Chương 1870: Tiến vào Tru Thiên (2)
Chương 1870: Tiến vào Tru Thiên (2)
Nhưng, nếu như một kẻ săn giết có thể dựa vào cố gắng của mình tiến vào Thánh Võ, hoặc là thật sự may mắn, hoặc đều là trong máu và lửa ghép ra đến. Nhân vật như vậy trên tạo nghệ võ pháp có lẽ có chưa đủ, trên cấp bậc lễ nghĩa cũng có khiếm khuyết, nhưng năng lực sinh tồn đều rất mạnh, hơn nữa lòng da độc ác, làm việc không từ thủ đoạn, nếu như lại tặng cho bọn hắn võ pháp cường đại, cho bồi dưỡng càng hệ thống, tuyệt đối sẽ là chút ít nhân vật nguy hiểm.
Nhưng, kẻ săn giết lại ưu tú thế nào, cũng cuối cùng là kẻ săn giết, ngươi đường đường là thiên tử, mời chào một hai kẻ đi vào cũng thì thôi, vậy mà dẫn ra năm tên!
- Hai ngày gần nhất có chuyện gì đặc thù phát sinh không?
Chung Ly Phi Tuyết trở lại vườn ngự uyển liền đưa tới nàng những tâm phúc khác, trong năm người này ngoại trừ một người cùng Thạch Nhã Vi đều đã tiến vào Thánh Võ, thì những người khác đều tại Địa Võ cửu trọng thiên.
Ánh mắt năm người này nhìn về phía mấy người Tần Mệnh kia đều không quá thân mật, thậm chí mang theo địch ý.
Bọn họ đều là đệ tử thiên tài cùng Chung Ly Phi Tuyết phát triển lên, cùng một chỗ phát triển, cùng một chỗ tu luyện, vốn là đều thật tốt, nhưng Chung Ly Phi Tuyết vậy mà một lần duy nhất mang về đến năm kẻ săn giết, còn có Thánh Võ tứ trọng thiên, bởi như vậy, tại có chút hành động Chung Ly Phi Tuyết sẽ càng ỷ lại những người này.
Bọn hắn không phục lắm, nếu như tuổi đều lớn, cảnh giới khẳng định cao hơn so với năm người này.
- Không có chuyện gì đặc biệt, hết thảy đều rất bình thường.
Triệu Vân Tiêu trả lời.
Hắn cùng Thạch Nhã Vi là theo sát Chung Ly Phi Tuyết tiến vào Thánh Võ Cảnh, vốn đều là thiên tài chói mắt, nhưng cùng mấy Thánh Võ như Tần Mệnh này đứng cùng một chỗ, rõ ràng cảm giác ánh sáng chói lọi trên người mình bị che đậy, hắn rõ ràng là đang trả lời vấn đề của Chung Ly Phi Tuyết, nhưng ánh mắt vẫn chuyển trên thân năm người Tần Mệnh.
- Lập tức đi thăm dò.
- Tra cái gì?
- Tra có phải từ Tử Viêm Tộc mang về hai người hay không.
Chung Ly Phi Tuyết dưới sự khống chế của Bạch Tiểu Thuần, nghiêm túc hạ lệnh.
Bạch Tiểu Thuần biết rõ Tần Mệnh rất sốt ruột an nguy của Đồng Ngôn Đồng Hân, cho nên bất chấp quá nhiều, tối thiểu phải xác định trước người có ở nơi này hay không. Bởi vì sau khi hắn đi vào Tru Thiên điện, vậy mà cảm giác không thấy ‘Âm văn’ của Đồng Ngôn, chỉ có hai loại khả năng, hoặc là không ở chỗ này, hoặc là... Đã gặp bất trắc.
- À?
Ngay cả Thạch Nhã Vi đều kinh ngạc nhìn về phía Chung Ly Phi Tuyết, Tử Viêm Tộc? Bắt ai? Làm sao Thiên tử lại biết đến?
- Lập tức đi thăm dò! Nên ngay tại vài ngày này, nhớ kỹ giữ bí mật, đừng cho bất luận kẻ nào biết rõ.
- Thiên tử, ngài là làm sao mà biết được? Là... Người nào?
Thạch Nhã Vi thử hỏi.
- Đi thăm dò là được, cho các ngươi thời gian nửa ngày, nhất định phải điều tra ra. Thuận tiện liền dẫn Nghiêm Hâm bọn hắn cùng một chỗ, giới thiệu quy củ nội điện.
- Vâng!!
Mọi người khom người lĩnh mệnh.
- Ta mang ngươi?
Triệu Vân Tiêu chủ động tìm đến Tần Mệnh, hắn ngược lại muốn nhìn một chút xem kẻ săn giết Thiên Võ tứ trọng thiên này có bản lãnh gì.
- Không cần, ta dẫn hắn.
Thạch Nhã Vi hiểu tâm tính Triệu Vân Tiêu, rất thích tranh đấu tàn nhẫn, thiên phú rất mạnh, nhưng phương diện mưu trí cùng tính cách kém một chút, thật để cho hắn cùng Nghiêm Hâm kết nhóm, không chừng gây ra nhiễu loạn gì. Nghiêm Hâm này xem ra cũng không phải là mặt hàng dễ trêu, nếu như cây kim đối lên cọng râu, vậy thì đợi đến lúc bị người khác chế giễu đi.
- Làm sao, động tâm?
Triệu Vân Tiêu hừ lạnh.
- Lặp lại lần nữa?
Ánh mắt Thạch Nhã Vi lạnh lùng, tên này nói chuyện không bao giờ dùng não.
Triệu Vân Tiêu trừng mắt với Thạch Nhã Vi:
- Vì một nam tử hoang dã, đều muốn đấu cùng ta?
Chung Ly Phi Tuyết lạnh giọng quát:
- Đều câm miệng! Ta sẽ ở lúc thích hợp xóa một danh ngạch, thị vệ duy trì tại mười người là đủ. Không muốn bản thân bị kéo đến, liền hiểu rõ ràng bản thân cần phải làm gì cho ta.
Triệu Vân Tiêu lập tức câm miệng, nhưng ánh mắt nhìn về phía Thạch Nhã Vi cùng Tần Mệnh càng lạnh hơn.
Trong đầu Tần Mệnh im lặng, tên này thuộc con cóc sao, tính tình thật lớn a. Cái này còn không có như thế nào đây này, cứ như vậy hận lên?
- Ta mang ngươi ra ngoài đi dạo.
Thạch Nhã Vi mang theo Tần Mệnh rời khỏi, nàng luôn cảm thấy người này có chút quái, là lạ ở chỗ nào. Thiên tử rõ ràng vừa mời chào hắn, nhưng thái độ đối với hắn và Bạch Tú thật giống như rất quen thuộc, so sánh cùng ba người Tất Khiếu, quá rõ ràng.
- Hô!
Triệu Vân Tiêu không nhẹ không nặng hừ một tiếng, ánh mắt đảo qua bốn người khác, chọn ai?
- Chúng ta cùng một chỗ?
Bạch Tiểu Thuần đi về hướng Triệu Vân Tiêu.
- Ngươi là nam tử hay là nữ tử?
Triệu Vân Tiêu không khách khí mà đả kích.
- Triệu công tử nói đùa.
- Ngươi nhìn hình dáng này của ta như là nói đùa?
Bạch Tiểu Thuần không xấu hổ không giận, có chút cười cười, cũng không tranh luận cái gì.
- Liền cái thân thể này của ngươi, cũng là kẻ săn giết?
Triệu Vân Tiêu vỗ mạnh một cái vào trên vai Bạch Tiểu Thuần, lực lớn trầm xuống, nhưng mặc dù Bạch Tiểu Thuần thần hành đơn bạc, lại không chút động đậy.
- Ồ? Xuống dưới rất ổn nha.
- Triệu công tử, mời?
Đáy mắt Bạch Tiểu Thuần hiện lên quang mang kỳ lạ không dễ dàng phát giác, mỉm cười mời.
Chung Ly Phi Tuyết lần nữa hạ lệnh:
- Đều đi ra ngoài cho ta! Thời gian nửa ngày, tra rõ ràng! Ai tra được trước, ai tra càng chuẩn, có thưởng!