Chương 2283: Địa Sát mẫu thể (2)
Chương 2283: Địa Sát mẫu thể (2)
Chính là vì năm đó tiên tổ Quỷ Linh Tộc phát hiện nó, về sau mới có Quỷ Linh Tộc sinh sôi nảy nở cùng huy hoàng.
- Đồ quan trọng như vậy, làm sao ngươi không mang đi?
Tần Mệnh kinh ngạc, Địa Sát Quỷ Linh hơn hai vạn năm? Chẳng phải là so với Quỷ Linh Tộc truyền thừa đều muốn lâu hơn.
Khá lắm, hai vạn năm a, sống thế nào tới nay được, gần như chứng kiến lịch sử vinh nhục hưng suy.
- Lúc ấy tình huống nguy cấp, Tam Nhãn Chiến Tộc khí thế to lớn, trước tiên liền phong tuyệt cửa vào Quỷ Môn, Quỷ Linh Tộc có thể đưa ta ra ngoài cũng là giành giật từng giây dâng lên nguy hiểm lớn, có thể mang lên đều là tiện tay cầm lên. Ta lúc ấy nghĩ tới mẫu thể, nhưng thật sự là không còn kịp. Ta cho rằng Quỷ Linh Tộc sẽ hủy mẫu thể, nhưng...
Trong lòng Hải Đường một hồi bi thương, không phải là Quỷ Linh Tộc không kịp hủy diệt, rất có thể là quyến luyến! Bọn hắn không nỡ tự tay hủy Địa Sát Quỷ Linh mẫu thể dưỡng dục Quỷ Linh Tộc trên vạn năm.
Quỷ Linh Tộc thà rằng khiến nó rơi xuống trong tay người khác, cũng không muốn để nó tàn lụi trong tay mình.
- Liền trong cái cung điện kia? Ngươi ở lại, ta đi qua!
- Cung điện là nhà Quỷ Linh Tộc bố trí cho nó, có thể nó đều ngủ say sâu trong đáy hồ, hàng năm thời điểm cố định thức tỉnh, mỗi mười năm sinh sôi nảy nở một lần. Ngươi nhanh đi, nhanh nhanh nhanh, một khi cung điện bị hủy, nó liền tỉnh giấc, đến lúc đó vừa hiện thân, nhất định sẽ bị người khác cướp đi.
Hải Đường nôn nóng thúc giục.
- Trốn đi!! Tìm Yến Vạn Minh thủ hộ ngươi, Lam Lam, đi cùng ta.
Tần Mệnh ôm lấy Tần Lam, phát động cánh chim mãnh liệt bắn ra trời cao, phóng tới hồ nước.
- Ngươi cẩn thận!!
Hải Đường hô lớn, trong lòng sốt ruột lại lo lắng.
Hồ nước cực lớn bị hong khô, rậm rạp chằng chịt cá bơi thú sông giãy dụa ở bên trong, phóng thích ra hơi nước mờ ảo, còn có chút thú sông đã thoát đi. Đám người mãnh thú từ trong rừng rậm xung quanh lao tới, kích động mà phóng tới trong hồ, gia nhập hỗn chiến chỗ đó.
Xa xa, càng ngày càng nhiều người đuổi đến nơi này.
Ngay cả những thế lực cỡ lớn kia đều bị kinh động.
Đáy hồ? Cung điện? Chẳng lẽ chỗ đó có Tiên Thạch Tinh Giới!
Thời điểm Tần Mệnh đuổi tới, hơn một nghìn người cùng mãnh thú đã đang chém giết, cung điện bị phá hủy không sai biệt lắm, rậm rạp chằng chịt thi thể ngã trên mặt đất, nhìn thấy mà giật mình.
Máu nhuộm giữa hồ, phần còn lại chân tay đã bị cắt cụt bay loạn, tử thương thảm trọng.
Một Thánh Võ đại sát về phía trước, tóc dài nhảy múa cuồng loạn, tà ác cường đại, hắn chấn kiếm trùng kích, ánh kiếm như sông lớn phẫn nộ lao nhanh, lại cường quang vạn trượng, dọn dẹp ra mảng lớn khu trống không, chụp lấy một gốc cây nhỏ kỳ dị trong cung điện, phóng lên trời, trước giấu đi lại bàn.
Trong cung điện linh khí vô cùng nồng, nơi này hoa hoa cỏ cỏ, thậm chí là rất nhiều viên đá, đều dường như có lấy năng lượng đặc biệt, sau khi mọi người phát hiện, càng bắt đầu điên cuồng tranh đoạt, cho dù là mái ngói đều ra sức tranh thủ.
- Ai nha! Đóa hoa kia làm sao lại chạy, bắt lấy nó!
- Nhìn tảng đá kia, có mắt? Nó thậm chí có mắt!
- Nơi này là nơi nào? Đoạt a, nhanh đoạt!!
- Trong pho tượng lưu ly kia có linh lực?! Nó là của ta, ai dám giành giật với ta!
- Cái kia là của
Đám người hỗn loạn, không ngừng có tiếng hô lớn truyền ra, ngoài ý muốn càng kinh hỉ, hấp dẫn lấy càng nhiều người xông vào bên trong.
- Ồ, một con cá con?
Một người bị đánh bay ra đi, đập vào trong bùn lầy, nhưng lại thuận tay bắt được một con cá vàng nhỏ, thoạt nhìn rất bình thường, nhưng cặp mắt kia linh tính mười phần, hoảng sợ vạn phần. Thời điểm người nọ thoáng ngây người, cá vàng đột nhiên bộc phát cường quang, như sóng cồn ầm ầm, sống sờ sờ chấn vỡ hắn, đuôi cá bãi xuống, phóng lên trời.
- Đến trong ngực đại gia.
Một Thánh Võ nhị trọng thiên vừa giết đến vòng tròn, vừa nhìn thấy đã một tay chộp tới cá vàng. Toàn thân hắn bạo động năng lượng, mơ hồ hóa thành một đầu cự ưng, gáy to trời cao, sát uy tràn ngập.
Nhưng mà, hình thể cá vàng nho nhỏ đột nhiên bành trướng, thon dài tròn bóng, dài đến một thước, ở thời điểm Thánh Võ kia chụp vào nó, đuôi cá bãi xuống, nhìn dường như nhẹ nhàng, nhưng lại vầng sáng trong suốt, cưỡng ép giam cầm nam tử, vung ra xa mấy nghìn thước, sau đó quay đầu liền muốn chạy trốn.
- Bảo bối tốt!
Một đầu vượn khổng lồ từ trên trời giáng xuống, giữa không trung chụp lấy cá vàng nhỏ, không đợi nó giãy dụa, há miệng nuốt vào, răng nanh khép kín, máu tươi bốn phía, miệng lớn nuốt xuống. Nó cảm giác toàn thân tinh khí sôi trào, huyết nhục như là lửa cháy bừng bừng, tuy nhiên không phải thống khổ, mà là khoan khoái dễ chịu, như là ăn hết bảo dược đại bổ nào đó.
Cự Viên rơi xuống đám người hỗn loạn, rống to lao về phía trước, đạp vỡ mãnh thú, vung bay Thánh Võ, điên cuồng đi tiến lên phía trước.
Xa xa, phu thê Liễu Kiêu Kim Dương tộc cùng Viên Thanh Triệu Ngũ Hành Thiên lần nữa gặp nhau, kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt, không đợi đuổi tới giữa hồ liền bộc phát đại chiến.
Ngũ Hành Thiên là thế lực thấp nhất bên trong ‘Chín tầng trời’, điệu thấp đến cùng loại với Độn Thế Tiên Cung trong ‘Ba cung’.