Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2447 - Chương 2447: Yêu Binh Tu La (1)

Chương 2447: Yêu binh Tu La (1) Chương 2447: Yêu binh Tu La (1)

Nghìn năm vạn năm đều là như thế, chưa bao giờ thay đổi qua, song Long Hổ bảng càng không có tán thành qua thiên tài vực địa khác.

Nhưng vào hôm nay, Tần Mệnh dùng cuộc chiến sinh tử tuyên cáo Đông Hoàng, dùng bốn mươi lăm trận toàn thắng tuyên cáo Thiên đình, dùng chiến tích chiến bại Minh Thiên Thuật Hổ bảng tuyên cáo thiên hạ, hắn đã có thực lực Hổ bảng, mặc kệ có nhận hay không, đã không thể tranh luận, hơn hai trăm vạn sinh linh cùng chung chú mục, cùng chung chứng kiến, ai có thể lại bàn không?

Rất nhiều người thất thần nhìn phía nam tử với bốn cánh chim đỏ rực nơi xa kia, thành công? Hắn thật sự thành công! Từ bắt đầu trào phúng, càng về sau nghi vấn, lại cho tới hôm nay không thể tranh luận. Mặc dù không đến tám mươi tám ngày, nhưng ai còn dám lần nữa đăng tràng?!

Cấp bậc Thánh Võ bát trọng thiên, Đông Hoàng Thiên Đình có thể có tư cách khiêu chiến chỉ còn Ngưỡng Thiên Phủ Địa Lâu - Hạ Dao, nhưng, Hạ Dao không có khả năng xuất chiến, nhất là vào sau trận này đỉnh phong chém giết hôm nay, ngay cả Minh Thiên Thuật đều bại rồi, Hạ Dao có bao nhiêu phần thắng?

Không có gì bất ngờ xảy ra, không có người lại khiêu chiến, cũng liền ý nghĩa cuộc chiến sinh tử khả năng chấm dứt trước thời hạn.

Dựa theo tuyên cáo ban đầu của cuộc chiến sinh tử, nếu như Tần Mệnh thắng, Đông Hoàng phải tán thành hắn có được Quỷ Đồng!

Thật sự sẽ tán thành sao? Không có người xác định!

Tần Mệnh có thể còn sống rời khỏi không? Không có người khẳng định!

Nếu như Tam Nhãn Chiến Tộc cố ý cướp đoạt, nếu như Bất Hủ Thiên Cung không thừa nhận kết quả cuối cùng, nếu như Thiên Long tộc thịnh nộ khai chiến, Tần Mệnh... Lại cần phải ứng phó như thế nào?

Hơn hai trăm vạn sinh linh tụ tập, có Nhân tộc càng có Linh Yêu, tuy nhiên cũng đều đang trầm mặc, nhìn tình cảnh dường như hỗn loạn, nhưng lại yên tĩnh giống như chết, không phải đang nhìn Thiên Long tộc, chính là đang ngóng nhìn Tần Mệnh, đều là vấn đề giống như trước.

Tần Mệnh tản ra Chiến Thần Gào Thét, cố nén cảm giác suy yếu đứng ngạo nghễ ở trên không, cố gắng mà điều trị lấy khí tức. Minh Thiên Thuật so với hắn dự đoán càng cường đại hơn, dùng ra tất cả vốn liếng mới có thể chiến bại, Hổ bảng không hổ là Hổ bảng, danh xứng với thực. Hôm nay xem như Tần Mệnh triệt để kiểm nghiệm thực lực của mình, nên có thể đứng hàng Hổ bảng, nhưng khoảng cách Long bảng còn có chút chênh lệch. Tuy nhiên hắn còn có không gian phát triển, còn có thể trở nên càng mạnh!

Ánh mắt của Tần Mệnh lướt qua biển người như thủy triều khắp núi rừng, ngóng nhìn Lãnh Thiên Nguyệt tại đỉnh núi.

Lãnh Thiên Nguyệt phong hoa tuyệt đại, lãnh ngạo tôn quý, đón lấy ánh mắt của Tần Mệnh, đôi mắt có chút ngưng lại. Tần Mệnh hôm nay biểu hiện vượt quá dự liệu của nàng, cũng ý nghĩa kế hoạch lúc ban đầu của nàng đã thất bại, vốn muốn mượn tay Tần Mệnh bắn hạ Quỷ Đồng, lại lấy tính mệnh của hắn, kết quả, mắc thêm lỗi lầm nữa. Nàng thừa nhận lúc bắt đầu đã xem nhẹ Tần Mệnh, cũng tồn tại ý tứ trêu đùa nhục nhã hắn, thật không nghĩ đến một lúc sơ sẩy, nhưng lại đã tạo thành Tần Mệnh danh chấn thiên hạ hôm nay, càng làm cho nàng lâm vào bị động.

- Đồ hỗn trướng! Dám đả thương truyền nhân Thiên Long tộc ta!

Một vị lão giả Thiên Long tộc tức giận, bọn hắn vững chắc khí tức Minh Thiên Thuật, nhưng thương thế Minh Thiên Thuật vô cùng nghiêm trọng, ngay cả sinh mệnh đều vô cùng yếu ớt, bọn hắn giận không kềm được, Minh Thiên Thuật nửa đời anh minh vậy mà lại hủy ở trên người một tiểu tử Cổ Hải, không thể tha thứ!

Tần Mệnh đón lấy ánh mắt lão nhân, nhàn nhạt một câu:

- Các ngươi, không tuân theo quy định! Minh Thiên Thuật, cần phải để đầu lại!

Toàn trường kinh ngạc, hít vào từng ngụm khí lạnh, điên? Đều thời điểm này rồi còn dám khiêu khích Thiên Long tộc?

- Muốn chết!

Lão nhân Thiên Long tộc kia bừng bừng lên, thẳng hướng Tần Mệnh.

- Dừng tay!!

Rất nhiều người hét lớn, nhưng không có ai thật sự dám đối đầu với Thiên Long tộc.

- Giết ta? Ngươi dám ư!

Tần Mệnh giọng điệu bình tĩnh, nhưng lại lộ ra cỗ uy áp lớn lao.

- Có gì không dám, hôm nay ta liền giết ngươi.

Người nọ vung lên một chưởng, mênh mông cuồn cuộn linh lực trời đất.

Tần Mệnh hừ lạnh, khí tức cả người trong chốc lát âm u lăng lệ ác liệt, một cỗ sát uy vô hình nhưng lại lạnh thấu xương giống như là nộ hải cuộn sạch trời đất, trùng kích mấy chục dặm. Chỗ mi tâm của hắn vỡ ra hoa văn yêu dị, như là mở ra con mắt, hoa văn nhanh chóng lan tràn, bò đầy đôi má anh tuấn cương nghị.

- Ngươi, nhận ra nó không? Hơn mười năm trước, là ai... Hủy nó?

Đồng tử Tần Mệnh đột nhiên đen kịt, hồn lực hóa thành Ngũ Hành Đại Thủ, từ trong khí hải rút ra Tu La đao.

Bang!!

Một tiếng loong coong chói tai phát nổ dưới bầu trời, âm động toàn trường, chấn đến linh hồn vô số người đều là run lên, như là bị cái gì đâm bị thương.

Vị lão giả Thiên Long tộc kia đột nhiên ngừng ở giữa không trung, gắt gao dán mắt vào chuôi Hắc Đao sắc bén này, lông mày chậm rãi cau chặt.

Tần Mệnh đưa hai tay trước người, Tu La đao vô thanh lơ lửng, hắc khí âm lãnh như là cơn lốc nhỏ xoay tròn quanh nó, không ngừng tràn ngập sát khí lạnh thấu xương, tầng tầng khuếch tán ở trong trời đất, lạnh giá phiến đất trời này.

Trời đất hôn ám, âm phong nổi lên bốn phía, rất nhiều người cũng nhịn không được rùng mình một cái, kinh ngạc nhìn qua chuôi Hắc Đao trong tay Tần Mệnh này, bên tai dường như vang vọng lên thanh âm như gào khóc thảm thiết, khi thì thê lương, khi thì hỗn loạn, khi lại như quỷ nói nỉ non, để cho bọn hắn sởn hết cả gai ốc, nhưng ánh mắt lại gắt gao dán mắt vào Hắc Đao, làm sao đều không chuyển đi được, giống như đây không phải là Hắc Đao, mà là lỗ đen địa ngục vỡ ra, muốn đều kéo linh hồn của bọn hắn đi vào.
Bình Luận (0)
Comment