Chương 2473: Mời bọn hắn rời khỏi (2)
Chương 2473: Mời bọn hắn rời khỏi (2)
- Đọa Lạc Luân Hồi đã giải trừ phong ấn, ngày mai sẽ có thể bắt đầu tìm hiểu .
Cung chủ cùng với chúng cường giả U Mộng cung nhiệt tình nghênh đón, nhưng trong lòng căng thẳng, Ngưỡng Thiên Phủ Địa Lâu đợi hai trăm năm mới chờ đến một vị Chiến Tôn Hổ bảng, kinh thái tuyệt diễm, cơ trí thông minh, được chúng cao tầng Ngưỡng Thiên Phủ Địa Lâu thưởng thức thật sâu, đã muốn bồi dưỡng thành lâu chủ hạ nhiệm, nếu như chôn vùi tại nơi này, bọn hắn thật sự không có cách nào bàn giao . Nhất là sau khi nhìn đến hơn mười vị lão giả cường hãn tôn quý sau lưng Hạ Dao kia, áp lực trong lòng bọn hắn càng lớn .
- Không cần chờ ngày mai, hiện tại liền bắt đầu .
Hạ Dao tại mọi người tiền hô hậu ủng đi đến U Mộng cung . Nhưng lại tại thời điểm muốn tiến vào cửa cung, đã bỗng nhiên nhận ra một cỗ khí tức chấn động kỳ quái hơn nữa mãnh liệt .
Nàng có một loại huyết mạch thông linh rất đặc biệt, có thể cảm nhận được năng lượng muôn vật vạn linh lưu động xung quanh, bất luận đi đến nơi nào, bất kể là không phải cố ý dò xét, nhưng ý thức đều sẽ tự động nắm bắt đến khí tức những người hoặc vật kia . Bất kể là võ giả, hay là bí bảo, cho dù là lực lượng phong ấn, cũng sẽ hiển hóa ra hình dáng trong đầu nàng .
Hạ Dao từ từ dừng lại, con ngươi linh động như bảo thạch nhìn về nơi hẻo lánh phía xa xa . Vốn là nhìn Nguyệt Tình, lại theo thứ tự nhing qua Đồng Ngôn Đồng Hân cùng Yêu Nhi, cuối cùng rơi xuống trên người Hỗn Thế Chiến Vương phía sau bọn họ .
Nàng dừng lại như vậy, tất cả mọi người cũng ngừng theo, theo ánh mắt của nàng nhìn đến chỗ đó .
Thái Văn Ngọc kinh ngạc nhìn Hạ Dao, sao nàng lại chú ý tới nơi đó?
- Đó là khách nhân đến từ Cổ Hải, năm ngày trước xuyên qua hư không vào đây .
Hạ Dao nhìn Nguyệt Tình cùng Hỗn Thế Chiến Vương thật sâu, nói nhẹ nhắc nhở:
- Mời bọn hắn rời khỏi .
- Rời khỏi? Các nàng chỉ là ở tạm chỗ này vài ngày, ta còn muốn giới thiệu bọn họ cho ngươi .
Thái Văn Ngọc thật bất ngờ, cái này không giống như là tính cách của Hạ Dao a .
- Như thế nào?
Một vị nam tử oai hùng bước nhanh qua đến, ánh mắt lăng lệ ác liệt quét về phía chỗ Đồng Ngôn .
- Không có gì đáng ngại, bọn hắn không có ác ý, chỉ là trong khoảng thời gian này không thể lưu tại U Mộng cung .
Hạ Dao có thể mãnh liệt cảm nhận được khí tức mấy người kia vô cùng đặc biệt, nhất là vị nữ tử áo xanh mang theo mạng che mặt kia, khí tức lưu động xung quanh dường như cộng minh cùng trời đất . Vị nam tử uy nghiêm lạnh lùng đằng sau kia, trên người vậy mà quấn quanh lấy tầng tầng lực lượng phong ấn, đang áp chế cảnh giới cùng khí tức của hắn . Mặc dù là áp chế, đều có khí tức Thiên Võ Cảnh, nếu như phóng thích cần phải kinh khủng bực nào, chỉ sợ lão tổ U Mộng cung xuất động đều chưa hẳn ép được hắn .
Mấy người như vậy đều là từ Cổ Hải đến hay sao? Trong nội tâm nàng hoài nghi!
- Có phải phát giác được cái gì hay không? Thiên phú bọn hắn chính xác rất mạnh, nhưng tính cách đều rất không tồi .
Thái Văn Ngọc nói .
- Mời bọn hắn rời khỏi, tận lực khách khí, không nên mạo phạm . Lại dùng danh nghĩa của ta mời bọn hắn tương lai đến Ngưỡng Thiên Phủ Địa Lâu làm khách .
Hạ Dao sẽ không vô duyên vô cớ trở mặt cùng người khác. Nhưng nàng hiện tại muốn bế quan, tu luyện ‘Đọa Lạc Luân Hồi’ vô cùng quan trọng, quan hệ đến sinh mệnh, càng quan hệ đến tương lai . Nàng không hy vọng ở bên trong mảnh tịnh thổ U Mộng cung này tồn tại nhân tố không xác định .
Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất xảy ra cái gì ngoài ý muốn, nàng tuyệt đối không có khả năng lấy tính mạng của mình ra nói đùa!
- Ta đi!
Nam tử nắm tay, ánh mắt lạnh giá .
- Ngươi không cần, Văn Ngọc thay ta đi .
Hạ Dao ngăn nam tử lại, dùng tính cách của hắn không chừng sẽ gây ra hiểu lầm .
- Ta tận lực giải thích .
Thái Văn Ngọc hiểu rõ tính cách Hạ Dao, không thể nào là nhìn không vừa mắt, mà là đã nhận ra cái gì . Nhưng, để cho nàng mời người đi? Lại làm sao khách khí, đều dễ dàng đắc tội với người ta .
Hạ Dao có chút gật đầu với Nguyệt Tình trong bọn người, xem như chào hỏi, lại được mọi người hộ tống đi vào U Mộng cung u nhã tĩnh mịch đến duy mỹ .
- Nàng nhìn chúng ta nghị luận cái gì?
Đồng Ngôn kỳ quái, chúng ta cũng không có trêu chọc nàng .
Hỗn Thế Chiến Vương lắc đầu, hắn không có hiểu rõ đối với Hạ Dao, Ngưỡng Thiên Phủ Địa Lâu thần bí điệu thấp, Hạ Dao càng thần bí, gần như không lộ diện ở bên ngoài, tuy nhiên hắn ngược lại là không có cảm nhận được ác ý từ trên người Hạ Dao .
Bọn hắn đưa mắt nhìn Hạ Dao tiến vào cung điện, cũng theo biển người như thủy triều tản ra, Đồng Ngôn còn tính toán đợi tí nữa làm sao cùng Hạ Dao gặp mặt, lại nên nói cái gì, có thể cùng đồng cấp thiên tài Ngưỡng Thiên Phủ Địa Lâu luận bàn mấy chiêu thử xem hay không . Nhưng không có đợi trở lại bọn hắn đình viện, Thái Văn Ngọc cùng Hạng Thiên Mạch đã từ phía sau đuổi qua đến .
- Vừa rồi Hạ Dao nói thầm cái gì với các ngươi a?
Đồng Ngôn nhìn Thái Văn Ngọc đi tới, trong lòng cảm thán lấy vẻ đẹp của nàng . Cứ việc hắn đã nhìn quen các loại mỹ nữ, nhưng mỗi lần nhìn thấy Thái Văn Ngọc, vẫn có thể để cho hai mắt hắn tỏa sáng, nữ tử này là càng nhìn càng xinh đẹp, xinh đẹp rất tinh khiết, xinh đẹp đến ưu nhã .