Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1943 - Chương 1943: Giải Trừ Phong Cấm (2)

Chương 1943: Giải trừ phong cấm (2) Chương 1943: Giải trừ phong cấm (2)

Cùng hắn ở chỗ này lãng phí thời gian lãng phí tinh lực đau khổ điều tra, còn không bằng trực tiếp thả hắn đi ra ngoài. Khí Linh sớm muộn gì cũng sẽ xuất hiện, đến lúc đó liền bộc lộ ra là ai đánh cắp nó, Tru Thiên điện liền có thể tìm tới cửa, cần phải giết tức thì giết, cần phải báo thù liền báo thù!

Cổ trưởng lão nói:

- Lão nhân thì sao? Đan dược của lão nhân có thể ảnh hưởng đến thế hệ tân sinh thể chất cùng thiên phú phát triển của Tru Thiên điện, Thánh Võ cũng đều ỷ lại cực phẩm đan dược. Nếu mất đi lão nhân, chỉ sợ Điện Chủ đều sẽ không đáp ứng.

- Đã dám mạo hiểm hiểm cướp đi lão nhân, liền biết tầm quan trọng của lão nhân, cũng sẽ không tổn thương hắn. Chờ chúng ta ứng phó hết nguy cơ Hổ Hoàng lần này, mặc kệ lão nhân ở đâu, dù cho Tru Thiên điện giết đi qua, cũng phải đoạt lại hắn. Các ngươi không cần băn khoăn, chuyện này ta có chỗ gánh chịu trách nhiệm, ta sẽ giải thích cùng Điện Chủ.

Đại trưởng lão dứt khoát phất tay, quyết định như vậy đi, không cần lại bàn. Quần đảo Vạn Thú đã tới gần Tru Thiên điện, đây mới là nguy hiển nhất, cũng phải toàn lực ứng đối.

Sáu vị trưởng lão chủ sự thoáng suy nghĩ, toàn bộ lĩnh mệnh.

Nếu Đại trưởng lão đã nguyện ý trong lúc kháng cự toàn bộ nghi vấn áp lực, thì bọn hắn càng không sợ. Nửa tháng, bọn hắn đã chịu đủ, dù sao lại lăn qua lăn lại nữa cũng đều chưa hẳn có thể tìm đến kẻ địch ẩn núp, ngược lại có khả năng sẽ bức kẻ địch chó cùng rứt giậu làm loạn tiếp. Không bằng giải trừ phong cấm, thả bọn họ rời khỏi, sau này lại tìm cơ hội đuổi bắt báo thù.

Nghĩ tới đây, bọn hắn bỗng nhiên trở nên nhẹ nhõm, không còn ràng buộc cùng trói buộc, kế tiếp nên sáng kiếm. Mặc kệ quần đảo Vạn Thú có chủ ý gì, Tru Thiên điện nhất định phải làm chuẩn bị trước.

Lâm trưởng lão nói:

- Có thể mở ra cấm chế, nhưng không thể hoàn toàn bỏ qua kẻ địch ẩn núp. Ta đề nghị, tổ kiến một chi đội ngũ đặc chiến, người không cần nhiều, nhưng phải khôn khéo, có thực lực, lúc sau Thiên Võ lĩnh đội. Nhìn chằm chằm chặt chẽ sau khi cấm chế mở ra, trong khoảng thời gian này, xem ai dấu vết hoạt động khả nghi, xem ai có mờ ám, xem ai thừa cơ chạy đi. Đến lúc đó, có thể phát hiện liền lập tức bắt, dù là phát hiện không được, cũng có thể tìm đến chút ít manh mối, làm chuẩn bị sau này báo thù.

Đại trưởng lão đánh nhịp định quyết:

- Lâm trưởng lão đề nghị không tệ, tổ kiến một chi tiểu đội tinh nhuệ, chuyên môn phụ trách nội gian, còn lại toàn bộ lực lượng, ứng đối quần đảo Vạn Thú!

Hắc thạch điện thể hiện ra thái độ sấm rền gió cuốn của bọn hắn, cũng thể hiện ra uy lực quyền thế cường đại, nửa canh giờ ngắn ngủi, đội đặc chiến được tổ kiến hoàn thành.

Một vị Thiên Vệ Thiên Võ Cảnh tự thân dẫn đội, hai đầu Táng Hải Phạm Tinh Tích Thánh Võ Cảnh đỉnh phong áp trận, có tám vị cao giai Thánh Võ, cùng với năm vị trung giai Thánh Võ khác, tổng cộng mười lăm người!

Bất luận là Thiên Vệ, Táng Hải Phạm Tinh Tích, hay là các Thánh Võ khác, đều là chút ít cường giả thực chiến, khôn khéo lão luyện, am hiểu điều tra cùng truy tung.

Hành động, tuyệt mật!

‘Kim Mã’ Cổ Nguyệt, may mắn xếp vào đội ngũ đặc chiến!

Cổ Nguyệt sau khi tiếp nhận mệnh lệnh, chuyện đầu tiên chính là tập trung Chung Ly Phi Tuyết, nhìn chằm chằm chặt chẽ thị vệ bên người nàng. Hắn oán hận Chung Ly Phi Tuyết, trong lòng cũng chính xác có chút hoài nghi.

Nếu như sau khi Tru Thiên điện giải trừ cấm chế, Chung Ly Phi Tuyết bên kia có ai sốt ruột rời khỏi, cho dù là có loại ý đồ này, hắn cũng sẽ quả quyết bắn hạ, ngay cả Tru Thiên điện cũng đều đừng hòng ra.

Buổi sáng ngày hôm sau, cấm chế giằng co hai mươi ngày đột nhiên giải trừ, Tru Thiên điện trên dưới một mảnh xôn xao, kẻ địch làm loạn đến bây giờ cũng không phát hiện, tại sao phải giải trừ cấm? Chẳng lẽ là muốn thả bọn họ rời khỏi?

Ngay cả rất nhiều trưởng lão quyền cao chức trọng, đều tự thân đến hắc thạch điện hỏi thăm tình huống.

- Cấm chế giải trừ? Tru Thiên điện thay đổi sách lược sao? Bọn hắn muốn làm gì.

Tần Mệnh đứng ở trong sân, nhìn qua không trung đang tản ra bình chướng rực rỡ tươi đẹp. Đây chính là chỗ hắn đợi chờ, nhưng một chút cũng hưng phấn không nổi. Lão nhân tối hôm qua mất tích, hắc thạch điện sẽ nên oanh động, nhưng lại bình tĩnh cả đêm, cái này đã rất cổ quái, sáng sớm hôm sau lại muốn giải trừ phong cấm, đây là muốn chủ động thả ta rời khỏi sao?

- Khác thường tức có yêu, không thể vọng động.

Bạch Tiểu Thuần đứng tại bên cạnh Tần Mệnh, cũng nhìn qua bình chướng tan hết trên không trung. Hai mươi ngày, rốt cục cũng gặp được mặt trời bên ngoài, ánh mặt trời tươi đẹp rải đầy mười bảy hòn đảo Tru Thiên điện, nhưng lại chiếu không được vào trong lòng của bọn hắn.

Tru Thiên điện thay đổi sách lược sao? Bọn hắn muốn làm gì.

- Ta đi ra ngoài nghe ngóng tin tức.

Chung Ly Phi Tuyết tại Bạch Tiểu Thuần ra hiệu rời khỏi sân nhỏ.

Tần Mệnh cùng Bạch Tiểu Thuần đứng ở trong sân, thật lâu không nói gì.

Cho đến khi bình chướng hoàn toàn cởi tận, Bạch Tiểu Thuần mới nhè nhẹ một câu:

- Nếu có cơ hội đi, ngươi đi không?

Tần Mệnh không có trực tiếp trả lời, ngược lại hỏi:

- Đồng Ngôn thế nào?
Bình Luận (0)
Comment