Chương 1852: Tai vách mạch rừng (1)
Chương 1852: Tai vách mạch rừng (1)
- Thiên tử! Tại hạ Hàn Uy, cả gan thử một lần.
Một nam tử tướng mạo thô cuồng đứng dậy thi lễ một cái với Chung Ly Phi Tuyết, thân cao gần hai trượng, uy mãnh hùng tráng, cơ bắp như khoa trương như là rễ cây quấn đầy toàn thân, cho người một loại khí tức như dã thú, tuy nhiên đáy mắt ngẫu nhiên hiện lên ánh sao biểu hiện ra sự bất phàm của hắn.
- Diêu Văn Vũ, năm trăm năm đến đệ nhất thiên tử bị phế, hiện tại tất cả đệ tử Tru Thiên điện chỉ sợ đều đang nghị luận chuyện này, đối với chư vị thiên tử khả năng cũng sẽ có điều ảnh hưởng, nhưng ta cho là hắn hoàn toàn là gieo gió gặt bão, không phải hắc thạch điện lấy danh tiếng thiên tử của hắn, là chính bản thân hắn mất đi mặt thiên tử, dù cho hắc thạch điện không trục xuất hắn, hắn cũng không có mặt mũi nào đối mặt dám xưng là thiên tử.
Ta cho là không có cần thiết đi để ý chuyện này, việc này cũng sẽ không ảnh hưởng đến thiên tử ngài. Ngài chỉ để ý chuyện ngài nên làm, tu võ ngài cần phải tu, không ra mười năm, ngài nhất định có thể trở thành Thiên Vệ, địa vị không người nào có thể rung chuyển.
- Ý của ngươi là, không trêu chọc phiền toái, bớt lo chuyện người khác, chỉ để ý tu võ, không để ý tới ngoại sự?
Giọng điệu Chung Ly Phi Tuyết lạnh lùng nhưng lại bình tĩnh, nghe không ra hỉ nộ.
- Ý của tại hạ là, cảnh giới cùng thực lực vĩnh viễn là tiêu chuẩn khảo hạch thiên tử duy nhất của Tru Thiên điện, ngài không nên bởi vì một ít việc vặt, mà trở ngại tu luyện. Hết thảy, cũng có thể giao cho chúng ta xử lý. Việc lớn việc nhỏ, nếu như xử lý tốt, đó là công lao của ngài, nếu như xuất hiện sai lầm, cũng không quan hệ cùng ngài, chúng ta thay ngài cõng phụ trách nhiệm.
Khóe miệng Chung Ly Phi Tuyết hơi nhếch lên không thể tra, lại lặng yên biến mất:
- Có một số việc còn phải tự thân ta ra mặt.
- Nếu như lại có nhiệm vụ như Diêu Văn Vũ vậy, ngài chính xác cần phải đích thân ra mặt, nhưng dùng trí tuệ của ngài, lại có chúng ta hợp mưu hợp sức, không thể bảo chứng hoàn mỹ, tối thiểu cũng sẽ không thu họa. Điểm tự tin này, ngài có, chúng ta cũng có. Dù sao ngài cũng không phải Diêu Văn Vũ, chúng ta cũng không phải đám thế hệ chỉ sẽ khúm núm ngốc nghếch bên cạnh Diêu Văn Vũ kia.
Hàn Uy nói xong gật đầu ôm quyền, ánh mắt lén lút liếc nhìn Quản Vân Trọng, Quản Vân Trọng vừa hay nhìn qua, hai người hiểu ý cười cười.
Hàn Uy là một kẻ săn giết, mấy năm gần đây cường thế quật khởi, giết chóc vô độ, hung danh hiển hách, thực lực vô cùng nhanh nhẹn mãnh liệt, hơn nữa giao hảo cùng Quản Vân Trọng. Quản Vân Trọng vốn là muốn thu hắn đi vào Bá Vương tông, hiện tại đã có cơ hội mới, hắn đương nhiên hi vọng Hàn Uy có thể cùng hắn cùng một chỗ tiến vào Tru Thiên điện, cùng một chỗ đối kháng những tâm phúc kia của Chung Ly Phi Tuyết, để tránh bị đánh đè khi dễ.
Kỳ thật không chỉ là Hàn Uy, ở bên trong mười một người ở đây hôm nay, hắn còn bí mật liên hệ ba kẻ khác, mà dùng các loại thủ đoạn khống chế được.
Quản Vân Trọng muốn tận lực bảo đảm Chung Ly Phi Tuyết chọn năm người bọn hắn đây. Tương lai tiến vào Tru Thiên điện, năm người bọn hắn đồng tâm hiệp lực, ngăn chặn thị vệ tâm phúc trước kia của Chung Ly Phi Tuyết, tranh thủ trở thành người mà nàng tin tưởng nhất, dựa vào nhất. Thuận liền có thể tạo cho Quản Vân Trọng hắn cơ hội truy cầu Chung Ly Phi Tuyết. Một khi kết hợp cùng Chung Ly Phi Tuyết, địa vị của hắn chắc chắn lên tới một tình trạng làm cho người ta phải nhìn lên.
Chung Ly Phi Tuyết từ chối cho ý kiến, ngược lại hỏi:
- Nếu như Thiên Vương Điện lại về phía đông, ta với tư cách thiên tử, là chủ động mời chiến, hay là bế quan tránh né?
Thanh âm Hàn Uy âm vang có chất:
- Mời chiến!!
- Hiện tại phía tây Cổ Hải đại loạn, hải tộc cùng Xích Phượng Luyện vực thế tất sẽ có một trận chiến, hai bên thực lực cách xa, dù cho Xích Phượng Luyện vực lại giãy dụa thế nào, cũng khó khăn trốn một lần chết cuối cùng. Hải tộc thống hận nhất đúng là Thiên Vương Điện, há có thể để cho bọn hắn đào thoát? Dù cho Thiên Vương Điện thấy được không ổn, vứt bỏ Xích Phượng Luyện vực, lại đào thoát khỏi hải tộc vây bắt. Bọn hắn có thể sẽ đi phía nam Cổ Hải, cũng có thể sẽ đi phía bắc Cổ Hải, còn có thể sẽ lui về đại lục, duy chỉ có không dám lại đến phía đông.
Cho nên ta thấy là không cần thiết lại lo lắng đám khỉ hoang Thiên Vương Điện kia, bọn hắn ốc còn không mang nổi mình ốc, nào còn có năng lực đến phía đông quấy rối, trừ phi là thật sự chán sống.
Nếu như mất đi những thứ ta vừa mới nói kia, Thiên Vương Điện thật sự đến phía tây, lại muốn khiêu chiến Tru Thiên điện, đối với thiên tử ngài mà nói ngược lại chính là cái cơ hội tốt.
Lúc trước Thiên Vương Điện có thể đảo loạn phía đông Cổ Hải, nhưng thật ra là chiếm nhân tố may mắn rất lớn, không phải bọn hắn thắng, mà là ‘Vận khí’ thắng. Nhưng còn bây giờ thì sao, Tru Thiên điện đã làm tốt chuẩn bị toàn diện nghênh chiến, ngay cả thống lĩnh Thiên Vệ đều đến tọa trấn, hơn nữa Tru Thiên điện đã có hiểu rõ đối với tất cả Vương Hầu Thiên Vương Điện, đối với phương thức tác chiến của Thiên Vương Điện cũng có hiểu biết. Nếu như Thiên Vương Điện còn dám tới, vậy đó chính là tự tìm đường chết. Đến lúc đó Tru Thiên điện mang theo lửa báo thù vây quét Thiên Vương Điện, bọn hắn thua không thể nghi ngờ.