Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2004 - Chương 2004: Yêu Đồng Nghịch Biến (1)

Chương 2004: Yêu đồng nghịch biến (1) Chương 2004: Yêu đồng nghịch biến (1)

Chương 2004: Yêu đồng nghịch biến (1)

Siêu cường thể chất, lực lượng Hỗn Nguyên Đạo, cùng với xương tay thần bí phối hợp, uy lực chân chính của Đại Diệt Kim Nhiên Ấn đã bá đạo mạnh mẽ tuyệt luân.

Kỳ Nguyên Lăng vội vàng không kịp chuẩn bị, nhưng yêu đồng vẫn là bộc phát ra xung điện đầy trời, nhưng Đại Diệt Kim Nhiên Ấn dễ như trở bàn tay, xuyên thủng kim quang vội vàng đánh ra, oanh tiếng bạo hưởng, chìm ngập đầu của hắn.

Kỳ Nguyên Lăng kêu thê lương thảm thiết, thân thể đột nhiên ngửa ra sau, xương cổ đều suýt chút nữa vặn gãy, nhanh chóng rơi xuống mặt hồ.

- Lôi Bằng! Bá thế quyền!

Toàn thân Tần Mệnh như là bạo tạc, đánh ra sấm sét ngập trời, nhảy múa cuồng loạn trời cao, tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc, sấm sét nhanh chóng đan vào thành Lôi Bằng oai hùng, theo Tần Mệnh vung quyền, đánh về phía Kỳ Nguyên Lăng.

Kỳ Nguyên Lăng ầm ầm rơi xuống, đụng chạm lấy mặt hồ, từ trán đến ngực, huyết nhục mơ hồ, máu tươi bắn tung tóe. Một cái sai lầm, vậy mà rơi vào kết cục thê thảm như thế, năm đó trọng thương dưới Đại Diệt Kim Nhiên Ấn, hôm nay vậy mà lại lần nữa bị đánh tổn thương, thống khổ, phẫn nộ! Tần Mệnh quả thực chính là đang nhục nhã hắn!

Nhưng bây giờ không phải là thời điểm bi phẫn, ở bên trong yêu đồng bùng lên tà mang, chính là đối diện con mắt Tần Mệnh đang đáp xuống.

Ý thức Tần Mệnh bỗng nhiên hỗn loạn, thế giới dường như trong nháy mắt biến hóa, trời đất vặn vẹo, non sông mê loạn, từng đôi mắt liên tiếp mở ra, trải rộng các nơi, chợt nhìn như là vô số thượng cổ cự thú thức tỉnh, để cho thần hồn người ta kinh hãi, khó có thể bình tĩnh.

Trong cơ thể Tần Mệnh, Tu La đao, Lôi Thiềm, Hoàng Kim Tâm toàn bộ kháng cự, để cho hắn hoàn hồn qua trong giây lát.

Nhưng, Kỳ Nguyên Lăng thừa cơ tránh đi thế công của hắn, bay đến không trung, toàn thân sáng lên, khí tức bành trướng, kinh sợ toàn trường.

Nhưng hắn mặt đầy máu tươi, lồng ngực vỡ vụn, máu loãng nhuộm đỏ cả áo bào, thoạt nhìn vô cùng thê thảm.

Vạn thú lặng im, cảm nhận được một cỗ khí lạnh, Kỳ Nguyên Lăng vậy mà bại? Vừa rồi xảy ra chuyện gì!

- Món ăn khai vị đã qua, cần phải lên món chính.

Điện mang toàn thân Tần Mệnh bắn tung tóe, kim quang rạng rỡ, xu thế dũng mãnh mênh mông cuồn cuộn chiến trường.

- Đừng hung hăng càn quấy, vừa rồi chỉ là khởi động, bây giờ cần phải là ta ra tay.

Toàn thân Kỳ Nguyên Lăng dâng lên sương trắng kỳ dị, nhanh chóng khép lại miệng vết thương da tróc thịt bong. May mắn có yêu đồng chiến y hộ thể, thoạt nhìn tổn thương vô cùng nặng, cũng không có tổn thương đến xương cốt cùng nội tạng. Hắn thật có chút nổi giận, cũng đã mở ra yêu đồng, vậy mà còn bị đánh tổn thương, cái tên điên này vậy mà lại khó chơi như vậy, nhìn đến thực sự nên dùng chút ngoan chiêu cho hắn.

Khiếu Hải Thạch Quy cùng đám Linh Yêu đều đang khẩn trương chú ý chiến trường, chúng đối với Tần Mệnh đều biết đến từ truyền thuyết bên ngoài, như cái gì điên cuồng như thế nào, như có đảm phách thế nào, có nhưng phương diện thực lực cá nhân cũng không có biểu hiện quá nổi bật, mặc dù là loạn quyền đuổi giết thiên tử Triệu Thứ, nhưng ở trong lòng chúng rất có thể là lúc ấy chiến trường có biến, là vương hầu khác can thiệp. Dù sao chiến trường loạn như vậy, dù là Thiên Võ đều đang chém giết, thì nhân tố quấy nhiễu cũng quá nhiều.

Nhưng Kỳ Nguyên Lăng không như thế, đây là đệ tử Hổ Hoàng tự thân lựa chọn, đã trải qua ngũ đại yêu vương tự thân bồi dưỡng, càng là trời sinh Chí Tôn huyết mạch, mặc dù không đến mức là Chí Tôn chân chính như trong thời kì Thượng Cổ, thực sự tuyệt đối có thể khinh thường tất cả thiên tài Cổ Hải.

Toàn thân Kỳ Nguyên Lăng sáng lên, khí tức bành trướng, huyết mạch yêu khí cuộn trào mãnh liệt đến bốn phương tám hướng, như là sương mù dày đặc, bao phủ trên không hồ đen. Yêu đồng của hắn càng thêm tà ý, mà sâu trong sương mù yêu khí dày đặc vậy mà xuất hiện từng đôi từng đôi mắt, có màu đỏ như máu, có xanh thẫm, có màu tím đen.

Sương mù dày đặc bao phủ, yêu đồng khắp trời.

Tất cả Linh Yêu đều trong lòng nghiêm nghị, nhìn qua từng đôi mắt kia, thậm chí có loại cảm giác huyết mạch bị áp chế đáng sợ, toàn thân lạnh lẽo, linh hồn run rẩy. Ngay cả Linh Yêu Thánh Võ Cảnh trên năm ngọn núi xung quanh hồ đen đều cảm thấy áp lực, nhìn những con mắt kia trong lòng có loại cảm giác kinh hãi phát ra từ nội tâm.

Vầng sáng toàn thân Kỳ Nguyên Lăng nhanh chóng ảm đạm, nhưng yêu đồng lại càng thêm phát đỏ, như là có sấm sét lập loè ở bên trong. Khí tức hắn duy trì tăng vọt, như là một đầu ác thú đáng sợ nằm sấp ở trên không, tập trung vào con mồi, tùy thời khả năng phát động bạo kích.

Tần Mệnh nắm chặt nắm đấm, sẵn sàn trận địa đón địch.

- Vạn Thú Chiến Vực!

Kỳ Nguyên Lăng hét lớn, không trung sương mù dày đặc nháy mắt bạo động, một đôi mắt như là lợi tiễn liền xông ra ngoài, xung quanh mỗi ánh mắt đều có yêu khí lượn lờ, hội tụ thành các loại mãnh thú, chúng là yêu khí biến thành, càng có lực lượng yêu đồng, thực lực tăng vọt, so cới những Linh Yêu bên ngoài kia đều đáng sợ hơn.

Một đầu mãnh hổ gào thét, yêu đồng hoa máu yêu dị, đạp trên mây mù chạy như điên, đánh về phía Tần Mệnh, đằng sau yêu vượn đấm ngực, yêu đồng đen kịt như mực, từ trên trời giáng xuống, nhanh chóng rơi xuống, một đầu cự ngạc khổng lồ đến cuồng dã, đong đưa lấy cơ thể, đạp động trời cao, ầm ầm bạo hưởng, bên trong yêu đồng có cơn lốc chuyển động. Một đầu cự điểu lao xuống, khí tức như lũ quét bộc phát, khủng bố ngập trời.

Tất cả mãnh thú, bởi vì yêu đồng mà không phải là phàm, ùn ùn kéo đến xông về Tần Mệnh.
Bình Luận (0)
Comment