Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2100 - Chương 2100: Áo Nghĩa (2)

Chương 2100: Áo nghĩa (2) Chương 2100: Áo nghĩa (2)

- Ta có thể đại biểu Xích Phượng Luyện vực, đồng ý!! Một khi quần đảo Vạn Thú chặn đánh Nam Cung Vô Trần tại Tây Hải, Tru Thiên điện tùy thời khả năng khai chiến tại Đông Hải, năm tháng mặc dù sốt ruột một chút, nhưng cũng tại có thể trong phạm vi chấp nhận.

Huyết Kỳ Lân cùng các Yêu Vương nhìn Hổ Hoàng quyết định, trong lòng chúng còn có chút nghi kị nho nhỏ, nhưng lại cũng không có mang ra.

Hai bên thống nhất ý kiến, kế tiếp thương thảo liền trở nên dễ dàng rất nhiều.

Một lúc lâu sau, Hổ Hoàng tự thân điểm phái ba mươi Linh Yêu Thánh Võ Cảnh, hai vị Yêu Vương Huyết Kỳ Lân, Hoang Hải Cự Côn tự thân dẫn đội, Kim Bằng, Thất Thải Khổng Tước, Bạo Phong Cự Thú - ba đầu Thiên Võ Linh Yêu hiệp trợ. Cửu U Thiên Âm Mãng liên hệ Xích Huyết Lôi Giao cùng các bá chủ yêu tộc Đông Hải khác, để bọn chúng dẫn ít nhất đầu mười Thánh Võ Cảnh Linh Yêu chạy tới phía tây, hiệp trợ Huyết Kỳ Lân cùng Hoang Hải Cự Côn.

Tần Mệnh đều không nghĩ tới Hổ Hoàng sẽ có phách lực như thế, không chỉ phái vị đệ nhất Yêu Vương Huyết Kỳ Lân này đi phía tây, còn mời đến các bá chủ yêu tộc khác.

Là để tránh cho gây nên chú ý, tất cả Linh Yêu bị điểm phái đều là do Hổ Hoàng tự thân truyền âm, từng nhóm rời khỏi lãnh địa của mình, lẻn vào đáy biển, tiến vào ổ bụng không gian Hồng Hoang Cự Côn.

Hai ngày sau, thời điểm bọn hắn tiếp dẫn Xích Huyết Lôi Giao, Xích Huyết Lôi Giao vừa hay nhận được tin tức, Nam Cung Vô Trần đã rời khỏi Tru Thiên điện tại bảy ngày trước, không chỉ mang đi hơn mười cường giả, còn mời ra thánh khí công kích mạnh nhất Đông Hải —— Táng Hải Phần Thiên Kiếm!

Bảy ngày! Dùng tốc độ Nam Cung Vô Trần, lại có trên dưới mười ngày có thể đuổi tới Xích Phượng Luyện vực. Nếu như hải tộc đã tập hợp lực lượng đủ mức, tùy thời khả năng phát động tấn công.

Bọn hắn, phải tăng thêm tốc độ.

Tần Mệnh vốn định mang tất cả Linh Yêu đều trèo lên Thất Nhạc Cấm Đảo, cái này không chỉ có là một hòn đảo, càng là một thành lũy vũ khí, tốc độ thật nhanh, nhưng ý kiến của hắn lại bị Táng Hoa Vu Chủ lạnh lùng cự tuyệt. Tính cả Xích Huyết Lôi Giao, Thiên Võ Cảnh nhiều đến sáu vị, Thánh Võ nhiều đến bốn mươi! Cỗ lực lượng này bất luận thả đến chỗ nào cũng đều là có tính huỷ diệt, nếu như Huyết Kỳ Lân ham muốn Thất Nhạc Cấm Đảo, hoặc là Tần Mệnh muốn nhân cơ hội trả thù, dùng lực lượng của nàng hiện tại căn bản không có phản kháng cơ hội.

Bất đắc dĩ, Tần Mệnh, Trầm Hương, Nguyệt Tình, Yêu Nhi, còn có Hắc Phượng cùng Địa Hoàng Huyền Xà đi lên Thất Nhạc Cấm Đảo, đi phía tây trước. Còn lại tất cả Linh Yêu toàn bộ chuyển tiến vào trong bụng không gian của Hoang Hải Cự Côn, theo sát phía sau.

- Hai người các ngươi nhiều năm đều bị vây ở chỗ này?

Yêu Nhi kỳ lạ cảm thụ lấy linh lực đột ngột biến mất, không chỉ kinh mạch khí hải khô, ngay cả lực lượng tự nhiên bên ngoài đều cảm thụ không đến.

Thất Nhạc Cấm Đảo này quả nhiên là một nơi thần kỳ.

Tần Mệnh cảm khái:

- Trọn vẹn hai mươi sáu tháng, sau khi ta rời khỏi Lôi Đình cổ thành còn là lần đầu tiên đợi một chỗ lâu như vậy.

- Làm sao Táng Hoa Vu Chủ lại sẽ thả các ngươi?

Yêu Nhi còn chưa thấy qua vị Táng Hoa Vu Chủ thần bí kia, năm đó lúc nàng cùng Nguyệt Tình tiến vào Cổ Hải, Vu Điện cơ bản bị Thiên Vương Điện đánh phế đi, về sau đều lùi về hải ngoại, không dám lại tiến đến nội hải. Không nghĩ tới Vu Điện vậy mà lại có một vị cường nhân như vậy, không chỉ khống chế lực lượng áo nghĩa, còn chiếm được một hòn đảo quý giá như vậy. Chẳng phải là ý nghĩa Vu Điện sẽ lần nữa quật khởi?

- Một lời khó nói hết.

- Vậy thì nói ngắn gọn a.

Yêu Nhi kéo Tần Mệnh, để sát vào nhìn hắn, lặng lẽ một câu:

- Trên người của chàng có cỗ mê hương.

Tần Mệnh cười khổ:

- Đừng nghĩ lệch, ta chỉ là cùng nàng làm giao dịch.

- CHàng giúp nàng, nàng sẽ tha cho chàng sao? Táng Hoa Vu Chủ lúc nào nói tín nghĩa như vậy?

Nguyệt Tình đứng ở phía trước, hữu ý vô ý nói một câu. Nàng có thể rõ ràng cảm nhận được trên hòn đảo này tràn ngập lực lượng áo nghĩa, đây là một loại cảm giác thần kỳ, thật giống như có thể khiến cho nàng có cộng minh nào đó.

Tần Mệnh gãi gãi đầu:

- Việc này thật không phức tạp.

- Vậy thì nói đơn giản.

Yêu Nhi giống như cười mà không phải cười nhìn hắn.

Tần Mệnh ách vài tiếng, nhìn qua phương xa than nhẹ:

- Không biết Đồng Ngôn thế nào?

- Không nói đúng không? Ta đến hỏi lão vu nữ kia.

Yêu Nhi nói xong muốn rời khỏi, Tần Mệnh tranh thủ thời gian giữ chặt, dở khóc dở cười:

- Nàng cũng không phải là sẽ người phân rõ phải trái, trước chớ đi chọc nàng. Đợi giải quyết nguy cơ Xích Phượng Luyện vực, ta lại với từ từ nói với các nàng.

- Hai ngươi thật có việc?

- Có thể có chuyện gì!

- Chàng gạt ta!

- Ta có thể sao?

- Táng Hoa Vu Chủ một tháng trước mới tiến vào Thiên Võ Cảnh? Trầm Hương hỏi.

Nàng đã tiến vào Thiên Võ nửa năm, cảnh giới cơ bản đã ổn định, nhưng sau khi trèo lên Thất Nhạc Cấm Đảo linh lực của nàng lại rõ ràng bị áp chế, mặc dù không giống Yêu Nhi trong nháy mắt biến mất, nhưng lại đang nhanh chóng trôi qua, hơn nữa tốc độ chảy xuôi trong kinh mạch đều chậm đi rất nhiều.

Tần Mệnh nói:

- Nàng tu luyện chính là áo nghĩa, lại khống chế hòn đảo này, ở chỗ này nàng chính là Vương đồng cấp, khả năng ngay cả Thiên Võ nhị trọng thiên đều có thể chống lại.

- Áo nghĩa có thể cướp đoạt không?

Trầm Hương đột nhiên hỏi Nguyệt Tình.

Nguyệt Tình lắc đầu:

- Áo nghĩa chỉ có thể bản thân lĩnh ngộ, lại có là truyền thừa. Nếu như nàng chết, trừ phi cố ý nguyện lưu lại áo nghĩa, nếu không áo nghĩa liền trở về Thiên Đạo.

Trầm Hương tự nói:

- Lực lượng áo nghĩa thật bá đạo.
Bình Luận (0)
Comment