Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1899 - Chương 1899: Thiên Đình Ước Hẹn (1)

Chương 1899: Thiên đình ước hẹn (1) Chương 1899: Thiên đình ước hẹn (1)

Hắn nhìn lộ ra, cho nên hắn chỉ là làm từng bước liên thủ chúng đệ tử làm tinh tượng đại trận, triển vọng trời sao, sau đó hướng Đại trưởng lão tiếc nuối tỏ vẻ năng lực bản thân có hạn, cái gì cũng đều không có nhìn ra.

May mà chính là, Đại trưởng lão còn chưa kịp cùng hắn so chiêu, liền gặp sự kiện Đồng Hân bị cướp, hai bên tạm thời cứ như vậy ‘Hành quân lặng lẽ’.

Chu Thanh Thanh nhìn về Linh Lung điện nơi xa:

- Ngài nhìn thấy một hồi loạn tượng, đã thành hình, đang nhanh chóng diễn biến.

- Ngươi là như thế nào nhìn ra được?

Các chủ Tinh Tượng các kinh ngạc, Chu Thanh Thanh mặc dù thiên phú không tồi, đã được đến chân truyền, nhưng muốn độc lập nhìn thấu một mảnh tinh tượng còn có chút khó khăn.

Ba vị trưởng lão thủ hộ cũng nhìn về phía Chu Thanh Thanh, lời này cũng không thể nói lung tung.

Chu Thanh Thanh nhè nhẹ lắc đầu, nàng nhìn thấu không phải tinh tượng, mà là người! Nàng nhìn cũng không phải Linh Lung điện, mà là Tần Mệnh!

Có ác thú Tần Mệnh kia chiếm giữ tại Tru Thiên điện, chỉ cần Tru Thiên điện một ngày phát hiện không được hắn, hắn liền một ngày là uy hiếp cực lớn.

Bây giờ Tần Mệnh không phải là đang ẩn núp, mà là đang ngủ đông, là đang tìm kiếm cơ hội, một khi hắn nghĩ đến biện pháp, tìm đến thời cơ thích hợp, một hồi đại loạn tất nhiên sẽ dẫn bạo tại Tru Thiên điện. Nàng vẫn là nhìn không thấu Tần Mệnh, nhưng lại không thể không thừa nhận, người này... Quá nguy hiểm... Mỗi lần nhìn thấy hắn, đều có thể nhìn thấy hình ảnh không giống nhau, nhưng đều là tai nạn cùng hủy diệt.

Mấy ngày nay Chu Thanh Thanh liền suy nghĩ, ý định ban đầu Tần Mệnh tới nơi này là cứu Đồng Ngôn Đồng Hân, nhưng nếu như có cơ hội, tuyệt đối không có khả năng liền khinh địch đi như vậy, hắn không đem Tru Thiên điện xé thành máu tươi đầm đìa, tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Liền như liên minh hải tộc năm đó... Bá Vương đảo...

-----------------------------------

- Sư phụ, ta muốn rời khỏi nơi này.

Chu Thanh Thanh thu hồi ánh mắt, đôi mắt linh động trong suốt, khuôn mặt đẹp đẽ trắng nõn như ngọc, nhưng tâm lại không bình tĩnh như vậy.

Là một người trong lòng không có sợ hãi, sẽ trở nên đáng sợ không gì sánh được, cũng sẽ biến thành người vô cùng độc đoán. Ví dụ như Bá Vương đảo, ai dám chiến? Ví dụ như Xích Phượng Luyện vực, ai dám xông? Ví dụ như Đông Hải, ai dám loạn? Ví dụ như Tru Thiên điện, ai dám mưu? Mà ở trên người Tần Mệnh, hết thảy không có khả năng đều biến thành khả năng.

- Đi không được, Tru Thiên điện một ngày tìm không thấy Đồng Hân, một ngày sẽ không mở ra cấm chế. Bọn hắn đã thất bại qua một lần trong chiến loạn Đông hải, sẽ không cho phép lại bại lần thứ hai.

- Rời khỏi Minh Linh đảo, rời xa Linh Lung điện, đến nơi khác ở tạm.

Chu Thanh Thanh có loại dự cảm, Tần Mệnh sẽ nghĩ tất cả biện pháp tìm kiếm Khí Linh, nếu như phát hiện tại Linh Lung điện, Linh Lung điện thế tất sẽ xuất hiện một hồi đại loạn, cũng khó tránh khỏi sẽ họa đến bọn hắn.

Các chủ Tinh Tượng các lắc đầu:

- Đại trưởng lão sẽ không để cho chúng ta rời khỏi, đợi xử lý xong chuyện Đồng Ngôn Đồng Hân, hắn còn có thể để cho chúng ta một lần nữa suy diễn Linh Lung điện.

- Sư phụ, nếu như kẻ cứu Đồng Hân đem mục tiêu nhắm ngay Linh Lung điện thì sao?

- Chúng ta càng không thể đi, thời điểm này rời khỏi, lại càng dễ để cho người khác hoài nghi. Thanh Thanh chớ lo, Tinh Tượng các ta trong trăm năm không có đại họa.

Trên mặt ba vị trưởng lão thủ hộ lộ ra nụ cười nhàn nhạt, trăm năm không họa? An hưởng trăm năm! Có những lời này của các chủ, trong lòng bọn hắn ổn định không ít.

- Thanh Thanh, chuyện ta nói với ngươi, cân nhắc thế nào?

Các chủ Tinh Tượng các nhìn về phía Chu Thanh Thanh, trong ánh mắt sâu xa như trời sao dần dần nhiều thêm vài phần yêu thương, hắn là đã xem người đệ tử này là nhi nữ đến nuôi, một lần nuối chính là hơn mười năm, có thể nói là dốc hết tâm huyết. Có thể ở trong Cổ Hải mênh mông tìm đến nàng, không để cho năng lực bẩm sinh của nàng hoang phế, cũng là một chuyện kiêu ngạo nhất cả đời này của hắn.

Các chủ vốn tưởng rằng có thể cùng nàng cả đời, cho đến khi bản thân xương vùi đất vàng, nhìn nàng tiếp chưởng Tinh Tượng các. Thật không nghĩ đến, một điều lệnh, phá vỡ tất cả kế hoạch của hắn.

Thiên đình chỗ đó không biết làm sao lại nhận được tin tức, vậy mà nhìn trúng năng lực Chu Thanh Thanh, muốn nàng trong vòng một năm chạy tới Thiên đình.

- Chuyện nào?

Chu Thanh Thanh đang suy nghĩ lấy trận đại loạn sắp phát sinh này.

- Mật lệnh nhận được tháng trước.

Chu Thanh Thanh cụp xuống tầm mắt:

- Ta... Còn đang suy nghĩ.

Các chủ Tinh Tượng các than nhẹ:

- Ta cũng không muốn ngươi rời khỏi, đi nơi nào, cuộc sống cũng không lại bình tĩnh như vậy, chỗ đó mặc dù cũng là mảnh tịnh thổ, mà dù sao cũng là ở Thiên đình. Nhưng ta cũng lại muốn ngươi đi một chuyến, nơi đó là Thánh Đường thiên cơ, không chỉ có thể nhìn tinh tượng, cũng có thể suy diễn cổ kim, nhìn lén dòng thời không, chỗ đó đối với ngươi mà nói, sẽ là một thế giới hoàn toàn mới. Ngươi, nên đi trải qua một lần. Thành, có thể ở lại, mệt mỏi, cũng có thể trở về.

Ba vị trưởng lão cũng đều nhìn về Chu Thanh Thanh, bọn hắn cũng đã biết, trong lòng rất không nỡ để nàng đi, nhưng càng hiểu chỗ đó càng giống là cõi đi về của Chu Thanh Thanh.

Các chủ Tinh Tượng các nói:

- Việc này do chính ngươi quyết định, không có ai sẽ cưỡng cầu ngươi, đây là nhân sinh của bản thân ngươi. Ngươi không muốn đi, ta sẽ nghĩ biện pháp giúp ngươi từ chối, nếu như ngươi muốn đi, chúng ta phải cộng lại thật tốt, sau khi ngươi đi cần phải xuất ra dạng lễ gặp mặt gì, yết kiến thiên tổ.

Một vị trưởng lão thấy Chu Thanh Thanh vẫn còn trầm mặc, cho dù là cái thái độ đều không có, hắn thở dài một tiếng:

- Thanh Thanh không cần vì chuyện này phiền não, ta thấy a, Thiên đình không đi cũng được. Tính cách của ngươi rất không thích hợp với chỗ đó, đi chưa chắc là chuyện tốt.
Bình Luận (0)
Comment