Chương 1889: Kim Mã, Cổ Nguyệt (1)
Chương 1889: Kim Mã, Cổ Nguyệt (1)
Trong đầu Tần Mệnh rất phiền muộn, Bạch Tiểu Thuần làm sao lại vẽ ra cho hắn cái tình huống như vậy. Nhưng dường như dạng này mới có thể trấn trụ đám người kia, trong lòng sau một lúc đắng chát, cũng liền thản nhiên chấp nhận ánh mắt của mọi người.
Hắn đây biểu lộ biến hóa vi diệu, rơi trong mắt người khác, gần như là biến tướng thừa nhận.
Bọn người Hàn Uy hít vào từng ngụm khí lạnh, trâu bò a! Cả thiên tử đều bắn hạ? Thiên tử mang hắn vào Tru Thiên điện, là muốn từ tối thành sáng, chiêu cáo thiên hạ a. Quản Vân Trọng bị bại không oan, tình nhân cũ mới giao thủ, đương nhiên là người mới đại thắng.
Tần Mệnh ho nhẹ hai tiếng:
- Mọi người còn có việc?
- Có!
Thạch Nhã Vi tiến về phía trước một bước, nhưng há to miệng, vậy mà không biết nên nói cái gì. Cũng không thể trắng ra hỏi bọn hắn làm sao bắt đầu, phát triển tới trình độ nào? Nhưng, nàng vẫn là rất khó chấp nhận, thiên tử vậy mà thích thể loại như thế này sao? Một kẻ săn giết mà thôi, làm sao có thể xứng đôi với thiên tử! Hơn nữa, tương lai thiên tử muốn trở thành Thiên Vệ, dựa theo quy củ, cả đời không được lập gia đình, coi như là muốn kết hợp, cũng phải là người có thân phận trong Tru Thiên điện.
Chẳng lẽ, thiên tử mang hắn vào đến, chính là muốn bồi dưỡng?
- Nói đi.
- Không có việc gì.
Thạch Nhã Vi quay người rời khỏi.
- Nghiêm Hâm, chúc mừng chúc mừng a.
Đám người Hàn Uy cười chắp tay, nếu như Nghiêm Hâm thật cùng thiên tử có chút tình huống, bọn hắn có thể cùng Nghiêm Hâm giao hảo, cũng có thể được đến thiên tử tin tưởng. Hắc hắc, cái này cùng Quản Vân Trọng thiết kế lúc trước giống như đúc, nhưng mà Quản Vân Trọng đổi thành Nghiêm Hâm.
- Còn chưa tới một bước kia.
Tần Mệnh cười ha ha.
- Vậy thì mong ước ngươi tâm tưởng sự thành.
Thái độ của Hàn Uy, Thẩm Tinh, Tất Khiếu đối với Tần Mệnh thay đổi lớn.
- Nơi này chính là Tứ Quý đảo?
Không thể chờ đợi, Chung Ly Phi Tuyết liền mang theo bọn hắn đi tới Tứ Quý đảo.
Nơi này thế núi nguy nga, địa hình khoáng đạt, có núi như cự long lượn quanh nằm ngang, có núi như trăm ngựa lao nhanh, có núi như sóng cồn đổ về phía trước, đều hùng vĩ thần tuấn. Xa xa nhìn lại, lục ý dạt dào, sinh cơ bừng bừng, không khí tươi mát như giặt rửa. Linh khí trong trời đất vô cùng nồng đậm, không cần bản thân hấp thu, dường như muốn chui vào trong thân thể.
Đám người Hàn Uy sợ hãi thán phục nhìn quanh bốn phía, cứ việc không muốn biểu hiện quá không kiến thức, nhưng vẫn là bị cảnh tượng kỳ diệu trước mắt làm cho kinh đến.
Thác nước lao nhanh giữa núi cao trùng điệp, lão dược bay hương giữa rừng núi dưới chân, đưa mắt nhìn bốn phía, càng có dị thú quý hiếm qua lại. Nơi này gần như là thảo dược khắp nơi, ngay cả sông ngòi giao thoa đều tràn ngập linh vụ mờ mịt.
Bảo địa a bảo địa, hòn đảo bọn hắn nhìn thấy bình thường so sánh cùng nơi này, quả thực khác biệt ngày đêm.
Giữa núi rừng đất hoang tán rơi lấy rất nhiều nhà tranh, ở đều là các trưởng lão thủ hộ Tứ Quý đảo, bình thường ru rú trong nhà, ngộ đạo tu hành, thuận tiện quản lý các vườn thuốc.
Có thể có tư cách trấn thủ nơi này, không có chỗ nào mà không phải là đại nhân vật có thân phận, hoặc là cảnh giới cao thâm, hoặc là chính là hậu tự Thiên Vệ hoặc các trưởng lão chủ sự đời trước, mặc dù rất ít ra ngoài, nhưng đều có được địa vị làm cho người ta kính sợ.
- Chung Ly thiên tử?
Một nam tử oai hùng cưỡi đầu hoàng kim chiến mã đạp không mà đến, toàn thân chiến mã lập loè kim quang, khí tức cường thịnh lưu chuyển, khiếp đảm tâm thần người khác, trong tay nam tử cầm chiến đao, cõng treo linh cung, uy vũ bất phàm, người còn chưa tới, khí tức xơ xác tiêu điều đã đập vào mặt, như là Tướng Quân tung hoành sa trường.
- Cổ Nguyệt sư huynh, đã lâu không gặp.
Chung Ly Phi Tuyết lễ phép mỉm cười, lại khôi phục lãnh diễm.
- Cổ Nguyệt sư huynh.
Sau khi Thạch Nhã Vi hành lễ với nam tử, cũng ra hiệu bọn người Tần Mệnh chào hỏi.
- Hắn là ai?
Tần Mệnh hỏi.
Thạch Nhã Vi không muốn phản ứng hắn, nhưng sợ hắn đường đột đối phương, thấp giọng giới thiệu nói:
- Cổ Nguyệt, đệ tử thân truyền một vị trưởng lão hắc thạch điện, năm đó là muốn định làm thiên tử, nhưng bởi vì có mấy chuyện ngoài ý muốn, đắc tội mấy đại nhân vật, vô duyên thiên tử, tuy nhiên thiên phú cực cao, dũng mãnh không sợ, sáu năm trước bị định làm Phó thống lĩnh đội thủ vệ hắc thạch điện, là Phó thống lĩnh trẻ tuổi nhất hắc thạch điện mấy trăm năm qua, hiện tại đã là Thánh Võ ngũ trọng thiên.
Hàn Uy cùng Thẩm Tinh nghiêm nghị bắt đầu kính nể, không dám lãnh đạm. Hắc thạch điện đại biểu cho quyền uy cao nhất nội điện, người có thể thủ giữ chỗ đó, độ cao địa vị, viễn siêu hơn trưởng lão nội điện bình thường. Huống chi còn trẻ như vậy đã được định làm Phó thống lĩnh, nhất định sẽ được dốc lòng bồi dưỡng, tương lai có cơ hội cạnh tranh Đại thống lĩnh. Nên biết rằng, địa vị Đại thống lĩnh gần như muốn ngang hàng cùng Thiên Vệ!
- Ta vừa nhận được tin tức, nói ngươi muốn tới nơi này thủ vệ Dược Sơn, còn tưởng rằng ngày mai mới đến đây này.
Cổ Nguyệt bộ dáng không được tính là anh tuấn, nhưng lại khí vũ hiên ngang, bộ ngực vạm vỡ, có xu thế vũ dũng vạn người khó địch, để cho người ta xem qua khó quên, đứng ở trước mặt hắn đều có loại áp lực.
Chung Ly Phi Tuyết nói:
- Tin tức Đồng Ngôn tại Thu Nguyên các đã được thả ra, kẻ địch tùy thời khả năng xuất hiện, ta sao có thể bỏ qua trò hay.