Chương 2330: Song sát (2)
Chương 2330: Song sát (2)
Vị cửu trọng thiên kia tức giận không kềm được, một kích toàn lực đều giết không chết? Cái tên này thật sự là khắc tinh của Hoang Lôi thiên sao? Hai tay của hắn bỗng nhiên nắm lại, vô số điện mang xen lẫn thành chiến đao to lớn, bang một tiếng, tranh minh trời cao, hắn tóc dài loạn vũ, giống như điên cuồng, rít gào lao về phía trước, đuổi giết Tần Mệnh:
- Còn có tuyệt kỹ bảo mệnh gì, lấy hết ra, ta nhìn xem ngươi còn có thể kiên trì bao lâu!
- Còn có một bảo, chỉ sợ ngươi không dám nhận.
Tần Mệnh phun máu bên trong miệng ra, nét mặt cuồng nhiệt đến dữ tợn, hắn hai mắt nhanh chóng đen nhánh, giống như là u đầm thâm thúy đem tròng trắng mắt thôn phệ, trở nên vô cùng âm lãnh sâu thẳm, vằn đen không chỉ có tràn ngập hốc mắt, càng bò đầy gương mặt, còn có vằn đen xen lẫn tại mi tâm.
Keng!!
Tu La đao lại xuất hiện, như là cổ kiếm ra khỏi vỏ, sát ý ngút trời, đánh xơ xác mây đen trên không trung. Đao thể băng lãnh mà sắc bén, dũng động hắc khí kinh khủng, giống như là có vô số sát hồn nhỏ bé đang vây quanh nó xoay tròn. Trong lúc nhất thời, thiên địa quay về hắc ám, âm phong gào thét, quỷ khóc sói gào, các loại thanh âm thê lương liên tiếp vang vọng bên tai, ngay cả rất nhiều u hồn yên lặng trong sương mù nơi xa đều bị bừng tỉnh.
Vị Thánh Võ cửu trọng thiên kia bỗng nhiên ngừng ở nửa đường, bị sát khí trùng thiên của Tu La đao làm cho kinh đến, cái này là vũ khí gì, sát uy thật là khủng khiếp. Lấy cảnh giới cửu trọng thiên như hắn, vậy mà cảm nhận được uy hiếp mãnh liệt âm hàn thấu xương.
Nơi xa Lữ Trí cũng bị kinh động, thoáng phân thần chú ý.
- Có thể nhận ra đao này? Đao tên... Tu La!
Tần Mệnh hét lớn, Tu La đao nhanh chóng xuất kích, cuốn lên hắc triều, nộ kích vị Thánh Võ cửu trọng thiên kia.
- Tu La? Tu La đao!!
Vị cửu trọng thiên kia sợ hãi kêu to, sắc mặt kịch biến.
- Tu La đao?
Lữ Trí đều rất là động dung, hãi nhiên ngóng nhìn. Nhưng chiến trường kịch liệt sao có thể cho phép phân thần, huống chi nàng vốn là lâm vào bị động, trong điện quang hỏa thạch, Yến Vạn Minh nâng cự phủ bổ ra trăm vạn trọng lực, trùng điệp bổ vào phía sau lưng Lữ Trí.
Phốc phốc, máu tươi vẩy ra, da thịt vỡ vụn.
Lữ Trí kêu thảm nhào về phía mặt đất, phía sau lưng cơ hồ đã hoàn toàn vỡ vụn, bạch cốt sâm sâm, nhìn thấy mà giật mình.
Yến Vạn Minh rít gào chấn động trời cao, toàn thân đột nhiên run rẩy dữ dội, nổ lên vô số Hắc Vũ, mỗi một phiến cũng giống như huyền thiết cứng cỏi, giống như vũ khí lạnh lẽo, bọn chúng bay múa đồng thời vậy mà toàn bộ bốc cháy lên, như vạn tiễn xuyên thủng, phô thiên cái địa bao phủ Lữ Trí.
Lữ Trí kinh hồn, phun máu phè phè, lẫn vào lôi điện. Lôi uy trong nháy mắt bạo tăng, giống như là ngân hà sáng đỏ phóng lên tận trời, ù ù tiếng vang vang vọng đất trời.
Hắc Vũ dày đặc mà tấn mãnh, trong nháy mắt giáng lâm, bọn chúng vậy mà dẫn bạo tập thể, năng lượng kịch liệt cùng gợn sóng tầng tầng lớp lớp xen lẫn đến cùng một chỗ, hình thành một cơn sóng lớn đáng sợ, vậy mà đè ép lôi uy thay đổi phương hướng, ầm vang đánh tới Lữ Trí phía dưới.
- Không có khả năng!!
Lữ Trí kêu to, lại thoáng bị lôi uy mãnh liệt mình thả ra cùng năng lượng bạo tạc bao phủ, nổ đến da tróc thịt bong. Nàng nghị lực cứng cỏi, càng thân kinh bách chiến, cố nén đau nhức kịch liệt cùng kinh sợ, giống như điên mà đập ra, nhưng mà... Vừa mới xông ra vòng tròn phong bạo, Yến Vạn Minh đã chờ ở nơi đó, cự phủ nặng nề sắc bén nhanh chóng phóng đại trong tầm mắt, phốc phốc, đánh vào trước người của nàng, vỡ nát linh lực thuẫn lôi điện, chém nát xương sườn trước ngực.
Lữ Trí thổ huyết, bị sinh sinh chấn trở về cơn bão năng lượng còn đang tứ ngược.
- Ngươi là ai?
- Tại sao ngươi có thể có Tu La đao.
- Đây không phải là Tu La đao.
- Tuyệt đối không phải!
- Tu La đao đã bị hủy, không có khả năng lại xuất hiện.
- Ngươi là ai!!
Vị cửu trọng thiên Hoang Lôi thiên kia liên tục sợ hãi kêu to, cơ hồ muốn mất đi lý trí, thật là đáng sợ, vậy mà lại nhìn thấy Tu La đao? Đây không phải là thật!
- Ồn ào!!
Yến Vạn Minh đột nhiên ra hiện tại sau lưng hắn, không chờ hắn kịp phản ứng, cự phủ giống như là núi cao ầm vang nện xuống, trùng điệp vỡ nát phía sau lưng người kia.
- Oa!
Người kia đầy máu, đánh tới mặt đất, giãy dụa mấy lần, lâm vào hôn mê.
- Tốt!!
Tần Mệnh phấn chấn đến run rẩy, lại khiên động thương thế, lần nữa phun ra máu tươi, thân thể một trận lay động. Người ngoài thụ thương có thể sẽ thống khổ sẽ kinh hoảng, nhưng đối với Tần Mệnh mà nói, chỉ cần tổn thương không phải muốn mạng, đều giống như chuyện thường ngày.
Hắn có thể chịu!!
Yến Vạn Minh quơ lấy Lữ Trí trọng thương hôn mê cùng vị cửu trọng thiên kia, nhanh chóng vọt vào trong bóng tối.
Tần Mệnh dưới sự thủ hộ của Tần Lam, cũng rời đi trước tiên.
Mà bọn hắn rời đi không đến ba phút, đội ngũ Bất Hủ Thiên Cung cũng đã truy đến nơi này, cảm thụ được uy năng lôi điện kịch liệt, còn có máu tươi đầy đất, Phượng Cửu Ca khẽ nhíu mày:
- Hoang Lôi thiên?
- Chiến đấu kết thúc, là Hoang Lôi thiên bắt lấy Vương Chiến, hay là...
- Đuổi theo, đi không bao xa!
Phượng Cửu Ca mơ hồ bắt được khí tức, đuổi theo phương hướng Tần Mệnh rời đi vọt tới.
Lại sau đó...
Người của Hoàn Lang Thiên đuổi tới, đơn giản dò xét, cũng xác định phương vị.
Bên ngoài vạn thước, một chi đội ngũ Tu La điện đang tiềm hành đột nhiên dừng lại, vị thủ lĩnh kia cau mày, vẻ mặt nghiêm túc, la bàn tìm kiếm sát khí trong tay vậy mà run rẩy kịch liệt, giống như là muốn vỡ nát.
- Tìm được!
Mấy vị cao giai Thánh Võ dưới trướng hắn tụ tới.
Thủ lĩnh nhìn qua phía trước, mày kiếm hơi tụ.
- Tiểu chủ nói cái la bàn này là điều tra sát khí?
- Đúng là nói như vậy.
- Sát khí này... Không tầm thường a...