Chương 2260: Bên bờ phong vân (2)
Chương 2260: Bên bờ phong vân (2)
Một mảnh lôi vân to lớn vắt ngang ở trên không, mây đen cuồn cuộn, sấm sét lập loè, thanh âm ầm ầm không dứt bên tai, tràn ngập năng lượng đáng sợ. Trong lôi vân có một đầu cự vật to lớn đang chiếm giữ, cực kỳ giống Dực Long trong truyền thuyết, nó giương cánh trăm trượng, toàn thân lân giáp lập loè vầng sáng, lập lòe tỏa sáng, long uy như rồng, hình thành một cỗ áp lực khổng lồ. Tại trên người nó có hơn mười nam nữ, trong đó có tráng hán bị Yến Vạn Minh chém thành hai khúc.
Đó là đội ngũ Hoang Lôi Thiên, bọn hắn Ngự Long mà đến, tư thái cường thế làm cho quần hùng kính sợ.
Cách đó không xa có mảnh hỏa diễm ầm ầm đốt cháy lấy vòm trời, đốt hết tầng mây dầy đặc, nướng lấy núi rừng, trên trời dưới đất bắt đầu khởi động lấy nhiệt độ cao đáng sợ. Thân thể Xích Viêm Thiên Hùng cao lớn như là một ngọn núi rực lửa như vắt ngang tại chỗ đó, tràn ngập khí thế khủng bố. Nhưng nhìn kỹ lại, trên đầu đầu mãnh thú điên cuồng lại hung hãn kia vậy mà còn đứng lấy một đầu dị thú, thân dài chừng hai mươi thước, giống như nộ sư, toàn thân lân giáp u mịch, uy nghiêm điên cuồng, xung quanh sương mù dày đặc lượn lờ, sát khí ngập trời, đó là Thánh Thú Yêu Thần Thú Sơn, dị thú huyết mạch thuần khiết cổ xưa, Toan Nghê!!
Bầu trời tại hướng khác, hoặc là vị trí quan trọng trong quần sơn, đều chiếm cứ các cường giả đến từ những thế lực che giấu hoặc cường thịnh, đều mang đến khí thế hung ác hiển hách, uy áp như núi. Trong đó không thiếu kẻ địch, đang vô thanh giằng co với nhau.
Giữa quần sơn vạn suối còn tụ tập lấy hơn vạn cường giả, có chút tán tu, cũng không thiếu những cường giả điệu thấp hoặc cố ý che giấu tung tích.
- Yêu Thần Thú Sơn đều đến! Toan Nghê a, đó là đầu chân thú trong truyền thuyết kia sao??
- Khẳng định không phải, đầu lão yêu kia sống hay chết cũng không biết, đây là đời sau vài thập niên trước sinh ra đời, nghe nói là thuần huyết, nhận đến toàn bộ Thú Sơn bồi dưỡng.
- Thiên Dực tộc đều xuất hiện, hắc hắc, ta đoán tiến vào Quỷ Môn, Hoàn Lang Thiên khẳng định cùng Thiên Dực tộc làm một trận trước, đánh cho trời đất mù mịt, đến lúc đó chúng ta đi theo, nói không chừng có thể kiểm chút bảo bối.
- Điên?? Bảo bối Hoàn Lang Thiên cùng Thiên Dực tộc cũng dám nhặt?? Không đợi ngươi mang về nhà, bọn hắn khẳng định tìm tới cửa, lấy đi bảo bối, thuận tiện hái đi đầu của ngươi.
- Khí thế to lớn a, đệ nhất thiên Hoang Lôi Thiên cao cao tại thượng này đều đến. Còn có Cự Linh bộ lạc, Kim Dương tộc, Ngũ hành thiên, Tiêu Dao Thiên...
- Có người phát hiện Tam Nhãn Chiến Tộc đến, ít nhất đã xuất hiện hai mươi cường giả.
- Bọn hắn trăm phương ngàn kế diệt đi Quỷ Môn, nhưng lại mất đi Hải Đường cùng Quỷ Đồng, không thể không một lần nữa phong bế Quỷ Môn. Kết quả Quỷ Đồng lại bị người khác bắt được, Hải Đường đều bị đám mọi rợ Cổ Hải kia mang đi...
- Câm miệng, không muốn sống nữa?? Ngay cả Tam Nhãn Chiến Tộc cũng dám nghị luận.
- Lần này Quỷ Môn muốn sống lại rốt cuộc phải thật sự hay không?? Ai có thể tiếp đi Quỷ Đồng, lại công nhiên tuyên cáo mở ra Quỷ Môn, không sợ Tam Nhãn Chiến Tộc trả thù??
- Nhiều thế lực như vậy tụ tập đến nơi đây, nếu như là giả, đó mới gọi chuyện cười. Đến lúc đó điều tra ra là ai đùa ngịch, đẩy mười tám đời đều có thể bới ra.
- Có tra được khí tức Thiên Võ không??
- Cái loại cấp bậc này, nên vẫn còn đang trông xem thế nào, giấu ở chút nơi, bọn hắn sẽ không dễ dàng lộ diện.
Khắp quần sơn nghị luận dồn dập, đều đang đợi chờ lấy Quỷ Môn mở ra.
Tần Mệnh tức thì âm thầm hít thở, một hồi ác chiến a!
Hải Đường đều luống cuống, không nghĩ tới sẽ đưa tới nhiều cường giả như vậy, toàn bộ nhìn chằm chằm cùng đợi Quỷ Môn sống lại. Đến lúc đó mấy vạn cường giả dũng mãnh tràn vào Quỷ Môn, cái thanh thế kia đủ để nghiền diệt hết thảy, với nàng cùng thực lực của Tần Mệnh, có lẽ cũng không đủ người nhét kẽ răng.
Thần thức Tần Mệnh càn quét lấy quần sơn, tìm kiếm lấy khí tức che giấu, có lẽ nhân vật càng nguy hiểm đang che dấu ở nơi này:
- Có thể tra được phương vị Quỷ Đồng không??
- Bị phong bế, cái gì cũng đều tra không đến.
- Ngươi hiểu rõ hoàn cảnh Quỷ Môn nhất, khi vào trong, nhất định chỉ tốt phương hướng cho ta. Đừng đến lúc đó cứu không được Quỷ Đồng mang không ra Tiên thạch, ngay cả chúng ta đều ngã ở bên trong.
Hải Đường nghiêm túc gật đầu, cưỡng ép ngăn chặn căng thẳng trong lòng. Nàng hiểu nặng nhẹ, cũng biết nguy hiểm, quyết không thể qua loa.
- Ngươi nói sẽ là người nào cướp đi Quỷ Đồng. Thì tại sao lại muốn công bố ra??
- Đều không quan hệ với chúng ta. Dù cho có âm mưu quỷ kế, cũng không phải nhằm vào loại nhân vật nhỏ chúng ta đây.
- Cũng đúng.
Hải Đường bỗng nhiên quái dị nhìn Tần Mệnh.
- Ta trên mặt có hoa??
- Ngươi... Loại người như ngươi trải qua vô cùng nhiều chuyện sao?? Ngươi thật giống như rất bình tĩnh.
Hải Đường có thể cảm giác được Tần Mệnh bình tĩnh cùng tỉnh táo, cái này không giống như là giả vờ.
Thời điểm này, hai bóng người từ trên trời giáng xuống, rơi xuống chỗ đỉnh núi bọn người Tần Mệnh, cách khoảng cách trăm trượng.
Một nữ tử xinh đẹp, một lão nhân tang thương.
Tần Mệnh bình tĩnh nhìn qua phương xa, không để ý đến.
Nhưng bọn hắn nhưng lại đều nhìn về Tần Mệnh.