Chương 2363: Quyền Uy (2)
Chương 2363: Quyền Uy (2)
Triệu Vân Xán hoàn toàn không ngờ đến một màn này, nàng kêu thảm thiết thê lương, cả người xoáy tung bay đi ra ngoài.
Tần Mệnh cũng bị lực trùng kích gần trăm vạn đánh bay, nhưng ở giữa không trung đã cưỡng ép khống chế được thân thể, vừa rơi xuống đất trong nháy mắt đã cường thế bạo lên, không đợi mọi người phản ứng kịp, đã như chớp xông về Triệu Vân Xán, một quyền đánh ra, sóng khí ầm ầm, trùng trùng điệp điệp đập vào bụng của nàng, hơn chín mươi vạn lực lượng giống như là dời núi lấp biển oanh tới.
Triệu Vân Xán như bị sét đánh, miệng vỡ phun máu, thân thể cao hai trượng bay đi hơn trăm thước, đập ra diễn võ đài.
Toàn trường yên tĩnh, cây kim rơi cũng nghe tiếng, bầu không khí kịch liệt trong nháy mắt liền bình tĩnh như vậy.
Rất nhiều người bộ dạng cuồng nhiệt hoan hô vẫn còn trên mặt, rất nhiều người đang la lên vẫn còn nghẹn thanh âm trong miệng, đều bị một màn đột nhiên này hung hăng trấn trụ.
Tiêu Dung đều bị cả kinh mà bỗng nhiên đứng dậy, không thấy rõ đến cùng xảy ra chuyện gì. Hắn vốn tưởng rằng sẽ điên cuồng đối oanh mấy quyền, tối thiểu sau hơn mười hiệp mới quyết ra thắng bại, không nghĩ tới vừa mới bắt đầu đã liền chấm dứt.
Bọn người Nhung Trang vừa tìm vị trí ngồi xuống, còn không có nghiêm túc nhìn, cứ như vậy... Hết rồi??
- A!!
Tiếng Triệu Vân Xán kêu thảm thiết kéo tất cả mọi người về hiện thực.
Người của Kim Lang tộc cuống quít tiến lên đỡ lấy, cả cánh tay phải của nàng đều ứ máu sưng lên, tay phải mất tự nhiên vặn vẹo, xương cốt đều nát.
Triệu Vân Xán đau đớn đến mặt đều vặn vẹo, mồ hôi to như hạt đậu treo đầy đôi má, nàng thật không thể tin được nhìn tay của mình, điều này sao có thể? Tại sao có thể như vậy! Tay của ta như thế nào!
- Đa tạ! Vị kế tiếp?
Tần Mệnh mặt mỉm cười, vừa rồi đúng là có chút ăn gian, hắn âm thầm kích hoạt lên xương tay luyện hóa, mặc dù không có cho bên ngoài thấy, nhưng đã có hiệu quả. Không chỉ lực lượng tăng lên chút ít, độ cứng càng là có thể so với vũ khí sắt thép. Cùng một sức bật, cùng một tốc độ oanh kích, nhưng một nhục quyền, một vũ khí, kết quả tự nhiên là hoàn toàn khác nhau.
- Ngươi làm cái gì?
Nhung Khiếu kiểm tra cánh tay Triệu Vân Xán, giận dữ gầm thét. Toàn bộ xương tay nát, xương cánh tay đều rạn nứt hơn phân nửa, muốn khỏi bệnh tối thiểu phải điều dưỡng một đoạn thời gian rất dài, cái đồ hỗn đản này, ra tay quá ác. Nhưng, xương cốt thân thể Kim Lang tộc đều có thể so với vũ khí sắt thép, đao thương khó vào, thậm chí so với sắt thép đều cứng rắn, làm sao có thể một quyền liền nát.
- Nhung Trang chẳng lẽ không nói với ngươi sao? Ta không chỉ lực lượng mạnh, nắm đấm cũng cứng hơn! Cách tán tu chúng ta tu luyện tuy nhiên hỗn tạp một chút, nhưng chưa hẳn không có hiệu quả.
Tần Mệnh lung lay nắm đấm.
- Hắn không có ăn gian?
Nhung Khiếu nhìn một lão nhân ở bên trong các thị vệ.
Lão nhân kia chậm rãi gật đầu:
- Là đối quyền, ta vừa rồi có chú ý.
Tiêu Dung cũng hỏi người bên cạnh, có mấy người toàn bộ tinh thần chú ý cũng gật đầu:
- Là quyền đối quyền, không dùng đến cái khác.
- Ta đến!!
Nhung Khiếu nhảy lên diễn võ đài, như là đầu nộ sư như dán mắt vào Tần Mệnh. Hình thể của hắn không hề cao lớn, ngược lại có chút gầy gò, nhưng huyết mạch Kim Lang đủ để cho người ta cảnh giác. Con mắt rực rỡ kim quang, làn da màu đen như lân giáp, toàn thân tràn ngập thú tính đáng sợ.
Trên diễn võ trường nghìn người hai mặt nhìn nhau, đều không có làm sao hồi phục tinh thần lại, giờ phút này nhịn không được đều tiến gần về phía trước, trừng to mắt muốn xem trận thứ hai này.
- Nhung Khiếu công tử, đắc tội!
Tần Mệnh chủ động xuất kích, bước lớn chạy như điên, tốc độ càng lúc càng nhanh, mạnh mẽ mãnh liệt, cánh tay phải bốc hơi sóng khí, so với cánh tay trái tráng kiện gấp đôi, cơ bắp căng cứng, mạch máu lồi ra, bắt đầu khởi động lấy năng lượng như phát nổ, hấp dẫn vô số người chú ý.
Nhung Khiếu cũng đồng thời vọt mạnh, trong cổ họng nhấp nhô tiếng gào rú dã man, mỗi bước rơi xuống đất đều chấn động diễn võ trường, dày đặc dường như nổi trống. Hai mắt hắn phát đỏ như thiểm điện, dữ tợn khủng bố, như là ác lang bừng bừng lên hung tàn, toàn thân hắn cơ bắp làn da toàn bộ căng cứng, nổi lên ánh đen như kim loại, hắn gầy gò cũng tuyệt đối không kém, huyết nhục xương cốt đều bởi vì Kim Lang huyết mạch mà trở nên cứng cỏi như sắt.
Sau khi chạy mấy chục bước, hai người đồng thời bạo lên, mang theo sóng khí đậm đặc, giống như sóng dữ vén trời, ầm ầm điếc tai.
Tần Mệnh Nhung Khiếu cùng gào rú, vung quyền bạo kích, giữa không trung, tiếng ầm ầm chấn vang, âm động Thiên Quân phủ, hù dọa vô số ánh mắt.
Cái kia như là đối quyền, càng giống như sóng dữ vỗ bờ!
Từng quyền đối oanh, sóng khí phẫn nộ xông loạn, Tần Mệnh cùng Nhung Khiếu đều cảm giác như là đập vào thiết sơn nguy nga, chấn đến khí huyết toàn thân sôi trào, cánh tay loạn chiến, hai người gầm nhẹ, toàn bộ bị lực lượng phản chấn dữ dội đẩy lui, quay cuồng rơi trên mặt đất.
Tần Mệnh quỳ một chân trên đất, bỗng nhiên ngẩng đầu, lạnh lùng tập trung Nhung Khiếu xa xa.
Nhung Khiếu vốn định hai chân rơi xuống đất, bảo trì tư thái cường thế cao ngạo, kết quả lực lượng phản chấn quá mạnh mẽ, chẳng những không có đứng lại, ngược lại chật vật chút đập ra, thân thể không khống chế được.
- Cẩn thận!!
Kim Lang tộc khắp nơi lập tức vang lên tiếng kinh hô.
Tần Mệnh chân không đặt hết xuống đất đã lao vùn vụt tới, đột ngột phóng lên từ mặt đất, vung quyền đánh về phía Nhung Khiếu, như là Liệp Ưng giương cánh, như mây trôi nước chảy hiển thị rõ uy lực điên cuồng.
Thật nhanh!
Nhung Khiếu kinh hãi, trong lúc vội vã nhịp chính thân thể, cũng vung quyền oanh tới.