Chương 1884: Chu Thanh Thanh tiếp (1)
Chương 1884: Chu Thanh Thanh tiếp (1)
Trưởng lão giật mình, trách không được tán tu Nghiêm Hâm kia có thể tuổi còn trẻ đã tiến vào Thánh Võ tứ trọng thiên, thì ra là có Chung Ly Phi Tuyết trợ giúp. Một tử sĩ tứ trọng thiên, trời a! Nếu như lại dùng tài nguyên Tru Thiên điện bồi dưỡng mười năm, có khả năng tiến vào cao giai Thánh Võ, cũng sẽ trở thành một lưỡi dao sắc bén sau khi Chung Ly Phi Tuyết tấn chức Thiên Vệ.
- Nếu quả thật hắc thạch điện muốn điều tra bọn hắn, có thể sẽ tra không đến cái gì, cho nên ta đến giải thích cho ngài trước.
- Chuyện này giao cho ta.
Trưởng lão nhẹ gật đầu, nếu là tâm phúc bí mật của Chung Ly Phi Tuyết, liền không cần lại điều tra cái gì.
- Ta vừa mang người về đến, trong điện liền xảy ra đại sự như vậy, ta vẫn là muốn làm sáng tỏ một cái. Thời điểm địa lao bị cướp, chỗ ta đó vừa hay xảy ra chút chuyện, Nghiêm Hâm cùng Triệu Vân Tiêu đã phát sinh chút mâu thuẫn, Triệu Vân Tiêu bị đánh thành trọng thương, lúc ấy đều đang bận chuyện này.
Chung Ly Phi Tuyết chủ động giải thích, mặc dù trên thời gian hơi có chút lệch, nhưng chỉ cần trên đạo lý giải thích không sai biệt lắm là được. Hắc thạch điện chỉ cần không phải thật sự hoài nghi nàng, thì cũng sẽ không đi sâu nghiên cứu.
- Không cần để ý như vậy.
- Hiện tại đúng là thời kì mẫn cảm, đệ tử không muốn để cho ngài gặp khó.
- Tuy nhiên ngươi vẫn là nên điều hòa tốt đám thị vệ của mình, thời điểm này nhất định phải đoàn kết, không được phát sinh nội đấu. Hắc thạch điện bên này có ta trấn lấy, ngươi chỗ đó cũng phải tận lực cẩn thận.
Chung Ly Phi Tuyết lần nữa nói lời cảm tạ.
- Trưởng lão, hôm nay ta qua đến, vẫn là có chuyện muốn hỏi ý kiến ngài một chút.
- Nói đi.
- Kẻ cứu Đồng Hân, có phải là theo đuôi cùng Tần Mệnh vào hay không?
- Là có khả năng này.
- Ta hy vọng có thể đến Thu Nguyên các hỗ trợ. Nghiêm Hâm là Thánh Võ tứ trọng thiên, Hàn Uy là Thánh Võ tam trọng thiên, thời khắc mấu chốt cũng có thể ra một phần lực.
Trưởng lão cân nhắc một lát:
- Bất kể là Tần Mệnh, hay là người khác, một khi làm loạn, Thu Nguyên các nhất định sẽ đại loạn.
Chung Ly Phi Tuyết mỉm cười nói:
- Hắc thạch điện dám ở nơi như Tứ Quý đảo kia bố cục, khẳng định có sách lược vạn toàn, chắc có lẽ đệ tử không gặp nguy hiểm. Đệ tử chủ yếu là cân nhắc đến, Diêu Văn Vũ vừa bị bãi miễn, đệ tử nên có chỗ biểu hiện, cho dù là thái độ.
Trưởng lão hiểu Chung Ly Phi Tuyết băn khoăn, nhẹ gật đầu:
- Được, ta sẽ cùng trưởng lão chủ sự khác nói chuyện.
- Tạ trưởng lão, đệ tử cáo lui.
Chung Ly Phi Tuyết đứng dậy rời khỏi, nhưng trước khi đi ra ngoài lại hỏi:
- Đồng Ngôn đã chết rồi sao?
- Tình huống Đồng Ngôn có chút cổ quái, có thể nói là chết, cũng có thể nói là còn sống, cụ thể còn phải đợi vài ngày.
Hắc thạch điện sau khi nhìn thấy tình cảnh bi thảm của Đồng Ngôn, trực tiếp tuyên bố vứt bỏ, nhưng sau khi yên tĩnh thả cả buổi, thân thể của hắn vậy mà xuất hiện một ít phản ứng cổ quái, ngay cả bọn hắn đều nhìn không thấu.
- Nơi này chính là vườn ngự uyển của Chung Ly thiên tử?
Chu Thanh Thanh đi tới ngoài vườn ngự uyển của Chung Ly Phi Tuyết, ôn nhu xinh đẹp tuyệt trần, thanh âm dễ nghe êm tai.
Thẩm Tinh đang ngồi ở ngoài viện, kinh diễm giương lên lông mày, tốt thay cho một nữ tử xinh đẹp ưu nhã. Gương mặt trái xoan mưa nhuận trắng nõn, lông mày kẻ đen cong cong, con mắt vô cùng xinh đẹp, như là hai viên thủy tinh, linh tính lóe ra ánh sáng chói lọi. Dáng người cao gầy, bước chân nhẹ nhàn, tư thái ưu mỹ, xem xét chính là quý nữ sống an nhàn sung sướng, khí chất cùng kẻ săn giết nàng đây hoàn toàn khác nhau.
- Tinh Tượng các, Chu Thanh Thanh.
- Ngươi là Chu Thanh Thanh? Sao ngươi lại ở đây.
Thẩm Tinh thật bất ngờ, cũng có chút ít kinh hỉ.
Nàng là kẻ săn giết, đương nhiên biết rõ thanh danh Tinh Tượng các, cũng biết Các chủ Tinh Tượng các có một đệ tử thân truyền gọi Chu Thanh Thanh, nghe nói thông minh thanh tú, thánh khiết cao quý, là tiểu mỹ nhân khó gặp, có một đôi mắt có thể nhìn thấy cát hung họa phúc của người khác.
- Xin hỏi, Chung Ly thiên tử ở đây?
- Mau mời vào, mau mời vào.
Thẩm Tinh đối với nữ tử trong truyền thuyết này hiếu kỳ đã lâu, còn đặc biệt đi qua Bích Ba đảo, nhưng Chu Thanh Thanh cùng Tinh Tượng các kia đều điệu thấp, gần như từ chối không đi ra, thẳng tuốt không thể nhìn thấy chân nhân. Hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền, xinh đẹp động lòng người, lộ ra cỗ thánh khiết cùng linh tính, mặc dù xinh đẹp như là tinh linh, lại không có cao cao tại thượng lãnh ngạo cùng quái gở, ngược lại cho người ta cảm giác thật thoải mái rất thân thiết.
- Làm phiền.
Chu Thanh Thanh khoác lên áo bào màu trắng, trắng tuyết mềm nhẵn, phụ trợ nàng như là một đóa tuyết liên nở rộ, hương thơm thơm ngát.
- Không biết Thanh Thanh cô nương tìm Chung Ly thiên tử có chuyện gì?
Thẩm Tinh nhìn Chu Thanh Thanh từ trên xuống dưới, còn vòng quanh nàng vài vòng.
- Vốn nghe danh tiếng thiên tử, đặc biệt đến tiếp.
- Thiên tử ra ngoài, ngươi ở chỗ này đợi một chút.
- Ai ở bên ngoài?
Thạch Nhã Vi đang tại cùng Tần Mệnh sinh hờn dỗi, nghe đi ra bên ngoài có người nói chuyện liền đi ra.
- Ta đến giới thiệu, vị này chính là Chu Thanh Thanh của Tinh Tượng các, vị này chính là Thạch Nhã Vi.
Thẩm Tinh chủ động giới thiệu cho hai người.
Chu Thanh Thanh khả năng trong mắt Tru Thiên điện thật không coi là cái gì, tuy nhiên nàng rất có hảo cảm đối với Chu Thanh Thanh, đợi tí nữa còn phải tìm nàng hỗ trợ nhìn mệnh lý của bản thân một cái.