Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2244 - Chương 2244: Tu La Điện (1)

Chương 2244: Tu La điện (1) Chương 2244: Tu La điện (1)

Hải Đường đối với điểm ấy vô cùng tự tin, tốc độ phát triển lịch đại Quỷ Đồng Quỷ Linh tộc đều thật nhanh, huống chi Quỷ Đồng thế hệ này là lịch đại chí thuần chí cường, có thể nói là Quỷ Linh tộc năm ngàn năm yên lặng một lần hậu tích bạc phát. Mà lại tại trước khi đưa ra Quỷ Đồng, Thánh Tổ Quỷ Linh tộc triệu tập tất cả huyết mạch cường giả, dâng hiến mình, dung nhập thân thể Quỷ Đồng. Tương đương lấy lực lượng toàn tộc tái tạo Quỷ Đồng, có chỗ ký thác hi vọng.

Tần Mệnh gật đầu:

- Ta đáp ứng thủ hộ Quỷ Đồng, mang ta đi tìm nó.

- Ngươi không cảm thấy là nên chứng minh chính ngươi trước sao?

- Cần ta chứng minh cái gì?

- Chuôi đao kia của ngươi là đao gì, ngươi có thân phận gì. Còn có, đừng vọng tưởng giết ta cướp đoạt trí nhớ của ta, không có ta ra mặt, Quỷ Đồng sẽ không tiếp nhận ngươi.

- Đây là Tu La đao!

Hải Đường giật mình trong lòng, ánh mắt sáng rực tới gần Tần Mệnh:

- Vì sao Tu La đao lại trong tay ngươi?

- Lão gia tử cho.

- Lão gia tử gì?

- Ngươi nói xem?

- Thiên Long tộc đã buông lời, Tu La Yêu Đao bị hủy, đã không tồn tại.

Hải Đường liên tục hỏi, sốt ruột khẩn trương, thấp thỏm lại mang theo chờ mong.

- Tu La đao từng đứt đoạn, nhưng không có hủy đi.

Tần Mệnh không có phát hiện Tu La đao có vết đứt gì, nhưng lúc trước Tiểu Tổ tại ‘Thanh Loan di tích cổ’ đã nhắc nhở qua hắn, chuôi này đao từng đứt đoạn! Lại liên tưởng Quan Tài Thủy Tinh mai táng bên trong Thanh Vân tông, thi thể cùng linh hồn ngủ say, có thể khẳng định năm đó xác thực phát sinh qua chuyện gì, mà Tu La đao bị phóng tới trong thân thể của hắn, tựa hồ cũng không phải đơn giản là lễ vật lão gia tử trước khi đi để lại cho hắn, bên trong nhất định có đại bí mật.

- Nói miệng không bằng chứng, ngươi lấy cái gì chứng minh?

Tần Mệnh hỏi lại:

- Coi như ta đem Tu La đao phóng tới trước mặt ngươi, lấy năng lực của ngươi, có thể thấy rõ nó? Có thể xác định nó?

Hải Đường á khẩu không trả lời được, nàng chỉ là từ gặp qua Tu La đao trong sách mà thôi, không có chân thực gặp qua, càng không biết nghiệm chứng thế nào.

Trong sơn động truyền ra thanh âm trầm thấp của Yến Vạn Minh:

- Kia là Tu La đao, năm đó ta cảm thụ qua!

Tần Mệnh kinh ngạc, cảm thụ qua? Trách không được hắn lại quả quyết tiếp nhận như vậy.

- Thật sự là Tu La đao? Ngươi cầm một trong năm Đại Yêu đao thiên hạ, Tu La đao.

Hải Đường đã có chuẩn bị, cũng bán tín bán nghi, sau khi xác định vẫn là không nhịn được hít một miệng khí lạnh, nàng cảm xúc chập trùng, nhìn chằm chằm Tần Mệnh.

Phóng mắt nhìn khắp toàn bộ Đông Hoàng Thiên Đình, thần binh cùng yêu binh đều có hai, là cường binh chí cao Đông Hoàng, uy lẫm ức vạn sinh linh, càng chấn nhiếp Thiên Đình khác. Về sau theo Tu La đao mất tích, yêu binh chỉ còn lại một, phong tại Bát Hoang Trai. Bây giờ qua hơn mười năm, Tu La yêu binh vậy mà lại trở lại, còn là một tiểu tử Cổ Hải mang vào Thiên Đình!

Hắn muốn làm gì?

Hắn liền ngênh ngang không sợ hãi tới như vậy, còn bình tĩnh tùy ý ngồi ở chỗ này mỉm cười?

- Xuất phát, mang ta đi tìm Quỷ Đồng.



Phong tuyết rừng hoang là một mảnh rừng rậm phổ thông lại cằn cỗi, linh lực mỏng manh, linh quả linh thảo đều hiếm thấy, ngay cả Linh Yêu cũng không nguyện ý ở chỗ này sinh tồn, chớ nói chi là đám võ giả tìm kiếm cơ duyên khắp nơi. Diện tích mảnh rừng hoang này cũng không lớn, mà lại không chút thu hút nào, khả năng đều không có mấy người biết mảnh này rừng hoang còn có tên gọi.

Tại chỗ sâu nhất trong rừng hoang, ba tòa núi thấp gập ghềnh giao thoa, ở giữa chỗ lõm xuống có một vịnh u đầm, chỉ rộng có hai thước, bình tĩnh u ám, giống như vùng rừng rậm này không chút thu hút nào. Thế nhưng đầm nước băng lãnh, sâu không thấy đáy, ngay cả tảng đá rơi xuống đều không nổi lên gợn sóng, lá cây rơi xuống đều sẽ vô thanh vô tức biến mất.

- Tiểu chủ, chính là chỗ này.

Một lão nhân toàn thân dũng động hắc khí đi tới bờ u đầm, khí tức băng lãnh mà âm trầm, mỗi một bước đi, tảng đá dưới chân đều chậm rãi kết băng, răng rắc giòn vang. Thanh âm của hắn giống như là cát đá ma sát, chói tai khó nghe, để cho toàn thân người ta không thoải mái.

Áo choàng che lấp lại, cặp mắt kia hiện ra huyết mang tử vong.

Trong rừng hoang đi ra một vị mỹ nhân khuynh thành phong thái tuyệt lệ, da như mỡ đông, mắt như thu thủy, mũi ngọc tinh xảo ngạo nghễ ưỡn lên, môi đỏ trơn bóng, tựa như ảo mộng, đẹp đến mức làm cho người ta phải nín thở, nàng giống như là tiên tử bên trong bức họa đi ra, rất đẹp rất mộng ảo, thế nhưng gương mặt thanh lãnh, hai đầu lông mày tụ lấy cỗ lãnh khốc cùng cao ngạo, có uy nghi riêng, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.

Hai bên bồi tiếp một nam một nữ, đều mang áo choàng, che nửa mặt, bọn hắn thu liễm lấy khí tức, giống như là người bình thường, nhưng toàn thân nổi lên ánh sáng nhàn nhạt, vẫn là có thể cảm nhận được khí tức bất phàm.

- Tìm được nó!!

Thanh âm mỹ nhân khuynh thành thanh thúy lại băng lãnh.

- Tiểu chủ chờ một lát.

Lão nhân thả người chìm vào u đầm, giống như là nhảy vào một loại không gian nào đó, mặt đầm vậy mà không có nổi lên bất luận gợn sóng gì, cứ như vậy vô thanh vô tức xuyên qua.

- Thiên hạ đều đang tìm Hải Đường, lại sẽ không nghĩ tới vòng qua Hải Đường trực tiếp tìm kiếm Quỷ Đồng.

- Không phải là không muốn, là Hải Đường dễ tìm, Quỷ Đồng khó tìm. Tìm tới Hải Đường, liền có thể trực tiếp tìm tới Quỷ Đồng.
Bình Luận (0)
Comment