Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2011 - Chương 2012: Hổ Hoàng Quyết Định (1)

Chương 2012: Hổ Hoàng quyết định (1) Chương 2012: Hổ Hoàng quyết định (1)

Phốc phốc!

Tần Mệnh cầm lấy trái tim Kỳ Nguyên Lăng đột nhiên tách rời ra.

Đồng tử Kỳ Nguyên Lăng bỗng nhiên co rụt lại, quên đi kêu thảm, quên cả thống khổ, kinh ngạc cúi đầu xuống, nhìn trái tim bị Tần Mệnh sống sờ sờ lôi kéo đi ra.

- Ngươi...

- Nếu như lại có lần tiếp theo... Ngẫm lại nó...

Tần Mệnh nắmlấy trái tim, một tay nhét trở về lồng ngực rách nát của Kỳ Nguyên Lăng.

Kỳ Nguyên Lăng ý thức trời đất quay cuồng, lâm vào hôn mê, đảo đầu ngã xuống dưới.

Kim Bằng lập tức chém ra mảnh kim quang, bảo vệ Kỳ Nguyên Lăng, kim quang sáng ngời nhanh chóng dũng mãnh tràn vào thân thể của hắn, áp chế thương thế.

Nó nhìn Tần Mệnh thật sâu, vỗ cánh rời khỏi.

Khiếu Hải Thạch Quy cùng đám cự thú ngưng trọng nhìn Tần Mệnh, thật đúng là nghe danh không bằng gặp mặt, trong đồn đãi lại làm sao mạnh lại làm sao hung ác, đều không có chân thật trải qua không có tận mắt nhìn thấy đến mãnh liệt rõ ràng.

Người vô cùng, quả nhiên có chỗ vô cùng, đánh giá thấp hắn. Nếu như không phải đang tại quần đảo Vạn Thú, lại có nhiều mãnh thú vây quanh như vậy, hắn thật khả năng sống hủy đi Kỳ Nguyên Lăng.

Nguyệt Tình cùng Yêu Nhi xông xa xa chạy tới, Mã Đại Mãnh đi theo đằng sau.

Vừa rồi bật ngược quá đặc sắc, cũng làm cho bọn hắn rơi rớt đổ mồ hôi.

Tần Mệnh đã thấy các nàng đều an toàn, trong lòng mới thở ra hơi: -

Không làm khó các ngươi chứ?

- Khá tốt, chính là không có gặp được Bạch Hổ.

Nguyệt Tình cùng Yêu Nhi nhìn thấy Tần Mệnh trong lòng cũng thật cao hứng, thật không nghĩ tới hắn sẽ đến nhanh như vậy.

- Tiểu Tổ đâu?

- Tiểu Tổ... Khả năng đã rời khỏi.

- Cái gì? Đi đâu? Lão tổ tông kialại làm cái gì đây!

Mã Đại Mãnh nhún nhún vai.

- Căn bản là không có gặp nó. Tuy nhiên, nhìn ý tứ, nó thật sự khả năng đã tới nơi này.

- Bạch Hổ hiện tại ở đâu?

Tần Mệnh thật sự là bó tay, lão tổ tông kia một ngày không hố hắn tâm ngứa sao? Đều đã tách ra lâu như vậy, vẫn không quên hố một lần. Nó không ở chỗ này, ai có thể bảo vệ Bạch Hổ. Hay là Hổ Hoàng cùng Tiểu Tổ có cái hiệp nghị gì?

- Hẳn là tại trong điện Hổ Hoàng, tình huống cụ thể cũng không biết.

- Ta đi gặp Hổ Hoàng.

Tần Mệnh đang muốn đi, chợt phát hiện Hắc Phượng cùng Địa Hoàng Huyền Xà không có ở.

- Hai tên kia đâu?

- Bị Kỳ Nguyên Lăng mang đi, nói là Yêu Vương Huyết Kỳ Lân cảm thấy hứng thú đối với chúng. Không cần lo lắng cho chúng, một lát chắc có lẽ không có việc gì. Hiện tại việc cấp bách là xác định thái độ của Hổ Hoàng, Hổ Hoàng không biểu lộ thái độ, Yêu Vương phía dưới cũng sẽ không vọng động. Dù sao đến cấp độ Yêu Vương này, đã có trí tuệ siêu cao, sẽ không quá yêu thích làm việc bằng cảm tính.

Tần Mệnh đi vào Thánh Điện Hổ Hoàng, một đường đi đến đỉnh núi, nhìn thấy rất nhiều Linh Yêu, lại không có ai ngăn trở hắn. Chỉ là tại thời điểm đi đến đỉnh núi, đụng phải Cửu U Thiên Âm Mãng chờ ở chỗ này.

- Ngươi suýt chút nữa giết truyền nhân Hổ Hoàng, bây giờ còn dám tới gặp Hổ Hoàng?

Cửu U Thiên Âm Mãng vừa chú ý chiến trường hồ đen, đem một khắc cuối cùng này nghịch chuyển rõ ràng nhìn ở trong mắt. Nhưng vẫn là không coi lộ ra là làm sao Tần Mệnh đảo loạn cánh cửa địa ngục, trọng thương Địa Ngục Hỏa Liệt Điểu.

- Luận võ không thấy máu, đó gọi là biểu diễn. Đường đường là quần đảo Vạn Thú, ngay cả chút máu đều nhìn không được sao? Hay là Kỳ Nguyên Lăng ngay cả một cuộc chiến sinh tử đều chịu không nổi.

- Người dám đứng trước thánh điện Hổ Hoàng nói lời này, ngươi là người đầu tiên. Vào đi thôi, Hổ Hoàng đang chờ ngươi.

Cửu U Thiên Âm Mãng ra hiệu Tần Mệnh đi vào. Cần phải nói nó cũng đã báo cáo với Hổ Hoàng, liền nhìn Hổ Hoàng quyết định như thế nào.

Tần Mệnh gật đầu với Cửu U Thiên Âm Mãng, đi vào cung điện to lớn, nơi này không có bố trí hoa lệ, cũng không có kiến trúc tráng lệ, màu sắc tối tăm nhưng lại khắp nơi lộ ra uy nghiêm cùng áp lực. Tần Mệnh tận lực để cho bản thân đi vững vàng, nhưng cái cỗ hổ uy lạnh thấu xương tràn ngập trong Thánh điện kia vẫn là để cho hắn cảm thấy hít thở không thông, tốc độ đi đường cũng không thể không thả chậm.

Bạch Hổ liền trong chánh điện, nhìn thấy Tần Mệnh sau liền đã đi tới.

Hình thể Hổ Hoàng so với Bạch Hổ lớn gấp ba, tràn ngập uy thế khủng bố như đại dương mênh mông, khí tức của nó quá cường đại, để cho phiến không gian kia đều giống như hỏa diễm hừng hực thiêu đốt vặn vẹo lên. Nó dù không phải thuần huyết, cũng đã đến gần Bạch Hổ thuần huyết vô hạn, uy nghiêm Vương của vạn thú cùng khí tức sát phạt của Bạch Hổ đan vào nhau, hình thành một cỗ khí tràng đáng sợ, bất luận là Linh Yêu hay là nhân loại, đứng tại trước mặt nó đều sinh ra lòng kính sợ.

Hổ Hoàng đứng trên bậc thang cao cao, ở bên trong con ngươi dựng thẳng như có nhật nguyệt chìm nổi, có non sông băng diệt, càng có huyết sát ngập trời, như là hơn ba trăm năm giết chóc ngưng tụ trong cặp mắt kia, làm cho người ta không dám nhìn thẳng. Nó lạnh lùng nhìn Tần Mệnh, khí thế không chỉ nguy hiểm, cũng tràn ngập bạo ngược.

Tần Mệnh không kiêu ngạo không tự ti thi lễ một cái:

- Vãn bối Tần Mệnh, gặp qua Hổ Hoàng!

Quang mang trong con ngươi dựng thẳng của Hổ Hoàng lạnh như điện, ngưng mắt nhìn Tần Mệnh. Thân thể của Tần Mệnh gần như trong suốt hiện ra ở trong mắt nó, kinh mạch mạch máu đều giống như rễ cây quấn quanh tại toàn thân, hiện ra kim quang nhàn nhạt.
Bình Luận (0)
Comment