Chương 1827: Cùng mưu Xích Phượng (1)
Chương 1827: Cùng mưu Xích Phượng (1)
Nhất là sau trận đại đồ sát trở về, hắn may mắn hưởng dụng máu tươi một Thiên Võ, không chỉ cảnh giới khôi phục tới được đỉnh đỉnh, màu da cũng trở nên mưa nhuận sáng bóng, tối thiểu xem ra giống như là một người bình thường, mà không phải gầy như là con khỉ nhổ trắng lông.
- Nhà ngươi tại Thiên Đình đại lục.
- Đúng vậy a, một nơi xa xôi.
Tiểu Xuyên nhìn qua phương xa, trên khuôn mặt nhỏ trắng nõn tròn bóng nổi lên vui vẻ nhàn nhạt.
- Người nhà của ngươi còn có ở đó không?
- Người nhà... Ta có mụ mụ...
Tiểu Xuyên nhàn nhạt mà cười cười, ánh mắt lại tựa hồ như có chút mê mang.
- Chúng ta sẽ không cưỡng cầu ngươi ở lại quá lâu, đợi xử lý xong một ít chuyện cần thiết, ngươi liền có thể tự do.
Đối với Tiểu Xuyên, Tần Mệnh có chút sợ hãi không hiểu, người này thoạt nhìn tinh khiết thật đáng yêu, ngay cả ánh mắt có đôi khi đều giống như hài tử sạch sẽ sáng ngời. Nhưng tại Chí Tôn Kim Thành, Bái Nguyệt tộc, cùng với Yêu Man tộc trong mấy tràng ác chiến, Tiểu Xuyên đáng sợ để cho ký ức tất cả mọi người hãy còn mới mẻ.
Mưa máu đầy trời, khói đặc cuồn cuộn, thi thể trải rộng non sông, hắn ngồi ở trong núi thây biển máu ăn thịt uống máu, nhẹ nhàng vui vẻ cười to.
Cái loại tà ác sau lưng hào sảng này, để cho người ta sởn hết cả gai ốc.
Tuy nhiên, tại thời điểm Tần Mệnh ‘Mượn máu’ Tiểu Xuyên, Tiểu Xuyên cũng không có cự tuyệt, điểm ấy thật ra khiến hắn rất cảm động.
- Ngươi không đi cùng ta?
Tiểu Xuyên bỗng nhiên hỏi lại hắn một câu.
Tần Mệnh đang muốn cáo từ rời khỏi, nghe vậy thì dừng lại.
- Đi đâu?
- Thiên Đình đại lục.
- Đi cùng ngươi?
- Ngươi sẽ đi vào trong đó, đúng không?
Tần Mệnh khẽ nhíu mày, không biết Tiểu Xuyên nói là có ý gì. Dù có bình thường, thì từ trong miệng Tiểu Xuyên nói ra, dường như trở nên rất không bình thường.
Nụ cười trên mặt Tiểu Xuyên nhẹ nhàng quái dị không hiểu:
- Ta biết rõ hương vị quen thuộc trên người của ngươi là ở đâu ra.
- Ta... Không hiểu rõ ngươi nói cái gì.
- Hi vọng chúng ta... Tương lai không là kẻ địch.
Tiểu Xuyên ha ha cười khẽ, ý vị thâm trường mắt nhìn Tần Mệnh.
- Tiểu Xuyên, nếu có nghi vấn gì, có thể nói rõ.
Tần Mệnh lại càng kỳ quái, hương vị quen thuộc gì? Từ lần đầu tiên gặp mặt, Tiểu Xuyên đã từng nói qua những lời này.
- Sau khi đến Thiên Đình đại lục nói.
Tiểu Xuyên thả người từ dưới cây nhảy xuống, thổi cái huýt sáo, trên chạc cây vậy mà lăn xuống tảng đá, vững vàng rơi vào trên tay của hắn. Viên đá có chút nhúc nhích, mở hai khe hở, bên trong ẩn hiện huyết quang, như là con mắt nhìn về phía Tần Mệnh.
Tần Mệnh nhìn Tiểu Xuyên biến mất trong rừng cây, lông mày chậm rãi nhăn lại.
Lời này làm sao nghe đến như là... Tuyên chiến! Trên người của ta hương vị gì đưa tới hắn cảnh giác cùng địch ý?
Tần Mệnh không hề sợ hắn, chỉ là là địch cùng một gia hỏa dị đến không có tình cảm như vậy, đều cần đề phòng khắp nơi.
Tần Lam từ bên trong trong túi áo leo ra, miễn cưỡng hà hơi, vặn lấy con mắt nhập nhèm, non nớt ê a:
- Bú sữa.
Tần Mệnh dở khóc dở cười:
- Cái này không gọi bú sữa, ai dạy ngươi hay sao?
Tần Lam leo đến trên đầu của hắn, chạy đến một ngụm kẹp chặt văn ấn trên cái trán hắn, dùng sức mút vào. Từ sau khi Tần Lam phá xác đến bây giờ đã hơn nửa năm, khí tức gần như một ngày ba biến, phát triển thật nhanh, tuy nhiên vẫn là bộ dạng hồn nhiên ngọt ngào kia, càng ngày càng làm người khác ưa thích.
Tần Mệnh lại nhìn phương hướng Tiểu Xuyên rời khỏi, vịn Tần Lam rời khỏi.
- Ngươi làm sao không lớn lên vậy? Ngày mai bắt đầu ăn nhiều thịt.
- Không ăn!
- Không ăn cũng phải ăn.
- Sẽ không ăn!
Tần Lam một bên mút vào lấy năng lượng, một bên hàm hồ ngâm nga lấy.
- Ngươi nói không tính.
- Hô, không muốn ngươi.
- Cái này đều là ai dạy ngươi? Học một chút lại.
Hải Hoàng tộc!!
Bái Nguyệt tộc cùng Yêu Man tộc tạm thời sống nhờ tại nơi này, Hải Hoàng tộc tại quần đảo phía đông vì bọn họ kéo đến hai hòn đảo lớn liền nhau, dùng để an trí tộc nhân may mắn còn sống sót.
Hai tộc từ đều từ Ma Vực bí cảnh điều lượng lớn cường giả trở lại tọa trấn, tràn đầy phẫn nộ như là hỏa diễm hừng hực bùng cháy, gần như muốn đốt khắp bọn họ. Mấy ngàn năm cơ nghiệp hủy hoại chỉ trong chốc lát, đời đời lớp lớp tài bảo tích lũy bị cướp sạch không còn, thế hệ tân sinh gần như tổn thất một cái giá lớn, bọn hắn ít nhất trong trăm năm khó có hi vọng khôi phục nguyên khí.
Quay mắt về phía tổn thất cùng nhục nhã khổng lồ như vậy, những người còn sống bọn hắn đây đều không còn mặt mũi đối với liệt tổ liệt tông.
Tộc trưởng tiền nhiệm của Bái Nguyệt tộc - Kỷ Nhân Kiệt, tộc trưởng tiền nhiệm của Yêu Man tộc - Viên Thiết Lưu, đều tích cực thúc dục liên minh hải tộc cùng chung thảo phạt Xích Phượng Luyện vực, nhưng bất luận là hai siêu cấp cự đầu Thiên Mông tộc, Hải Hoàng tộc này, hay là La Sát tộc, Kim Linh tộc, đều bảo trì tương đối khắc chế.
Nếu quả thật muốn liều cái ngươi chết ta sống, liên minh hải tộc cùng lúc không e ngại Xích Phượng Luyện vực, nhưng bây giờ Ma Vực bí cảnh kiềm chế lượng lớn lực lượng các tộc, đội ngũ cường giả bọn hắn có thể tụ họp lại, tối đa có thể đánh mấy trận ác chiến cùng Xích Phượng Luyện vực, nhưng lại không có khả năng toàn diệt bọn hắn. Một khi chiến tranh cùng Xích Phượng Luyện vực lâm vào khốn cảnh giằng co, đến lúc đó nếu như Dạ Ma tộc phá tan phong ấn, hải tộc chẳng phải là vạn kiếp bất phục?