Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2252 - Chương 2252: Cùng Giữ Vương Cung (1)

Chương 2252: Cùng giữ Vương Cung (1) Chương 2252: Cùng giữ Vương Cung (1)

Đại thụ mạnh nhất cực lực ngăn cản, nhưng lôi uy quá mạnh mẽ, như hàng lâm cuồng oanh loạn tạc, toàn thân nó phá vỡ, vang lên tiếng răng rắc . Vô số cành lá xanh đều chôn vùi trước lôi mâu ùn ùn kéo đến, bị vô tình cắn nát, vài tia lôi mâu hơn trăm thước xỏ xuyên qua thân thể của nó, đánh chính là đong đưa dữ dội .

- Huyết tinh của ngươi thuộc về ta!!

Tráng hán Hoang Lôi Thiên gào thét, tại cường quang vô tận cùng trong sấm sét chạy giết đại thụ, dẫn dắt hai mảnh lôi vân, bên trong sấm sét bạo động, khí tức hoang cổ tràn ngập .

Đại thụ ầm ầm sụp đổ, cơ thể nghìn trượng giờ lại chưa đủ năm trăm thước, gần như chỉ còn nửa thân thể, toàn thân cháy đen, lục quang dập tắt .

Nó ngã vào trong phế tích, bi tình gào rú .

Mười khỏa đại thụ may mắn còn sống sót toàn bộ rít gào khàn khàn, muốn nhào đầu về phía trước nghĩ cách cứu viện .

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, một bóng đen từ trên trời giáng xuống, chặn đến trước mặt tráng hán, trong tay cầm búa lớn, ngang tay bổ chém . Búa lớn chừng ba mươi đến năm mươi thước, nặng như núi cao, một kích bổ ra, gió lớn gào thét, cường quang bắn ra, hiện lên lực lượng hủy diệt .

Phốc phốc!

Cường giả Hoang Lôi Thiên vội vàng không kịp chuẩn bị, ngay cả cơ hội tránh né đều không có, bị búa lớn chặn ngang chặt đứt, máu tươi phun trào .

- A!!

Tráng hán kinh sợ gào thét, một cái chớp mắt sinh tử, nắm lấy hai mảnh lôi vân vung về phía bóng đen đánh lén .

Phản ứng vừa nhanh lại hung ác .

Bóng đen nhanh chóng chuyển hướng, ngút trời bạo lên, tại trước khi sấm sét hàng lâm, biến mất giữa tầng mây mênh mông . Nhưng theo sát phía sau, bóng đen liên tiếp từ không trung hỗn loạn rơi xuống, tấn công chiến trường những Thánh Võ khác .

Xích Viêm Thiên Hùng vừa đập bay một gốc cây đại thụ, phun lấy lửa cháy bừng bừng muốn đem nó chết cháy, bóng đen nháy mắt hàng lâm, bang tiếng chấn vang, như xuyên kim liệt thạch, búa lớn rất mãnh liệt nứt vỡ một cái răng nanh Thiên Hùng, lực lượng khổng lồ đem đầu của nó đều chấn đến ầm ầm giương lên, thân hình vài trăm trượng toàn bộ tung bay đi ra ngoài .

Một lão nhân chân đạp da thú, trong tay cầm kiếm sắc, đang liên thủ cường giả khác vây quét một cây đại thụ, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, bóng đen từ trên trời giáng xuống, chụp lấy đại thụ, ầm ầm vung trước không trung . Đại thụ cao tám trăm thước a, cứ như vậy trong chốc lát gào thét bay lên không, tốc độ cực nhanh, làm cho người ta kinh hãi . Cái kia cần phải có lực lượng đáng sợ cỡ nào?

Lão nhân kinh ngạc, đang muốn lui về phía sau, hắc ảnh kia từ phía sau hạ xuống, cây búa màu đen cực lớn gào thét tới, bổ về phía đầu của hắn . Da thú dưới chân lão nhân trong nháy mắt bạo lên vầng sáng vô tận, hóa thành một đầu cự thú vỗ cánh, trong nháy mắt rút lui khỏi vài trăm trượng, tránh qua, một kích trí mạng .

Chiến trường hỗn loạn nhanh chóng an tĩnh, tất cả mọi người kinh hồn chưa định, khắp nơi tìm kiếm lấy kẻ địch .

Vị tráng hán Hoang Lôi Thiên kia một lần nữa ‘Tụ hợp’ thân thể, nhưng chỗ đứt gãy máu tươi giàn giụa, dùng linh lực đều ép không được, hắn tức giận không kềm được, giận dữ gào thét .

- Là ai đánh lén ta!! Lăn ra đây!!

Đám đại thụ rốt cục cũng đạt được cơ hội thở dốc, tuy nhiên cũng rách mướp, toàn thân cháy đen, thiêu đốt lên lửa cháy bừng bừng .

Đám người tụ tập trên quần sơn đều đang cảnh giác lấy, vừa rồi giống như nhìn thấy một bóng đen tại chiến trường tán loạn, vậy mà rất mãnh liệt đẩy lui tất cả cường giả .

Ai to gan như vậy?



Lửa cháy bừng bừng ngập trời, khói đặc cuồn cuộn, lôi vân bao phủ núi rừng. Bầu không khí căng thẳng, mỗi người đều đang tìm kiếm lấy bóng đen thần bí.

Chẳng lẽ là một vị đại nhân vật nào đó??

Nhưng, đợi thật lâu, thủy chung không có nhìn thấy có ai lộ diện, khắp quần sơn hỗn loạn không chịu nổi, các loại cường giả tụ tập, cũng không dễ phân biệt rốt cuộc là ai nhúng tay.

- Có gan làm, không có can đảm thừa nhận? Lăn ra đây!

Tráng hán Hoang Lôi Thiên nhận đến trọng thương, nói chuyện đều miệng phun đầy máu, bộ dáng thê thảm nhưng lại dữ tợn.

Các Thánh Võ khác cảnh giác lấy mây đen trên không trung, kẻ địch giống như từ bầu trời xuống đây. Bọn hắn ai cũng không thấy rõ ràng bộ dáng của kẻ địch, chỉ là cảm thấy cực lớn cùng cường đại, như là đầu mãnh thú đáng sợ.

- Lăn ra đây!!

Yêu Thần Thú Sơn Xích Viêm Thiên Hùng gầm thét gào thét, hàm răng đều vỡ nát, đầu ông ông, ai đáng giận như vậy!

Đám đại thụ người đầy hỏa diễm, chồng chất vết thương, liền vượt qua vài bước gom lại bên cạnh đại thụ mạnh nhất kia, cùng một chỗ cảnh giác lấy cường địch.

- Lăn ra đây!!

Rất nhiều Thánh Võ gào thét, mắt nhìn đám Thụ Linh muốn không kiên trì nổi, kế tiếp muốn điên đoạt huyết tinh, ai không có mắt như vậy?

Hơn mười Thánh Võ nổi giận, rống động non sông, rung động lắc lư lấy chiến trường phế tích, cũng làm cho người đang xem chiến xa xa mãnh liệt cảm nhận được áp lực lớn lao.
Bình Luận (0)
Comment