Chương 1961: Gió thổi
Chương 1961: Gió thổi
Bạch Tiểu Thuần đứng bên cửa sổ, nhìn qua tinh thần đầy trời.
Đêm nay trời sao rất đẹp, không có mây mù che lấp, đặc biệt thanh tịnh trong vắt, điểm điểm tinh thần luân chuyển lập loè, yên tĩnh lại xinh đẹp, để cho người ta trầm luân.
Trong lòng Bạch Tiểu Thuần có chút bất an, phần bất an này cẩn thận ngẫm lại cũng không phải tới từ Tần Mệnh, dùng kinh nghiệm tu luyện rèn luyện của Tần Mệnh những năm này, năng lực ứng biến vô cùng mạnh, nếu như trong quá trình truy tung phát giác được vấn đề, hắn sẽ không dễ dàng ra tay, huống chi còn có Tinh Linh đại địa đi cùng.
Ngoại trừ Tần Mệnh, còn có cái gì?
Tru Thiên điện sao? Hiện tại đã rời khỏi nơi đó, còn có thể có cái gì bất an.
Chẳng lẽ là Bá Vương tông?
Bạch Tiểu Thuần bởi vì tu luyện chú thuật, đối với nguy hiểm có một loại năng lực cảm giác vi diệu. Có đôi khi, cái này có thể hiểu là nghĩ ngợi lung tung, thật có chút thời điểm, những ý thức nguy cơ này sẽ cứu mạng của hắn.
- Bá Vương tông sẽ có nguy hiểm gì?
Bạch Tiểu Thuần kì quái, hắn quay đầu lại hỏi bên trong Chung Ly Phi Tuyết:
- Ngươi ở nơi này có bạn tri kỷ hay không?
- Có.
Chung Ly Phi Tuyết là nhi nữ tông chủ, từ nhỏ lớn lên tại đây, đương nhiên là có chút ít tâm phúc. Sau khi nàng trở thành thiên tử, còn đặc biệt tại Bá Vương tông nuôi dưỡng mấy cơ sở ngầm. Cũng không phải nói quản chế phụ thân hắn, mà là Bá Vương tông lúc ban đầu chính là mấy đội săn giết tổ kiến, đến bây giờ đều là có phe phái khác nhau, ngoài sáng trong tối tranh đấu lợi hại. Nàng là muốn tùy thời hiểu rõ tình huống nơi này, lúc cần thiết có thể cung cấp chút ít trợ giúp.
- Tìm đến mấy kẻ, hỏi một chút xem bên ngoài có tình huống đặc biệt hay không.
- Nơi này là nhà của ta, xảy ra chuyện có phụ thân ta ngăn đón, ngươi không cần lo lắng.
- Gọi mấy người tới hỏi.
Bạch Tiểu Thuần cầu cái an tâm.
Hắn không có thực lực Thánh Võ tứ trọng thiên như Tần Mệnh, cũng không có cánh có thể ngự không bay lượn, một khi xảy ra vấn đề, hắn trốn đều không thoát. Cần phải cẩn thận liền phải cẩn thận. Đây là hắn nhiều năm qua đã thành thói quen.
- Đợi tin tức của ta.
Chung Ly Phi Tuyết rời khỏi đình viện, tự thân đi ra ngoài đi một chuyến, tìm đến mấy cơ sở ngầm của nàng, hỏi qua tình huống trong tông.
Không hỏi không biết, vừa hỏi còn thật hỏi ra tình huống.
Các cơ sở ngầm khác không có phát hiện vấn đề, nhưng một cơ sở ngầm lại nói cho nàng biết, tông chủ trước đó đã phái người điều tra biệt viện của nàng, tiếp theo lại bí mật tập hợp rất nhiều người, đều là chút ít nhân vật tâm phúc, phái về phía Thưởng Kim đảo, hình như là điều tra người nào.
Chung Ly Phi Tuyết lập tức cảnh giác, phụ thân làm sao có thể vô duyên vô cớ điều tra nàng! Phái người điều tra Thưởng Kim đảo lại là tình huống như thế nào?
Càng nghĩ càng thấy không thích hợp, Chung Ly Phi Tuyết đứng một lát trong bóng đêm, đi về hướng vườn ngự uyển của phụ thân nàng, muốn đến hỏi cho rõ ràng.
Nhưng đi đến một nửa, Chung Ly Phi Tuyết lại ngừng, cẩn thận suy đi nghĩ lại, bình phục tâm tình, vẫn là đi qua chỗ Chung Ly tông chủ.
- Phụ thân, ngài đã ngủ chưa?
Chung Ly Phi Tuyết gõ cửa phòng Chung Ly tông chủ.
Trong gian phòng, Chung Ly tông chủ đang phủ lấy Cổ Nguyệt, nhưng Cổ Nguyệt so với hắn càng giảo hoạt, nói chuyện cẩn thận, ngược lại bắt đầu bộ Chung Ly tông chủ. Hắn rất muốn biết Chung Ly Phi Tuyết cùng nam tử gọi là tâm phúc này là đã bắt đầu từ khi nào, Bá Vương tông tông chủ với tư cách phụ thân nàng lại biết rõ bao nhiêu.
Tại thời điểm Chung Ly Phi Tuyết tới gần nơi này, Cổ Nguyệt đã liền nhận ra, chỉ tay Chung Ly tông chủ, dùng ánh mắt cảnh cáo hắn chớ nói lung tung.
Chung Ly tông chủ ngừng một lát, mới hỏi nói.
- Phi Tuyết ấy ư, có chuyện gì gấp gáp?
- Về chuyện Tru Thiên điện cùng quần đảo Vạn Thú, nữ nhi có một ít cái nhìn, muốn cùng phụ thân nghiên cứu thảo luận.
- Không nóng nảy, ngày mai đi.
- Vậy nữ nhi cáo từ, sáng sớm ngày mai lại đến.
Chung Ly Phi Tuyết đi ra sân nhỏ, bình tĩnh rời khỏi.
Cổ Nguyệt dùng thần thức lặng lẽ tập trung Chung Ly Phi Tuyết, sau khi không có phát hiện cái gì dị thường, mới yên lòng.
Trên đường đi Chung Ly Phi Tuyết đều rất bình thường, thời điểm trở lại sân nhỏ, còn phân phó thị nữ bên ngoài, chuẩn bị cho tốt nước ấm, nàng muốn tẩy trừ thân thể.
Cho đến khi trở lại gian phòng, đóng cửa phòng, Chung Ly Phi Tuyết trầm xuống mặt:
- Rời khỏi Thưởng Kim đảo!
Bạch Tiểu Thuần đứng bên cửa sổ, yếu ớt thở dài, lưu lại là vì bảo đảm sau này còn có thể trở lại Tru Thiên điện, lại làm mấy trận đại sự, không nghĩ tới nhanh như vậy đã bị tập trung. Là chỗ nào có vấn đề? Rõ ràng che dấu vô cùng tốt.
Thưởng Kim đảo điều tra thẳng tuốt duy trì đến rạng sáng, lục tục ngo ngoe truyền về tin tức đều là... Tra không thấy người này!
- Lập tức thông tri Thiên Vệ Thúc Vi, điều Táng Hải Phạm Tinh Tích hấp thu khí tức Nghiêm Hâm, toàn lực lùng bắt!
Cổ Nguyệt bỗng nhiên đứng dậy, đi thẳng đến sân nhỏ của Chung Ly Phi Tuyết.
- Chuyện gì đáng để kinh động Thiên Vệ Thúc Vi? Cổ Nguyệt Phó thống lĩnh, mời nói cho ta biết đến cùng đã xảy ra chuyện gì.