đại tộc thì sao? Một búa này xuống, có hi vọng... Gõ nhão nhoét hay không?
Cơ Chấn Sơn, Mục Trọng Dương, Bách Lý Nhâm Thiên, toàn bộ động dung, tập trung lực lượng đả kích hải tộc nào đó? Không, ý nghĩ của Tần Mệnh rõ ràng chính là hủy diệt!
Đáy mắt Cơ Chấn Sơn hiện lên đạo cường quang, biểu lộ lập tức nghiêm túc, thận trọng cân nhắc. Cùng việc bị động chờ đợi, không bằng chủ động tiến công. Hiện tại tất cả tinh lực liên minh hải tộc đều tập trung vào Ma Vực bí cảnh, lực lượng phòng ngự của Lục Đại tộc tại tộc địa cấm khu khẳng định hạ xuống thấp nhất vài năm nay gần đây.