Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2009 - Chương 2009: Đại Chiến Sôi Trào, Trảm! (1)

Chương 2009: Đại chiến sôi trào, trảm! (1) Chương 2009: Đại chiến sôi trào, trảm! (1)

Chương 2009: Đại chiến sôi trào, trảm! (1)

Ầm ầm!

Cổng Địa Ngục sau khi đóng mở hơn mười lần, đột nhiên mở rộng, thanh âm cực lớn như là vòm trời nổ tung tóe, rung động lòng người, vô số Linh Yêu tại lúc này gào thét, thậm chí phủ phục trong kinh hãi.

- Mở!!

Kim Bằng gào thét, thần hồn rung động cực độ.

- Rống!!

Khiếu Hải Thạch Quy, Hoang Viêm Đan Tước, Thạch Tượng Chiến Hồn Thú vân vân..., kích động gào thét, âm triều cuồn cuộn, như gió lớn sóng cồn đầy trời đất, chấn đến vô số Linh Yêu hốt hoảng lui về phía sau, còn có chút linh điểu đều bị vô tình tung bay đi ra ngoài.

- Kỳ Nguyên Lăng mở ra Cổng Địa Ngục?

Trên thánh sơn trung ương, Cửu U Thiên Âm Mãng đều động dung. Tại năm đó khi Yêu Vương Địa Ngục Hỏa Liệt Điểu truyền thụ bộ bí thuật cấm kỵ này cho Kỳ Nguyên Lăng, nàng đã thấy vô cùng không tốt, bởi vì Kỳ Nguyên Lăng Thiên Ảnh yêu đồng cũng không phải nguyên vẹn, tu luyện không được loại bí thuật cấm kỵ này. Về sau Kỳ Nguyên Lăng thử qua rất nhiều lần, đều dùng thất bại chấm dứt.

Không nghĩ tới hôm nay lại mở ra?

Kỳ Nguyên Lăng kích động phấn chấn, mở, rốt cục cũng mở! Ha ha, ta thành công!

Hỏa diễm sương đen chìm ngập lấy Cổng Địa Ngục, thấy không rõ bộ dáng chân thật, nhưng khí tức âm u khủng bố còn là xuyên thấu qua bình chướng chiến trường, tràn ngập quần sơn rừng rậm.

Từng ánh đen lập loè ở bên trong Cổng Địa Ngục, như là ánh sáng Tử Vong, mang theo khí tức hủy diệt lạnh lẽo.

Trên không chiến trường, hiện ra một mảng lớn ảo ảnh, như là mảnh thế giới màu xám, bao phủ nghìn trượng hồ đen. Mây đen trầm trọng áp lực, mênh mông bát ngát, tĩnh lặng một mảnh, để cho người ta tuyệt vọng, kinh hãi.

Đó đến tột cùng là huyễn cảnh, hay là hình chiếu địa ngục?

- Tần Mệnh! Đại yến hôm nay có thoả mãn? Món cứng cuối cùng này tên là... Xuống Địa ngục!

Kỳ Nguyên Lăng lớn tiếng hô to, thanh âm đều giống như nhận lấy ảnh hưởng, trở nên khàn khàn tang thương.

Vô số Linh Yêu ngơ ngác nhìn cái mảnh ảo ảnh hư vô kia, kinh hãi không gì sánh được. Chỗ đó mây đen tung bay, Âm Sơn nhấp nhô, không khí trầm lặng, hình như là một mảnh thế giới cô tịch đến tuyệt vọng. Nếu như chỗ đó thật sự là địa ngục, tiến vào thật sự liền giết không đi ra.

- Rống!!

Huyết Kỳ Lân trong lúc hỗn loạn mãnh liệt tấn công Tần Mệnh, một móng vuốt chụp về phía đầu của hắn, thế như lôi đình, lực lượng vạn quân.

Đại Diệt Kim Nhiên Ấn!

Tần Mệnh vung quyền bạo kích, giờ khắc này, không hề giữ lại, toàn lực vung quyền. Cánh tay đột nhiên bành trướng ba vòng, xương cốt đều phát ra tiếng giòn vang đùng đùng, một cỗ cương khí kinh khủng tuôn ra đến, trước mặt va chạm móng vuốt sắc bén của Huyết Kỳ Lân.

Một lần va chạm mạnh kinh thiên, huyết khí cùng lôi triều trên chiến trường đều bị bạo động, ngay cả hồ đen đều tạo nên trùng trùng điệp điệp rung động.

Phốc phốc!

Đại Diệt Kim Nhiên Ấn vỡ nát móng vuốt sắc bén của Huyết Kỳ Lân, Tần Mệnh nháy mắt tới, lôi triều quấn quanh, hóa thân lôi hùng, gầm thét mạnh mẽ đánh ra.

Không lại phân thần, không lại giữ lại, toàn lực ứng phó.

Răng rắc! Huyết lôi quấn quanh móng vuốt sắc bén bộc phát ra lực lượng hủy diệt, hung hăng đập rạn nứt đầu Huyết Kỳ Lân. Huyết Kỳ Lân gào thét, kinh hồn lui về phía sau, đạp trên huyết vân bay lên không, trốn đến sau lưng Kỳ Nguyên Lăng. Đầu đầy máu tươi, ý thức mê man, yêu đồng màu máu bắt đầu khởi động lấy sát ý đáng sợ, nhìn hằm hằm lấy Tần Mệnh.

Thực lực Tần Mệnh làm sao trong lúc đó lại phóng đại?

Tần Mệnh không có lại để ý tới Huyết Kỳ Lân, cau chặt lông mày nhìn qua không trung. Thẳng tuốt nghĩ đến các loại sát chiêu Kỳ Nguyên Lăng uẩn nhưỡng, không nghĩ tới lại xuất hiện một thứ khủng bố như vậy.

Hoang Viêm Đan Tước, Khiếu Hải Thạch Quy các loại cự thú từ bên trong phấn chấn thanh tỉnh, đều nhìn về Kim Bằng trên không trung.

Cổng Địa Ngục mở ra, Tần Mệnh thua không nghi ngờ, hiện tại có nên ngăn lại trận tranh đấu này hay không. Nếu quả thật để cho Kỳ Nguyên Lăng kéo Tần Mệnh vào không gian địa ngục, cùng chết không có gì khác nhau. Hiện tại Hổ Hoàng còn không có xác định thái độ đối với Bạch Hổ, thời điểm này giết Tần Mệnh dường như có chút không ổn.

Kim Bằng gật đầu, ra hiệu Khiếu Hải Thạch Quy tản ra bình chướng, chấm dứt chiến đấu. Kỳ Nguyên Lăng đã chứng minh bản thân, không cần thiết giết Tần Mệnh, nếu như thời điểm Hổ Hoàng xác định ăn hết Bạch Hổ, lại giết Tần Mệnh cũng không muộn. Dù sao nơi này là quần đảo Vạn Thú, mặc dù không có các loại trận pháp phòng ngự như Tru Thiên điện, lại có trăm vạn thú triều, bầu trời, núi rừng, dưới mặt đất, cái gì cần có đều có, Tần Mệnh trốn không ra được.

Nhưng mà, tại thời điểm Khiếu Hải Thạch Quy đang muốn tản ra bình chướng, hồ đen đã bình tĩnh đột nhiên phát động trùng trùng điệp điệp gợn sóng, như là chút ít sóng cả, bốn phương tám hướng trào lên.

Một cỗ hắc khí âm lãnh từ trong hồ đen xông ra, hắc khí quay cuồng, hóa thành một đầu ác hổ, phát ra tiếng gào rít thê lương.

Một bóng người từ trong hồ đen xuất hiện, tóc tai bù xù, trong tay cầm kiếm gãy, như là ác quỷ chết đã lâu.

Một tên tiếp theo một tên, đám oan hồn mai táng trong hồ đen... Thức tỉnh...

- Đó là cái gì? Oan hồn trong hồ đen bị Cổng Địa Ngục bừng tỉnh?

Kỳ Nguyên Lăng kinh ngạc nhìn một màn phía dưới, cũng đã ngừng Địa Ngục Hỏa Liệt Điểu muốn vác lấy Cổng Địa Ngục thẳng hướng tấn công của Tần Mệnh lại.

Đám Linh Yêu Thánh Võ trên năm ngọn núi đều thật bất ngờ, không nghĩ tới sẽ xuất hiện loại dị tượng này.

Trong đây thật có oan hồn?

Là những vong hồn tử vong kia, bị lực lượng thần bí trong hồ đen phong ấn.

Chúng làm sao đi ra?

Là chịu Cổng Địa Ngục ảnh hưởng?

- Ồ?

Kỳ Nguyên Lăng bỗng nhiên chú ý tới Tần Mệnh có chút không đúng.
Bình Luận (0)
Comment