Chương 2205: Ta là thúc thúc của ngươi (2)
Chương 2205: Ta là thúc thúc của ngươi (2)
Ba đầu Thiên Mã trắng noãn như tuyết, bộ lông toàn thân bóng loáng mềm mại, thần tuấn mà cao quý, chúng nâng cao lấy đầu, cánh chim dày rộng nửa thu lại, lại giơ lên cao cao, tùy thời khả năng phóng lên. Chúng cất vó hí hót, dường như từ trên người Tần Mệnh cảm nhận được uy hiếp, trong ánh mắt lộ ra cảnh giác.
Trên lưng ba đầu Thiên Mã đều cưỡi nữ tử, hai bên mặc giáp mềm mỏng, tư thế hiên ngang, cầm ngược lấy trọng kiếm lạnh lẽo, sát khí đầy người. Nữ hài chính giữa tuổi không lớn lắm, ước chừng mười tám mười chín tuổi, một gương mặt tròn bầu dục trứng ngỗng, con mắt tối như mực, thanh xuân tịnh lệ, xinh đẹp lại tinh xảo, nhưng mà trong ánh mắt tràn đầy kiêu căng, cái đầu nhỏ cũng giương lên cao cao, thói quen nhìn xuống người khác.
- Có việc?
Tần Mệnh nghiêng người.
Tần Lam áo đỏ như lửa, lung lay bàn chân xinh xắn, mắt to đen lúng liếng, vô cùng linh tính, nàng ôm lấy bánh ngọt ăn ngon, thỉnh thoảng gật gật đầu, còn về đưa chút vào miệng Tần Mệnh:
- Phụ thân nếm thử.
Nữ hài chính giữa kia hiếu kỳ đánh giá Tần Lam, tiểu hài này làm sao lại nhỏ như vậy? Như một tinh linh.
- Hài tử này của ngươi bao nhiêu tiền? Bổn cô nương mua!
Tần Mệnh nhướng mày:
- Ngươi thấy ta giống như tới bán hài tử hay sao?
- Hài tử người khác đều ôm lấy, ngươi thả trên vai, không phải là bán đấy sao?
- Thiên Mã vác ngươi trên người, cũng là bán hay sao?
- Suồng sã!!
Nữ tử hai bên quát lớn.
Nữ hài càng nhìn Tần Lam càng có hứng thú:
- Đưa ta chơi vài ngày. Bổn cô nương có thưởng.
Đầu óc tối dạ! Tần Mệnh quay người rời khỏi.
- Đứng lại! Bổn cô nương nói chuyện với ngươi, ngươi điếc a!
Nữ hài đột nhiên lôi kéo cương ngựa, Thiên Mã hí hót, đột nhiên vỗ cánh, xông về Tần Mệnh.
- Oanh!!
Toàn thân Tần Mệnh phá lên cỗ sóng khí cuồng liệt, không gian rung rung, ầm ầm chấn vang, sóng khí như là đầu mãnh hổ khổng lồ bỗng nhiên bạo lên, trước mặt vọt tới đầu Kim Giác Thiên Mã kia.
Thiên Mã kinh hồn, vội vàng né tránh, nhưng vẫn là bị sóng khí đụng phải, toàn thân loạn chiến, kêu thảm bay tứ tung ra ngoài.
- Tiểu thư!
Hai vị thị nữ cực kỳ sợ hãi, cuống quít đuổi theo dốc lòng cứu lấy.
Vô số người trừng con mắt đến căng tròn, mẫu thân nhà ngươi, cái này đại ca bá đạo a!
- Con cái nhà ai, coi tốt!!
Thanh âm Tần Mệnh đột nhiên cao lên, âm động phố dài, chấn đến màng tai vô số người nổ vang.
- Ngươi... Ngươi dám khi dễ ta!
Thiếu nữ kinh hồn chưa định, chỉ vào Tần Mệnh giận dữ mắng mỏ.
- Đồ hỗn trướng! Ngươi biết đây là ai không?
Hai vị thị nữ giận dữ quát tháo, tiểu thư tại trước mặt bọn họ có cái gì tốt xấu, tộc quy tuyệt đối không tha cho các nàng.
- Các ngươi biết ta là ai không? Cút!!
Tần Mệnh quát chói tai.
Một tiếng trấn trụ ba nữ tử, vẻ giận dữ trên mặt đều định trụ, hắn là ai? Không biết a!
Đám người chen chúc trên đường phố hỗn loạn cũng đều kinh ngạc nhìn Tần Mệnh, dám lớn tiếng đối với Hoàn Lang Thiên, còn dám nói ‘Cút’, địa vị người này nên không nhỏ a.
- Tộc trưởng Hoàn Lang Thiên là ai?
Tần Mệnh phẫn nộ trừng nữ hài, ý thức tranh thủ thời gian câu thông cùng Tàn Hồn.
Tàn Hồn đã quen với phong cách làm việc của Tần Mệnh, nhưng vẫn là ‘Rơi rớt đổ mồ hôi’, tiểu tử này đủ ngoan độc, phản ứng thật nhanh, đây đều là ở bên trong núi đao biển lửa sinh sinh tử tử luyện ra được a.
- Năm đó ta rời khỏi, tộc trưởng Hoàn Lang Thiên là Cừu Đồng, khả năng tiếp quản tộc trưởng nhất chính là Cừu Thiên Trạch!
Tần Mệnh lạnh lùng nghiêm nghị quát tháo:
- Cừu Thiên Trạch đều muốn kính ta ba phần, tiểu bối ngươi đây thật to gan!
Một tiếng này lần nữa cả kinh mọi người hít vào từng ngụm khí lạnh, Cừu Thiên Trạch chính là tộc trưởng đương đại của Hoàn Lang Thiên, vậy mà đều muốn kính hắn? Lợi hại, cái này lợi hại!! Vị tiểu thư này đụng phải cọng rơm hơi cứng.
Rốt cục nữ hài ngang ngược cũng thay đổi sắc mặt, hai nữ hài khác đều có chút hoảng hốt, dưới ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị của Tần Mệnh từ từ yếu đi khí thế.
- Tiền bối bớt giận, tiểu muội không tốt, cũng không có ác ý.
Một nam tử anh tuấn cưỡi Kim Giác Thiên Mã từ đằng xa chạy đến, hướng Tần Mệnh ôm quyền thi lễ một cái:
- Tiểu chất mắt vụng về, không thể nhận ra tiền bối, xin mời...
- Ngươi đến gọi ta tiếng thúc!
Tần Mệnh trùng trùng điệp điệp hừ lạnh, ra vẻ kiêu căng xoay người rời khỏi, thời điểm này không để ý mới là hợp lý nhất, để cho chính bọn hắn xoắn xuýt đi thôi.
Vị nam tử anh tuấn kia khẽ nhíu mày, rất bất mãn trước việc Tần Mệnh vô lễ, nhưng đối phương dám trước mặt mọi người hô lên tên phụ thân, nhất định là cùng phụ thân có chút sâu xa, hắn cũng không tốt quá thất bại:
- Cảnh giới gì?
Hai nam tử trung niên theo ở phía sau đều lắc đầu:
- Dò xét không thấu, so với chúng ta mạnh hơn rất nhiều, ít nhất phải ngũ trọng thiên trở lên.
- Đại ca, hắn khi dễ ta...
Nữ hài quệt mồm, vẫn là rất không phục.
- Sau này có chút mắt nhìn, người kia khí thế tư thái xem xét liền không đơn giản, ngươi trêu chọc hắn làm cái gì? Kim Dương tộc cùng Quy Hồn cốc đều đã đến, chừa chút tinh thần, đừng hồ đồ.
Nam tử anh tuấn thái độ nguội lạnh, cưỡi Kim Giác Thiên Mã dẫn người rời khỏi.
Tại thời điểm Hoàn Lang Thiên phong cấm Đông Cốc môn, người của Kim Dương tộc cùng Quy Hồn cốc đều nhận được tin tức, cũng toàn bộ tăng thêm tốc độ, không lại ẩn nấp hành động của mình. Ba phương không xâm phạm lẫn nhau, tuy nhiên cũng cảnh giác lẫn nhau, giám thị lẫn nhau, trong cổ thành cẩn thận điều tra.