Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 221 - Chương 221 - Quần Hùng Hợp Thành (1)

Chương 221 - Quần hùng hợp thành (1)
Chương 221 - Quần hùng hợp thành (1)

- Thủ Vọng Hải Ngạn xuất hiện cổ quốc thần bí, yên lặng dưới đáy biển ngàn mét.

- Đó là vương quốc phủ bụi vạn cổ, là bí mật Thanh Vân tông điều tra mấy chục năm.

- Có người phá vỡ phong ấn, mở ra vương quốc vĩnh hằng.

- Hải vực đã oanh động, lượng lớn hải thú hội tụ về cổ quốc.

........................

Một tin tức giống như là từng tia kinh lôi, xẹt qua bầu trời các nơi, kinh động vô số dong binh, cũng kinh động thực lực của đông đảo thế lực.

- Vương quốc bất hủ vạn năm, bên trong sẽ có bao nhiêu bảo tàng thần bí?

Người dân ầm ầm, đua nhau đổ về rừng Vân La, lao về Thủ Vọng Hải Ngạn xa xôi.

- Vĩnh Hằng Kiếm? Chính nó đã mở ra một quốc gia vạn năm tuổi.

Đại trưởng lão trước tiên nhận được tin tức, vừa sợ vừa giận, là ai! Là ai! Không chỉ lấy đi Vĩnh Hằng Kiếm, còn ở trước tiên chạy tới Thủ Vọng Hải Ngạn. Xem ra không sai, nhất định là tàn hồn tìm được trợ thủ.

- Đại trưởng lão, chúng ta bây giờ liền đi sao?

Hai vị trưởng lão đã tập hợp đệ tử, vô cùng sốt ruột. Tin tức đã oanh động, không bao lâu nữa sẽ oanh động toàn bộ Bắc vực, chậm sẽ không có cơ hội.

- Ta đi trước, các ngươi giải quyết Nam Cung gia tộc sau đó đuổi theo.

Đại trưởng lão phóng lên trời, lăng không phi nước, xông về phía rừng rậm Vân La.

Hai vị trưởng lão lộ ra biểu tình hung ác, phất tay hạ lệnh:

- Giết! Một tên cũng không được để lại!

Nam Cung gia tộc bị huyết tẩy, không lưu lại một người sống, ngọn lửa hừng hực thiêu đốt thành phủ, kinh động thành dân Kim Diễm thành.

Nam Cung Lăng Vũ không có phản kháng, bị đóng đinh ở thâm viện trong thành phủ.

Giờ khắc này, hắn đã đoán được, thản nhiên tiếp nhận cái chết, từ đầu đến cuối không có một câu cầu xin tha thứ, uất hận của hắn, tất cả đều hóa thành nguyền rủa ở trong lòng !

- Thanh kiếm vĩnh cửu, vương quốc cổ xưa phủ bụi muôn năm. Đây là bí mật thiếu gia tìm kiếm?

Đám người Đồ Vệ sau khi nhận được tin tức cũng khiếp sợ, nháo ra động tĩnh lớn như vậy, thiếu gia có thể chịu đựng được sao? Xem thanh thế này là muốn chấn động toàn bộ Bắc Vực a.

- Đồ lão đại, ta thủ thành, ngươi đi trợ giúp thiếu gia.

Diệp Tiêu Tiêu lo lắng.

- Đồ Vệ, đi giúp Mệnh nhi.

Lý Linh Đại cũng đang lo lắng, không bao lâu nữa, toàn bộ Bắc Vực đều sẽ oanh động, đến lúc đó, ai lấy được bảo tàng kẻ đó sẽ trở thành con mồi.

Đồ Vệ nhìn xa:

- Thiếu gia nhiều lần nhắc nhở, mặc kệ xảy ra chuyện gì, nhất định phải bảo vệ cổ thành, những chuyện khác giao cho hắn ứng phó.

- Chuyện nhỏ có thể do hắn làm chủ, loại đại sự này làm sao có thể làm bậy?

Tần Dương nắm chặt nạng, khẩn trương đánh thẳng xuống đất.

Thủ Vọng Hải Ngạn!

Tần Mệnh đứng ở trên đỉnh núi sâu trong rừng rậm, nhìn xa hải vực oanh động, càng ngày càng nhiều hải thú hội tụ đến nơi này, trong đó có rất nhiều dị thú hiếm thấy mà thần bí, tản ra lệ khí đáng sợ, càng dẫn phát thiên địa biến cố.

Mây đen cuồn cuộn, sấm chớp, cuồng phong cuốn theo sóng lớn, va chạm ngập trời, khơi dậy sóng biển đầy trời. Hải vực mênh mông lâm vào u ám vô tận , phảng phất như ngày tận thế.

Những Linh Yêu hải thú đáng sợ này vây quanh di tích cổ quốc thần bí đi tới đi lui, thỉnh thoảng phát động mãnh công, muốn phá vỡ bình chướng thủ hộ phía trên Cổ quốc, nhưng lần lượt một lần đều thất bại kết thúc, đều bị quang mạc chắn ở bên ngoài.

Không chỉ trong hải vực hội tụ tới đông đảo Linh Yêu, trong rừng rậm cũng đi ra rất nhiều sinh linh đáng sợ.

Một mảnh biển lửa tràn ngập bầu trời, rắc rắc ánh lửa đầy trời, tràn vào bầu trời mênh mông, nhiệt độ trong thiên địa không ngừng tăng cao. Ở sâu trong biển lửa, một con thỏ ngọc toàn thân đỏ rực an tĩnh nằm sấp, ánh mắt như huyết ngọc quan sát hải dương sôi trào, nó đến làm cho rất nhiều dị thú ở sâu trong hải vực ngẩng đầu chú ý, âm thầm cảnh giác.

Một con Kim Điêu bay lên bầu trời, hàng lâm xuống hải vực, kim quang vạn trượng, chiếu sáng thiên địa, giống như là một vầng dương hoành ngang trên cao, nó khổng lồ kinh người, hai cánh mở rộng chừng mấy trăm thước, thần tuấn anh vũ, uy nghiêm lạnh lùng. Nó ngạo nghễ hùng vĩ trên cao, nhìn xuống bầy yêu.

Một con bạch hổ đi ra khỏi rừng rậm, thét dài với bầu trời, thanh động biển trời, đè xuống sấm sét cuồn cuộn, không gian xung quanh nó vặn vẹo quỷ dị , tràn ngập sát khí , sau lưng có hai hàng xương gai , giống như một gốc chiến mâu, làm cho người ta sợ hãi.

Ngoại trừ những sinh linh đáng sợ này, còn có rất nhiều Linh Yêu hội tụ đến vùng ven rừng rậm, tham lam quan sát hải vực.

Hàng ngàn dong binh hội tụ ở gần bờ biển, xa xa tránh được những Linh Yêu đáng sợ này, đều khẩn trương chú ý hải vực, chờ đợi đám hải thú phá vỡ phong ấn của vương quốc cổ xưa.

Tần Mệnh cách bờ biển rất xa, không hề sợ hãi, bình tĩnh quan sát, lẩm bẩm:

- Còn chưa đủ, còn chưa đủ, lại đến, lại đến...

Nghe được Lăng Tuyết không nói gì, có hỏi thế nào cũng không hỏi ra chút tin tức gì.

Năm ngày sau, tông chủ Thanh Vân Tông đi tới hải vực, lúc này đây hắn không có thu liễm khí thế, là hiện thân với tư thái mạnh nhất .

Tám đạo thần quang đan xen thành đại đạo rực rỡ, giống như là nước lũ chảy cuộn, vượt qua bầu trời , thông tới hải vực. Uy áp của hắn bao phủ thiên địa, một bước ngàn thước, từ đại đạo đi về phía hải vực trên cao.

Bình Luận (0)
Comment