Chương 2317: Nguy cơ tứ phía (1)
Chương 2317: Nguy cơ tứ phía (1)
- Cứu ta!
Bát trọng thiên vùng vẫy giãy chết, nhưng lại làm sao cũng đều chấn không mở, sau một tiếng hét thảm, bị xiềng xích kéo lấy tiến đụng vào ổ bụng Lôi Thiềm, quỳ gối trước mặt Tần Mệnh.
- Hoang Lôi Thiên, lại đa tạ quà tặng.
Tần Mệnh nâng tay khống lấy thôn lôi thuật, hung hăng đánh trên đầu của hắn, trắng trợn cắn nuốt lực lượng Hoang Lôi.
- Muốn chết...
Lữ Trí giận dữ, nhưng vừa mới phân thần muốn xông qua đi, đám sát hồn đã điên cuồng mà nuốt sống nàng, cực lực dây dưa nàng, tranh thủ thời gian cho Tần Mệnh. Yến Vạn Minh nắm lấy cơ hội bứt ra, mang theo búa lớn ngăn cản vị cửu trọng thiên kia, vừa mới đối mặt, lân giáp toàn thân đã liên tiếp bạo lên, như là vô số cuồng đao, rậm rạp chằng chịt trảm giết đi qua.
Thật nhanh!
Vị cửu trọng thiên kia kinh hồn né tránh, dùng Hoang Lôi ngạnh kháng.
- Một người giết một kẻ, xem ai đắc thủ trước. Có dám đánh cuộc hay không!!
Yến Vạn Minh gào rú, quát hỏi Lữ Trí.
- Đừng loạn đánh, người của ta giết ngươi, ngươi đi giết Tần Mệnh, xem ai thành công trước.
Khi đang nói chuyện, Yến Vạn Minh quay quay búa lớn cường thế chém giết cường giả cửu trọng thiên trước mặt, thế công nhìn dường như đơn giản, nhưng nhiều phức tạp lại như giản đơn, chiêu chiêu trí mạng.
Lực lượng điên cuồng, sát khí đáng sợ, phối hợp thế công trí mạng, nhưng lại mang đến uy lực khủng bố không gì sánh kịp, đè vị cửu trọng thiên kia không ngừng tháo chạy.
- Giết ta? Ngươi quá coi thường ta. Lữ Trí, không cần quản ta, nhanh đi bắt lấy Vương Chiến!!
Lão giả kia hét to, liên tiếp phóng thích võ pháp lôi đạo, cuồng oanh loạn tạc phản kích lại, hắn tuy lớn tuổi, nhưng thế công dã man như là mãnh thú, bạo hưởng dữ dội vù vù không gian, xua tán lấy hắc triều đầy trời.
Nhưng mà...
Yến Vạn Minh trực tiếp dùng thân thể ngạnh kháng, hoàn toàn không để ý thương thế, không chỉ là bởi vì lân giáp của hắn cứng rắn, lân giáp lại cứng rắn tại trước mặt Hoang Lôi đều vỡ vụn, là vì hắn có Hải Đường! Hải Đường chỗ đó có vô số Linh Bảo cùng đan dược, đã nói tùy tiện dùng, cho nên... Yến Vạn Minh chưa bao giờ huy sái tự nhiên như hôm nay, chỉ cần không chết được, lão tử có thể chiến đến cùng.
Mạnh sợ ngang, ngang sợ không muốn sống.
Mặc dù là tại chiến trường Thánh Võ cửu trọng thiên, tại chiến trường sớm đã coi trọng võ pháp cùng võ đạo, cũng áp dụng tại loại tình huống này, huống chi Yến Vạn Minh lại là loại mạnh lại ngang không muốn sống.
Cường giả Hoang Lôi Thiên rất nhanh đã lâm vào bị động, liên tiếp bại lui.
Lữ Trí thoáng giãy dụa, chấn mở sát hồn, lập tức đánh về phía chỗ Tần Mệnh. Nàng tin tưởng tộc nhân của mình, kiên trì vài phút là tuyệt đối không vấn đề, vài phút đủ để nàng giết Vương Chiến ba lần rồi.
Nhưng mà, sau khi Lữ Trí xông ra vài trăm trượng đột nhiên dừng lại, không đúng, trúng kế! Bọn hắn chỗ đó có một tiểu yêu vượt qua không gian!
Nói là một người giết một kẻ, xem ai giết ai trước, nghe rất kích thích, rất hào hùng, cũng là nàng cầm chắc chiến thắng. Nhưng, quái vật chỗ đó có thể vượt qua không gian a, tại thời điểm chính mình muốn giết Vương Chiến, quái vật kia khẳng định vượt qua không gian chặn đường. Mà bản thân rời khỏi trong chốc lát này, vừa hay cho quái vật kia cơ hội đơn độc chặn đánh đồng bạn.
Quả nhiên...
- Rống.
Yến Vạn Minh liên tục vượt qua không gian, đánh chính là cửu trọng thiên kia chật vật không chịu nổi, mà cơ hội thành công chặt đứt một cánh tay của hắn. Gần như tại cùng lúc, Tần Lam mang theo Yến Vạn Minh lần nữa vượt qua không gian, liên tục hai lần trùng kích, chặn đến phía trước Lữ Trí.
Sắc mặt Lữ Trí u ám, dán mắt vào Yến Vạn Minh cùng tiểu oa nhi trên bờ vai dày rộng kia của hắn.
- Các ngươi dám đùa ta!!
Toàn bộ sát hồn lui về, thủ hộ đến chỗ Tần Mệnh. Vị Thánh Võ cửu trọng thiên kia dữ dội thở dốc, cánh tay phải bị chặt đứt tận gốc, máu chảy như rót. Hắn nhìn hằm hằm lấy Yến Vạn Minh, thực sự cảm nhận sâu sắc được sự cường đại của hắn. Quái vật nửa người nửa yêu như vậy đến cùng là từ chỗ nào xuất hiện? Đồng cấp là Vương lôi đạo vậy mà khắc chế không được, giống như không yếu hơn so với những cổ thú thuần huyết kia.
Đến lúc này, Tần Mệnh đã hút khô linh lực Hoang Lôi vị bát trọng thiên kia, dùng Huyết Lôi đuổi giết, quay người nhìn Lữ Trí:
- Còn đánh sao?
- Hôm nay không giết ngươi, ta không gọi Lữ Trí!
Lữ Trí giận dữ hét to, thẳng hướng Yến Vạn Minh.
- Không có đánh đủ sao? Nhưng chúng ta đã tận hứng, đợi tí nữa gặp lại.
Tần Mệnh thu hồi sát hồn, phóng lên trời, xâm nhập trong bóng tối. Nuốt ba bát trọng thiên, đủ để hắn tu luyện một thời gian ngắn, hơn nữa Lữ Trí cùng vị kia cửu trọng thiên quá mạnh mẽ, bọn hắn còn không chế trụ nổi, một khi chiến đấu giằng co, thế tất đưa tới càng nhiều thế lực vây quét.
- Lần sau tái chiến, muốn mạng của ngươi!
Yến Vạn Minh mang theo Tần Lam liên tục vượt qua không gian, đuổi theo Tần Mệnh.
- Kẻ hèn nhát! Đứng lại cho ta!!
Lữ Trí chưa từng phẫn nộ qua như hôm nay, sau lưng lôi triều bạo động, vậy mà ngưng tụ ra hai cái lôi dực sáng đỏ, lôi dực chấn động, không gian chấn động, bạo xông ra vài trăm trượng. Vị cửu trọng thiên tay đứt kia cắn răng ngừng máu chảy lại, như là mãnh thú nổi giận, cũng phóng thích ra lôi triều đuổi tới.
Hôm nay thù này, nhất định phải báo!! Tuyệt đối không thể lại để cho bọn hắn hung hăng càn quấy tiếp!