Chương 2090: Trao đổi mạng sống (2)
Chương 2090: Trao đổi mạng sống (2)
Táng Hoa Vu Chủ năm mười tuổi đã đem thể xác và tinh thần toàn bộ hiến cho võ đạo, thề dùng hết cả đời tu tập võ đạo, truy cầu chí cao võ đạo, cảnh giới Thiên Võ, những cái khác bất cứ chuyện gì cũng có thể làm nhạt, thậm chí coi thường. Vì để tránh cho có hấp tấp, bị hạn chế, nàng từ năm mười tuổi đã liền bắt đầu tận lực chặt đứt tình cảm của mình, ngay cả cảm xúc đều chém chết. Chính là bởi vì như vậy, những năm gần đây này nàng mới tâm chuyên tâm, một lòng tu võ, thậm chí tâm ma từ Địa Võ đến Thánh Võ đột phá đều hơi không thể tra. Vì vậy trên đời đã không có cái gì có thể ảnh hưởng đến nàng, lưu lại cho nàng ảnh hưởng đặc thù.
Nhưng nàng không nghĩ tới đột phá từ Thánh Võ đến Thiên Võ sẽ tàn khốc như vậy, giống như đem tình cảm nàng bị đè nén vài chục năm phóng ra một lần duy nhất.
Quả nhiên tu luyện Thiên Võ không có đường tắt, tất cả thủ đoạn đều là lừa gạt trời xanh, nó sẽ ở lúc cần thiết cho ngươi một kích trí mạng.
Một kiếp này, nhất định phải qua, nếu không nàng thật sự muốn dừng lại ở chỗ này.
Rốt cục, Táng Hoa Vu Chủ cũng làm một cái quyết định gian nan nhất cuộc đời này, cũng là một lần thử cuối cùng của nàng. Nếu như thành công, trận tâm ma này sẽ thuận lợi mà triệt để vượt qua, từ đây bước vào cảnh giới Thiên Võ. Nếu như không thành công, nàng khả năng thật sự phải đợi vài chục năm, thậm chí là vĩnh cửu.
Nhưng, thật đến thời điểm nàng mời Tần Mệnh đến, lại là một lần nữa do dự.
Táng Hoa Vu Chủ chưa bao giờ do dự như lần này, càng không có xoắn xuýt hoảng hốt như hôm nay, bản thân nàng đều cảm giác trở nên không giống như nàng.
- Một kiếp này, nhất định phải qua! Không chỉ là kiếp của Thiên Võ, cũng là kiếp cả đời này của ta. Ta tuyệt đối không thể bị loại chuyện nhỏ nhặt này ràng buộc, ta... Không thể...
Ánh mắt Táng Hoa Vu Chủ khôi phục trong trẻo lạnh lùng, lại như vậy xuống dưới đừng nói độ qua tâm ma, bảo trì bản thân cũng khó! Nàng đạm mạc hạ lệnh:
- Thả hắn đi vào.
Bên ngoài đỉnh núi tuyết, Tần Mệnh đang ‘Nói chuyện phiếm’ cùng Tam Nhãn Cự Linh Viên.
- Thất Nhạc Cấm Đảo tổng cộng có bao nhiêu Linh Yêu?
- Cấp bậc Thánh Võ có bao nhiêu?
- Ngoại trừ những cái nhìn thấy ngày đó kia, còn cái khác ẩn núp sao?
- Hai lão tiền bối một nam một nữ kia là cảnh giới gì? Bọn họ là người sống hay là người chết?
- Ta nhớ được năm đó ngươi cùng Táng Hoa đại thẩm đập qua nhau a. Làm sao lại biệt khuất như vậy... Cái kia?
- Nhàn rỗi không có việc gì, trò chuyện chút a. Nói không chừng ngày nào đó ta chết, sẽ không tiết lộ bí mật.
Tam Nhãn Cự Linh Viên nắm đấm lớn như gò núi, có loại xúc động chụp chết hắn.
- Đi vào!!
- Có thể?
- Tiến!
Tam Nhãn Cự Linh Viên khổng lồ lệch qua một bên.
- Không có nói chút gì khác hay sao?
- Tiến!!
- A, cái tính cách này của ngươi thật xứng cùng chủ tử ngươi.
Tần Mệnh đứng trong giây lát, rồi đi về hướng đỉnh núi tuyết.
Tại chỗ sườn núi nghìn trượng, đã có khối tầng băng sụp đổ, xuất hiện một đầu đường đi nhỏ.
...
Trong mộ động, Táng Hoa Vu Chủ cùng Tần Mệnh mặt đối mặt đứng đấy, một kẻ mặt lạnh như sương, không có tình cảm, một kẻ trừng to mắt, biểu lộ khoa trương.
- Nửa năm, nếu như ta có thể độ qua tâm ma, tha các ngươi rời khỏi.
- tuyệt đối không nuốt lời.
- Nếu như thất bại, ngươi chết, bọn hắn đều chết.
- Đây là cơ hội cuối cùng của ngươi.
- Đáp ứng, chúng ta bắt đầu, cự tuyệt... Chờ chết.
Táng Hoa Vu Chủ nhìn Tần Mệnh, giọng điệu vẫn lạnh lùng, như là nói một chuyện bình thường còn bình thường hơn.
Tần Mệnh nhìn chằm chằm Táng Hoa Vu Chủ, đầu có chút ngu, phản ứng không kịp.
Táng Hoa Vu Chủ mười tháng không có lộ diện, cũng là bởi vì chuyện này?
Làm sao lại đột nhiên như vậy?
Chơi cái trò quỷ gì đây?
Còn có thể chơi như vậy?
Biểu lộ của Tần Mệnh trở nên quái dị:
- Ta nguyện ý trả chút ít cái giá, nhưng ngươi đây... Từ từ chờ chút đã, ta suy nghĩ chút.
- Làm ra quyết định của ngươi, lập tức!!
Táng Hoa Vu Chủ cũng không muốn cùng hắn nói nhảm.
Tần Mệnh quay nhanh suy nghĩ, âm thầm cắn răng:
- Ta có thể thay đổi quy tắc trò chơi không? Bảo đảm dưới tình huống hoàn thành.
- Có thể!
- Ta có thể rút ngắn thời gian không? Hay là nhất định muốn nửa năm.
- Hoàn thành liền có thể rời khỏi!
- Ta có thể nâng lên mấy yêu cầu sao?
- Không có khả năng!
- Ta đây cự tuyệt.
Tần Mệnh khôi phục tỉnh táo, trò chơi này mặc dù khoa trương một chút, nhưng khó không đến hắn. So sánh với kết quả xấu nhất hắn tưởng tượng, đã xem như tốt hơn nhiều. Bây giờ là Táng Hoa Vu Chủ đang cầu hắn, hắn nắm quyền chủ động, cũng không thể tiện nghi nàng.
- Vậy thì đi chết.
- Ha ha, đừng tuyệt đối như vậy. Ta chết, ngươi thì xong! Kẻ thắt chuông cũng là kẻ gỡ chuông những lời này có chút thời điểm còn thật có lý ha.
Tần Mệnh đi vài bước trong hang động lạnh giá, không nôn nóng không vội vàng nói:
- Điều kiện thứ nhất, chờ ngươi tiến vào Thiên Võ, mang ta đi quần đảo Vạn Thú, lại dẫn ta về Tây Hải! Ngươi giúp ta phô trương thanh thế, ta giúp ngươi bắt một đám Linh Yêu võ giả, tăng cường thực lực Thất Nhạc Cấm Đảo của ngươi.
Táng Hoa Vu Chủ nhìn Tần Mệnh mặt đang mỉm cười, nhưng ánh mắt lại hiện ra lạnh giá, tiến Tây Hải? Rõ ràng là muốn thừa dịp loạn hủy nàng! Hủy Thất Nhạc Cấm Đảo!
- Điều kiện của không quá phận đi, cả hai cùng có lợi.
Táng Hoa Vu Chủ nhìn hắn trong chốc lát, thản nhiên nói:
- Có thể.
- Tốt! Hiện tại liền bắt đầu?
- Bắt đầu.
- Phạm vi chỉ có thể ở cánh đồng tuyết? Không thể đi ra bên ngoài?
- Chỉ có thể ở đây.