Chương 2466: Một kẻ mạnh từ Cổ Hải
Chương 2466: Một kẻ mạnh từ Cổ Hải
Nam tử tự giới thiệu, nhắc đến thân phận của mình không thể không có chút hếch người lên, rất kiêu ngạo càng vinh hạnh có thể được đến cung chủ ưu ái.
- Đi, đừng khoe khoang, sư tôn vẫn đang chờ chúng ta trở về phục mệnh đây này, các vị bằng hữu, mời.
Thái Văn Ngọc mỉm cười mời.
Đồng Ngôn nhảy lên Huyễn Thải Linh Hạc, cùng Hạng Thiên Mạch đứng cùng một chỗ:
- Đông Hoàng Thiên Đình gần đây yên ổn chứ? Chúng ta dâng lên nguy hiểm tánh mạng từ Cổ Hải chạy đến, nơi này nghìn vạn lần đừng có nhiễu loạn lớn gì khác.
Hạng Thiên Mạch cưới linh hạc bay lên không, lướt qua quần sơn chạy tới U Mộng cung.
- Gần đây còn thật không yên ổn a.
…
- A? Xảy ra nhiễu loạn gì?
Trong lòng Đồng Ngôn khẽ động.
Có quan hệ cùng tỷ phu không? Sẽ không trùng hợp như vậy chứ, há miệng đã liền hỏi tới?
Hạng Thiên Mạch quái dị nhìn Đồng Ngôn:
- Ngươi cái này biểu lộ... Ngươi là đang hưng phấn sao?
Đồng Ngôn ho nhẹ vài tiếng:
- Lo lắng! Ta là đang lo lắng!
- Ngươi lo lắng còn hai mắt tỏa sáng?
- Ta từ nhỏ mắt đã sáng, đây là phản quang dưới ánh mặt trời, không phải tỏa sáng.
Đồng Ngôn mắc tay ôm lấy bả vai Hạng Thiên Mạch, không thể chờ đợi được thúc giục:
- Nói nhanh lên, có cái nhiễu loạn gì?
Ngươi đây rõ ràng chính là hưng phấn a!
Hạng Thiên Mạch rất không thích ứng với việc Đồng Ngôn đột nhiên nhiệt tình, lấy tay đấy tay của hắn ném xuống vai mình:
- Ngươi đối với Thiên đình đều không hiểu rõ, nói cùng với ngươi cũng không rõ ràng lắm.
- Ngươi chỉ để ý nói, ta nghe.
- Biết rõ Quỷ Linh Tộc không?
- Biết rõ, a, không, không biết.
Đồng Ngôn tranh thủ thời gian lắc đầu.
Ta làm sao cảm thấy cái tên này không quá bình thường a, Hạng Thiên Mạch bỗng nhiên có chút cảnh giác, nhưng nghiêng đầu xem xét chúng nữ Nguyệt Tình trên linh hạc đằng sau, trong lòng quả quyết, lại bập bềnh, xinh đẹp a, thật đẹp!
Thiếu nữ ngân y tới gần Yêu Nhi các nàng, hì hì cười cười:
- Không cần khẩn trương, sư huynh của ta sẽ không làm gì các ngươi, gan hắn có chút nhỏ, ba bốn mươi vẫn là ‘xử’ a.
Hạng Thiên Mạch đang muốn há mồm giới thiệu cho Đồng Ngôn cái gì, thanh âm đều đội lên yết hầu, chính là cho sặc dừng, hắn dữ dội ho khan, mặt đỏ lên, quay đầu lại giận dữ mắng mỏ:
- Hứa Nặc!
Thiếu nữ ngân y dí dỏm chớp mắt:
- Sư huynh không cần cám ơn!
- Ta cảm ơn cái đầu ngươi a!
Hạng Thiên Mạch xấu hổ run rẩy.
- Ta là nói ngươi thuần khiết a! Ba bốn mươi năm thủ thân như ngọc, đại nam tử như ngươi cũng không dễ dàng.
- Ngươi câm miệng cho ta!
Hạng Thiên Mạch trầm mặt hung hăng trừng mắt.
- A ha!
Đồng Ngôn cười phun, tranh thủ thời gian câm miệng dừng lại, từ trên xuống dưới nhìn Hạng Thiên Mạch:
- Mỗi ngày trông coi nhiều nữ tử nũng nịu như vậy, làm sao nhẫn được? Định lực không tệ a.
- Ai nói ta còn... Ta đã sớm...
Hạng Thiên Mạch mặt ngọc đỏ bừng, nhưng ngoác miệng cũng không biết làm sao giải thích.
Thiếu nữ ngân y đột nhiên bưu cỗ:
- Dùng tay không tính!
- Hứa Nặc!
Tất cả mọi người không thể bình tĩnh, Thái Văn Ngọc tam nữ đều xấu hổ đỏ mặt, nghiêm khắc quát! Nói gì sai đây này! Hình tượng U Mộng cung đây này!
Đồng Ngôn kinh ngạc nhìn thiếu nữ ngân y kia, nhanh nhẹn dũng mãnh a! Cùng muội muội thần kinh không ổn định kia của ta đúng là một đôi a!
Hốc mắt Hạng Thiên Mạch đều đỏ, yết hầu nghẹn ngào, muốn khóc, hình tượng của ta a! Ta là thân sư huynh của ngươi a, đến mức giày xéo ta như vậy sao? Nha đầu đáng giận, mỗi lần cùng nàng trộn lẫn đều không có chuyện tốt!
- Thực thật có lỗi, để cho các ngươi chê cười.
Thái Văn Ngọc cử chỉ dịu dàng, nhưng nụ cười có chút đắng chát, quay đầu lại nhìn chằm chằm Hứa Nặc một cái:
- Trở về cấm đoán ngươi!
Hứa Nặc vểnh lên cái miệng nhỏ nhắn, hình như rất sợ sư tỷ nàng, lầm bầm vài câu cũng không dám phản bác.
Bầu không khí xấu hổ, tất cả mọi người vẻ mặt cổ quái, cưỡi lấy linh hạc bay đến U Mộng cung, thật vất vả muốn tỉnh táo một lát, Đồng Ngôn lại đột nhiên dùng khuỷu tay chọc chọc Hạng Thiên Mạch, nghiền ngẫm nhăn lông mày, đè thấp thanh âm:
- Dùng tay không tính! Ha ha!
- Đồng Ngôn!
Đồng Hân mắc cỡ đỏ mặt nổi giận quát.
- Ha ha!
Đồng Ngôn ngậm miệng, nhưng mỗi một giây lại phun ra:
- Ha ha! Vẫn là Thiên đình chơi vui! Ha ha!
- Câm miệng cho ta!
Đồng Hân vội vàng lúng túng nói xin lỗi với Thái Văn Ngọc các nàng:
- Để cho các ngươi chê cười.
Thái Văn Ngọc tranh thủ thời gian nói sang chuyện khác:
- Các ngươi là ý định ở bao lâu tại Thiên đình, hay là khi Cổ Hải chỗ đó ổn định lại trở về?
- Chúng ta vừa đến Thiên Đình, đối với nơi này không hiểu rõ, trước ở vài năm ổn định lại ra quyết định tiếp đi.
- Các ngươi trước tiên có thể ở lại tại U Mộng cung, nơi này rời xa phân tranh, khá yên tĩnh. Thái Văn Ngọc có thể cảm giác ra ba vị này tuyệt lệ nữ tử không phải người bình thường, bất luận là dung mạo khí chất, hay là lịch sự tao nhã tinh tế tỉ mỉ giữa cử chỉ, đều không giống như là thế lực bình thường có thể nuôi dưỡng được đến, hơn nữa cảnh giới tam nữ đều vô cùng cao, hai vị Thánh Võ lục trọng thiên, một vị Thánh Võ thất trọng thiên. Còn trẻ như vậy, vậy mà đạt đến loại cảnh giới này, càng không phải thế lực bình thường có thể nuôi dưỡng được đến.
Nam tử trầm mặc điệu thấp phía sau kia càng là khí độ phi phàm, nhìn không thấu cảnh giới, nhưng lại cho nàng loại cảm giác sâu xa đại dương mênh mông như. Hẳn là Thiên Võ đi. Nghe nói tại cái nơi linh lực mỏng manh như Cổ Hải, thế lực có thể sinh ra Thiên Võ đều là thế lực lớn thanh danh vang dội.