Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2039 - Chương 2039: Chiến Thần Bào Hao (1)

Chương 2039: Chiến Thần Bào Hao (1) Chương 2039: Chiến Thần Bào Hao (1)

- Hắn đột phá đến ngũ trọng thiên!

Sắc mặt Tần Mệnh ngưng trọng, vì cái trò chơi giết người này, Kỳ Nguyên Lăng cũng dám dâng lên sinh tử nguy hiểm đột phá? Ngược lại là coi thường quyết đoán của hắn.

- Hắn không đột phá chính là chết, hắn đột phá chính là sống! Đây là buông tay đánh cược một lần!

- Hắn đột phá tại chỗ đó, chủ nhân Thất Nhạc Cấm Đảo không có khả năng không biết, có hay không...

- Ý của ngươi là, chủ nhân Thất Nhạc Cấm Đảo đang giúp hắn?

- Có loại khả năng này! Chúng ta bên này chiếm ưu thế, quyền chủ động trò chơi liền trong tay chúng ta, chúng ta không muốn bắt đầu, trò chơi này vĩnh viễn sẽ không bắt đầu. Nhưng nếu như quyền chủ động chuyển tới chỗ Kỳ Nguyên Lăng, trò chơi này... Bắt đầu...

Tần Mệnh vẫn luôn lo lắng hai tháng không bắt đầu trò chơi sẽ có hậu quả gì không, quả nhiên, hắn không bắt đầu, chủ nhân kia của Thất Nhạc Cấm Đảo liền để Kỳ Nguyên Lăng bắt đầu!

Kỳ Nguyên Lăng đi ra u cốc, cảm thụ lấy toàn thân sôi trào linh lực, kích động mà mặt đều ửng hồng.

Ta thành công? Ta vậy mà thành công!

Ha ha! Ông trời giúp ta!

Kỳ Nguyên Lăng đề phòng lo sợ hai tháng, mỗi một ngày mỗi một đêm đều sợ hãi Tần Mệnh đột nhiên xuất hiện ở trước mặt của hắn, lấy đầu hắn, móc mắt hắt. Hắn chỉ có thể tận lực trốn, cùng lúc điên cuồng mà tu luyện, nắm chặt lấy mỗi một lần cơ hội linh lực đầy đủ, lượng lớn thôn phệ bảo dược.

Hơn hai mươi năm gần đây, hắn tu luyện cũng không tính là cố gắng, ỷ vào lực lượng Chí Tôn của Thiên Ảnh yêu đồng, quần đảo Vạn Thú tài nguyên phong phú, hắn tự nhận là có ưu thế thiên nhiên, chỉ cần dùng cố gắng một nửa tương đương với người khác có thể đạt đến thành tựu của các thiên tài. Nhưng lúc này đây, hắn thật sự phải bất cứ giá nào, tinh thần mỗi thời mỗi khắc cao độ căng cứng, ngay cả thời điểm không có linh lực, đều nhiều lần nghiên cứu cùng suy tính yêu đồng áo nghĩa.

Trước trước sau sau hai tháng, trình độ cố gắng của hắn có thể so với một năm trước.

Người dưới tình huống nguy hiểm cực độ, dục vọng muốn sống mãnh liệt bạo phát đi ra tiềm lực quả thực là vô cùng, hai tháng ngắn ngủi, hắn vậy mà mò tới cảnh giới hàng rào.

Lúc bắt đầu Kỳ Nguyên Lăng rất do dự, không biết có nên nếm thử đột phá lần này hay không. Lần này đột phá cần bế quan chiều sâu, thời gian tối thiểu muốn mười ngày, ít nhất ít nhất cũng phải trên dưới năm ngày, một khi thời khắc bế quan mấu chốt linh lực đột nhiên biến mất, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi, không chỉ sẽ trọng thương, còn khả năng phế đi hắn. Nhưng, đối mặt với trò chơi giết người tàn khốc khích lệ, hắn cuối cùng vẫn là bất cứ giá nào thử một lần.

Một khi thành công, hắn chính là Thánh Võ ngũ trọng thiên, tuyệt đối có thể nghiền áp Tần Mệnh, thắng được trận trò chơi này.

Vô cùng may mắn a, đột phá, thành công!

Kỳ Nguyên Lăng không nghĩ tới bản thân vượt ngũ trọng thiên vậy mà sẽ là ở nơi như thế này, đột phá dưới loại hoàn cảnh này.

- Thánh Võ ngũ trọng thiên! Ta còn thật nên cám ơn Tần Mệnh!

Kỳ Nguyên Lăng câu lên nụ cười lạnh, yêu đồng mở ra, lực lượng Chí Tôn thức tỉnh, toàn thân nổi lên vầng sáng mãnh liệt, ngưng tụ thành yêu đồng chiến y.

Giết Tần Mệnh, giết Mã Đại Mãnh, giết Tần Lam, hắn chính là người thắng cuối cùng, liền có thể thuận lợi chạy ra khỏi hòn đảo quỷ dị này.

- Tần Mệnh... Ta đến!

Ở bên trong yêu đồng của Kỳ Nguyên Lăng bộc phát cường quang, ánh mắt duy trì khuếch tán, bao phủ non sông cánh rừng hơn ba nghìn thước, từng cọng cây ngọn cỏ, một chim một thú, đều toàn bộ rõ ràng mà nhét vào đáy mắt, hắn bay lên không lao vùn vụt, bắt đầu lùng bắt Tần Mệnh.

Sau khi hắn rời khỏi không lâu, một mảnh sương mù lúc ẩn lúc hiện tại núi cao xa xa ngưng tụ, hóa thành hình người, hai con mắt tinh hồng trong đêm tối yêu dị tà mị. Nó lặng yên mà đứng một lát, tại một hồi gió núi hiu hiu vặn vẹo phiêu tán, hóa thành làn sương nhàn nhạt, đuổi theo Kỳ Nguyên Lăng.

Kỳ Nguyên Lăng tìm không bao lâu, liền tại một đỉnh núi phát hiện Tần Mệnh.

- Ha ha, Tần Mệnh a, hai tháng không gặp, nhớ ta không?

- Hai tháng đã đột phá, liều mạng a.

Tần Mệnh cũng không có trốn, đứng tại đỉnh núi nhìn qua Kỳ Nguyên Lăng khí thế bành trướng giống như là đại dương mênh mông.

- Ta không liều mạng, ngươi cũng muốn mạng của ta.

- Nếu như ta thật muốn mạng của ngươi, ngươi có thể sống đến bây giờ? Trong hai tháng này, ta có vô số biện pháp tìm đến ngươi.

- Ồ? Ta giống như ở bên trong cái cục tức này của ngươi đã nghe được một một điểm... Yếu thế? Là ta nghe lầm sao?

Kỳ Nguyên Lăng giống như cười mà không phải cười nhìn Tần Mệnh, nhìn kẻ địch đã từng đả bại bản thân yếu ớt đứng tại trước mặt, trong lòng còn thật có chút ít thoải mái đây này.

- Trận trò chơi giết người này không có đơn giản như ngươi nghĩ, ngươi thật cho rằng giết chúng ta thì có thể đi ra ngoài? Hiện tại đầu tiên phải làm chính là tìm đến chủ nhân Thất Nhạc Cấm Đảo, hỏi rõ ràng đến cùng đang xảy ra chuyện gì.

- Tỉnh lại đi! Ta không biết giết các ngươi có ra hay không ra, nhưng ta biết rõ nếu không giết các ngươi khẳng định ra không được. Đến đi, ta lại cùng ngươi đánh một hồi, tuy nhiên... Lúc này đây cũng không phải là luận bàn tỷ võ, là định sinh tử!

Sắc mặt Kỳ Nguyên Lăng đột nhiên lạnh, yêu đồng híp lại, trở nên sâu xa lạnh lùng nghiêm nghị, một cỗ khí tức khủng bố từ bên trong trào lên ra đến, tràn ngập trời đất, yêu đồng chiến y phần phật bay múa, dâng lên cường quang ngập trời, mơ hồ hóa thành một đầu cự thú đáng sợ, đang thèm thuồng nhìn cái mảnh đất trời này.
Bình Luận (0)
Comment