Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2209 - Chương 2209: Kim Dương (1)

Chương 2209: Kim Dương (1) Chương 2209: Kim Dương (1)

Tần Mệnh lắc đầu:

- Đừng sính cường, có thủ hộ giả khác hay không, trong lòng ngươi rõ ràng nhất. Ta không phải đến cùng ngươi đàm phán, ta là tới mang ngươi đi! Cho ngươi hai lựa chọn, thứ nhất, nuốt kia viên độc đan, chết trong giữa băng phòng này, ta tìm trí nhớ của ngươi, mang theo đồ của ngươi, bản thân đi tìm quỷ đồng. Ta không muốn hắn, phỏng tay, nhưng ta có thể bán hắn đi. Cái thứ hai, từ nay về sau ngươi đi theo ta, ta bảo vệ ngươi an toàn, ngươi luyện đan cho ta, ta không muốn quỷ đồng!

Vơ vét trí nhớ? Sắc mặt Hải Đường biến hóa, kinh nghi nhìn Tần Mệnh.

Năm ngón tay Tần Mệnh dâng lên cỗ hắc khí, gian phòng mát lạnh đột nhiên hạ thấp nhiệt độ, không phải rét lạnh, mà là âm lãnh. Trong không khí mơ hồ vang lên thanh âm nỉ non yếu ớt, còn là có chút thanh âm linh vật hí hót, yếu ớt đau thương, tràn ngập gian phòng.

- Hải Đường tiền bối, chọn một?

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Hải Đường khẩn trương, thế gian là có rất nhiều người tu luyện tà thuật, cho dù chết, đều có thể khống chế linh hồn, dù cho thân hồn đều diệt, đều có thể cướp đoạt trí nhớ yếu ớt. Chẳng lẽ, hắn thật có thể vơ vét trí nhớ?

- Ta đã nói, so với những người bên ngoài kia, ta coi như sạch sẽ, toàn bộ Đông Cốc môn muốn nói ai không có ác ý đối với ngươi, cũng là ta.

Tần Mệnh nhẹ xoáy năm ngón tay, hắc khí ngưng tụ tại lòng bàn tay, như là như cơn lốc nhanh chóng lượn vòng lấy, khí tức âm lãnh trong không khí càng ngày càng nặng, để cho Hải Đường cũng nhịn không được rùng mình một cái.

Tần Mệnh cũng không biết cướp đoạt trí nhớ cái gì, chỉ hù sợ nàng vậy là đủ.

- Ta đi theo ngươi!

Hải Đường vùng vẫy trong chốc lát, quyết định tạm thời thỏa hiệp, trước chuẩn đoán chi tiết người này, sau đó lại nghĩ biện pháp.

- Thống khoái!

Tần Mệnh thu lại hắc khí, gương mặt lộ ra nụ cười.

- Từ hôm nay trở đi, ngươi coi như đệ đệ của ta. Ta tên Vương Chiến, ngươi tên Vương Thụy!

- Ta có thể đi cùng ngươi, nhưng có ba điều kiện.

- Miễn đi, ngươi còn không có cái tư cách đàm phán kia.

- Ngươi dù sao cũng phải nói cho ta biết ngươi là ai.

- Một kẻ tán tu, không môn không phái.

- Không có cửa không có phái dám đe dọa Hoàn Lang Thiên?

Hải Đường tức giận.

- Ai nói không có cửa không có phái cũng không dám đe dọa Hoàn Lang Thiên? Ta đã lớn như vậy, còn chưa sợ qua ai. Ngụy trang tốt mặt ngươi, bắt đầu hôm nay, ngươi liền cái này bộ dáng, đừng có lại đổi. Nhuộm móng tay thành màu trắng, thu đỉnh ngọc của ngươi lại, che dấu mùi của ngươi, những chi tiết nhỏ này của ngươi, cũng đã truyền ra bên ngoài.

- Ngươi đi ra ngoài trước! Ta sửa sang lại y phục.

- Đi ra ngoài? Từ hôm nay trở đi chúng ta là huynh đệ, đều là nam tử, trước khi Hoàn Lang Thiên rời đi, hai chúng ta liền ngụ cùng một chỗ.

Sắc trời dần tối, Tần Mệnh mang theo Hải Đường đi vào đại sảnh lầu một, tìm vị trí cạnh góc ngồi xuống, tùy ý lại tự nhiên gọi món ăn cơm. Thời điểm này cũng không thể quá lộ liễu, càng không thể quá che dấu bản thân, không có gì đặc biệt là tốt.

- Ngươi cảnh giới gì?

Hải Đường nhấp lấy trà xanh, nhìn lên nam tử nhàn nhã ăn uống trước mặt.

- Thánh Võ thất trọng thiên.

- Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?

Hải Đường quan sát đến da thịt Tần Mệnh, người này chỉnh thể xem ra giống như là trung niên, khí chất cũng thành thục ổn trọng, nhưng làm sao cứ cảm thấy hắn rất trẻ, đoán chừng khoảng ba mươi tuổi. Loại tuổi này có thể đến Thánh Võ thất trọng thiên?

- Muốn hỏi ta có thành gia hay không?

- Tự kỷ!

Hải Đường hừ nhẹ.

- Hải Đường tiền bối, nghe nói ngươi luyện thành qua Linh Đan?

- Luyện thành? Cô lậu quả văn!

Hải Đường đâu chỉ luyện thành qua, hơn nữa đã luyện ra ròng rã mười viên, phóng mắt khắp Đông Hoàng Thiên Đình nàng đều là đỉnh cấp Luyện Đan Sư. Quỷ Linh tộc có thể đản sinh ra quỷ đồng, công lao nàng to lớn! Tuy nhiên cũng chính bởi vì quỷ đồng xuất thế, đưa tới tai hoạ ngập đầu cho Quỷ Linh tộc, một tộc đàn cường thịnh kiên trì trên vạn ngũ, trong vòng một đêm chịu khổ đồ diệt. Vạn hạnh trong bất hạnh là Quỷ Linh tộc đã làm chuẩn bị trước đó, bí mật đưa quỷ đồng đi.

- Ngươi chỉ có thể luyện, hay là luyện thành quá nhiều loại?

- Ngươi không hiểu rõ ta?

Hải Đường hỏi lại.

- Nói thật, gần đây mới nghe nói.

Hải Đường quái dị nhìn Tần Mệnh, trong lòng có chút bất mãn.

Chỉ là nghe nói? Thanh danh Hải Đường ta yếu như vậy sao? Vừa nghe nói không có vài ngày liền dám từ trước mặt Hoàn Lang Thiên, Kim Dương tộc cùng Quy Hồn cốc ‘Đoạt thức ăn trước miệng cọp’?

- Ta luyện thành qua hai loại.

- Hai loại a, lợi hại. Vị lão gia trong nhà của ta kia cũng đã luyện thành một loại Linh Đan.

- Lão gia tử nhà của ngươi? Ngươi không phải không môn không phái sao?

- Ta có nhà!!

Hải Đường ngưng nghẹn im lặng, người này nói chuyện làm sao lại như thế.

- Lão gia tử nhà của ngươi là ai?

Đông Hoàng Thiên Đình vô số tông môn, cường giả rất nhiều, nhưng số lượng Luyện Đan Sư có hạn, có thể luyện ra Linh Đan càng là có thể đếm được trên đầu ngón tay, cơ bản đều biết lẫn nhau.

- Không phải Đông Hoàng Thiên Đình.

- Ngươi tới từ Thiên Đình khác?

- Cũng không phải.

- Vậy ngươi từ ở đâu ra?

- Sau này hãy nói đi.

Hải Đường có chút xấu hổ, rất không quen với thái độ nói chuyện của Tần Mệnh nói với nàng.

- Luyện ra Linh Đan có hiệu dụng gì?

- Kéo dài tuổi thọ, ít thì mười năm, nhiều thì năm mươi năm.

Hải Đường cười nhạo, liếc mắt nhìn hắn như liếc si.
Bình Luận (0)
Comment