Chương 2453: Về Tu La điện (2)
Chương 2453: Về Tu La điện (2)
Loại lời này đều có thể nói ra được? Là giật dây tiểu chủ, hay là đang nhắc nhở tiểu chủ.
Tuy nhiên nghĩ lại, Tần Mệnh nói thật đúng là có chút đạo lý.
Quan hệ ở giữa Điện Chủ Tu La điện cùng lão chủ vô cùng vi diệu, cũng không phải đối địch, mà là bởi vì hỗ kính mới càng sẽ lẩn tránh một ít chuyện, nhường nhịn một ít chuyện. Nếu như tiểu chủ giết Tần Mệnh, lão gia tử nơi đó chắc chắn sẽ không xử tử tiểu chủ, Điện Chủ nơi đó cũng sẽ không, bởi vì tiểu chủ nắm trong tay Thiên Đạo áo nghĩa, có thiên phú cấp Long bảng, ngoại trừ nàng, không có người nào càng thích hợp tiếp quản Tu La điện.
Ánh mắt Vương Đạt cùng Lôi Chi bỗng nhiên nóng lên, trước đó không phải là không có nghĩ tới, mà là suy nghĩ căn bản không dám kéo dài đến phương diện này.
Tần Mệnh giống như cười mà không phải cười nhìn Lãnh Thiên Nguyệt:
- Giết ta? Thừa dịp ta hiện tại vẫn chưa tới cửu trọng thiên, ngươi có thể nhẹ nhõm giải quyết ta.
Triệu Hùng Phong cùng Lạc Nguyên Công nhìn về phía Lãnh Thiên Nguyệt, tiểu chủ, thận trọng! Giết người dễ dàng, giải quyết tốt hậu quả khó! Việc này, tuyệt đối không đơn giản như vậy!
- Tần Mệnh! Lui về sau!
Vương Đạt bước đến trước mặt tiểu chủ, lặng lẽ giằng co với Tần Mệnh.
- Chú ý thái độ của ngươi, chú ý thân phận của ngươi, chú ý giọng điệu nói chuyện của ngươi!
Tần Mệnh nhướng mày:
- Ta thân phận gì?
- Ngươi rõ ràng ngươi thân phận gì!
Tần Mệnh cười lắc đầu:
- Đầu tiên! Ta không phải người của Tu La điện các ngươi! Tiếp theo, các ngươi có lẽ rất cao quý, nhưng Tần Mệnh ta tuyệt đối không đê tiện!
- Ngươi...
Tần Mệnh dò xét lấy khí tức Vương Đạt:
- Thánh Võ đỉnh phong? Không quen nhìn ta, hay là ngươi quen ngưỡng vọng người khác? Thứ lỗi, cái gọi là thân phận này của ngươi tại chỗ ta đây không dùng được. Bàn Long Sơn là ở chỗ này, ta không ngại lại bổ chiến một trận. Ha ha, không đánh chết ngươi, ta theo họ ngươi!
- Cuồng ngạo!
Vương Đạt gầm thét.
- Thử một chút!!
Biểu lộ Tần Mệnh đột nhiên dữ tợn, nghiêm nghị nhìn hắn.
Toàn trường yên tĩnh, mấy trăm vạn ánh mắt nhìn đến nơi này, đám người biểu lộ khác nhau, xảy ra chuyện gì? Cãi vã?
Lôi Chi bắt lấy cánh tay Vương Đạt, thấp giọng nhắc nhở:
- Về Tu La điện!
Đáy mắt Vương Đạt hiện lên tia sâm nhiên, chậm rãi đưa tay:
- Tốt! Đủ cuồng! Ngươi muốn đi Tu La điện? Mời a!
- Tần Mệnh!
Mã Đại Mãnh đi tới đỉnh núi.
- Hiện tại liền đi Tu La điện, ngươi đã suy nghĩ kỹ càng?
- Đại Mãnh?
Tần Mệnh nhìn tráng hán uy mãnh phía sau mọi người, lại nhìn vẻ mặt của mọi người một chút.
Thì ra Đại Mãnh là người của Tu La điện a.
- Phụng mệnh chủ nhân, làm bạn cùng ngươi trưởng thành.
Trong lòng Mã Đại Mãnh đã rất bình tĩnh, cũng thản nhiên nhận lấy ánh mắt Tần Mệnh.
- Không phải vị này đi.
Ánh mắt Tần Mệnh liếc mắt sang Lãnh Thiên Nguyệt, suy nghĩ nhanh quay ngược trở lại, bỗng nhiên nghĩ đến thời điểm hắn nhận biết Mã Đại Mãnh là trong hoàng thành tại Kim Bằng hoàng triều, mà trước khi tiến vào hoàng thành, Lãnh Thiên Nguyệt vừa lúc xuất hiện qua.
Nếu Mã Đại Mãnh thuộc về Tu La điện, hẳn là năm đó Lãnh Thiên Nguyệt dẫn hắn đi.
- Phụng mệnh lão gia tử, nhật ký ghi chép trưởng thành giao cho tiểu chủ uỷ nhiệm.
Tần Mệnh chậm rãi nhẹ gật đầu, tâm tình cũng rất bình tĩnh, cũng không có quá nhiều gợn sóng. Dù sao cũng đã sớm có chuẩn bị cho phương diện này, cũng không có biến thành mong muốn xấu nhất.
- Ngươi thật muốn đi Tu La điện?
Mã Đại Mãnh hỏi lại Tần Mệnh.
Bầu không khí bên trong Tu La điện rất vi diệu, lão chủ cùng Điện Chủ thái độ không rõ, hắn không dám xác định Tần Mệnh tiến vào là an toàn hay là nguy hiểm. Có thể tưởng tượng được là, mặc kệ Tần Mệnh tranh hay không tranh, sẽ có người buộc hắn tranh, tình thế cũng sẽ buộc hắn tranh, ngoại nhân đều sẽ nhận định hắn sẽ tranh, như thế sẽ liền diễn sinh ra một hệ cục diện phức tạp. Tần Mệnh mặc dù tại Bàn Long Sơn nhất chiến thành danh, nhưng khi tiến vào Tu La điện, nơi kia không có khả năng trông cậy vào hai chữ ‘Thanh danh’ mà sống sót.
Tần Mệnh không có trực tiếp trả lời, mà là nhìn Lãnh Thiên Nguyệt:
- Đi sao?
- Về Tu La điện.
Lãnh Thiên Nguyệt đạm mạc hạ lệnh.
Triệu Hùng Phong cùng Lạc Nguyên Công không nhiều nói, gật đầu ra hiệu với đội ngũ của mình. Hơn mười vị cường giả đằng không mà lên, phi nhanh về phía trước, mở đường cho bọn hắn.
- Vào vương quốc.
Tần Mệnh nhẹ giọng nhắc nhở Hải Đường cùng Quỷ Đồng, thu bọn hắn vào vương quốc Vĩnh Hằng.
Dưới sự chú ý của cộng đồng mấy trăm vạn sinh linh, Tần Mệnh đi theo Lãnh Thiên Nguyệt cùng Tu La Ám Ảnh rời khỏi Thạch Lâm, biến mất tại sâu trong tầng mây.
Sau đó không lâu, biển người thú triều lần lượt tản ra.
Kết thúc, liền bình tĩnh lại bình tĩnh như vậy kết thúc, không có ngăn cản, không có loạn chiến.
Nhóm thế lực Bất Hủ Thiên Cung, Tam Nhãn Chiến tộc sau khi ngừng chân thật lâu, cũng mang theo suy nghĩ của riêng mình rời khỏi nơi này.
- Chúng ta thì sao?
Đội ngũ Tuyệt Ảnh kích động qua đi đều có chút lo lắng, bọn hắn đều không phải người ngu, có thể mơ hồ cảm nhận được quan hệ giữa Tần Mệnh cùng Tu La điện trong đó tựa hồ không có đơn giản như vậy.
- Giấu đi!
Ôn Dương kiên trì mệnh lệnh ban đầu của Tần Mệnh.
- Chúng ta vào Tu La điện cũng không giúp đỡ được cái gì, nơi đó cũng sẽ không để chúng ta vào.
Lôi Áo là vạn lần cũng không nghĩ tới Tần Mệnh còn có một tầng bí mật như thế này, giấu quá sâu, trọn vẹn hơn mười năm a!
- Chúng ta không thêm phiền toái cho hắn, trước giấu đi. Liền giấu ở Trầm Tinh Vũ Lâm này, gần Thạch Lâm.