Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2487 - Chương 2487: Yêu Tinh (1)

Chương 2487: Yêu tinh (1) Chương 2487: Yêu tinh (1)

- A...

Mục Thanh Hoa ngửa mặt lên trời bi rống, toàn thân sáng lên, vết nứt trên cơ thể dâng lên kim quang cùng chân viêm bi tình. Hỏa Liên dẫn nổ, một cỗ cương khí cùng gợn sóng kinh khủng trong chốc lát kích động trời cao, xông ra hơn mười dặm, theo sát phía sau, Kim Hỏa phát nổ giống như nộ hải cuồng triều, lao nhanh về bốn phương tám hướng.

- Thanh Hoa!!

- Công tử!

Đám người Hỏa Vân Thiên bi rống, muốn nghĩ cách cứu viện đã hoàn toàn không còn kịp, bên trong Kim Hỏa đầy trời sôi trào hòa với huyết nhục cùng hồn lực, bị sống sờ sờ xé nát chôn vùi.

Người mạnh nhất Hỏa Vân Thiên đương đại, Mục Thanh Hoa vẫn lạc! Chết thảm Bàn Long Sơn!

Hỏa Vân Thiên tiêu hao tận tâm huyết bồi dưỡng được đến ba vị cường giả cấp chuẩn Hổ bảng, Sát Hâm, Mục Thanh Vân, Mục Thanh Hoa, toàn bộ chết trận Bàn Long Sơn! Một người chết trong tay Tần Mệnh, hai người chết tại cuộc chiến với Đồng Ngôn!

Trong ngoài rừng đá lâm vào oanh động, vô số người rung động, vô số người lặng im, càng có vô số người kinh hãi.

- Đồng Ngôn! Đồng Ngôn!

Càng có người điên cuồng mà hò hét lấy tên của Đồng Ngôn, bọn hắn đến từ Cổ Hải! Gần mười năm qua, Cổ Hải mênh mông bởi vì Tần Mệnh cường thế quật khởi, tất cả nhân vật thiên tài mờ đi ánh sáng, Vũ Văn Uyên, Hoàng Phủ Hiên Viên, Tiêu Hoàng, Cung Khuynh Thành, Diêu Văn Vũ vân vân..., vốn nên là cường giả dẫn dắt Cổ Hải trong tương lai lại liên tiếp vẫn lạc, ngay cả Kỳ Nguyên Lăng đều thảm bại tại trước mặt Tần Mệnh. Nhưng cũng không phải là những người này không mạnh, mà là Tần Mệnh quá mạnh mẽ, che lấp cả bọn hắn.

Đồng Ngôn với tư cách truyền nhân Tử Viêm Tộc, đã từng cùng Vũ Văn Uyên Tiêu Hoàng tịnh xưng tam kiệt mạnh nhất thế hệ tân sinh, thiên phú cùng thực lực đều không gì sánh kịp. Nhưng sau khi gặp phải Tần Mệnh, mặc dù đang không ngừng trở nên mạnh mẽ, so năm đó lại cường thịnh không biết bao nhiêu lần, nhưng cuối cùng đều bị Tần Mệnh che lấp vầng sáng, hôm nay, tại Đông Hoàng Thiên Đình này, tại đỉnh Bàn Long Sơn này, hắn liền giết hai vị chuẩn Hổ bảng Hỏa Vân Thiên, vì chính mình xứng danh, vì Cổ Hải xứng danh.

Toàn thân Đồng Ngôn đẫm máu, ngửa mặt lên trời gào to, trong hai mắt bắt đầu ngấn lệ, lại bị Tử Viêm bốc hơi. Hắn đang hò hét vì chính mình, hò hét vì những năm này cố gắng, hắn đuổi không kịp bước chân của Tần Mệnh, cũng không thể để cho người khác cho rằng hắn là kẻ yếu.

Hắn muốn cho người của Đông Hoàng thiên đình nhớ kỹ, hắn là Đồng Ngôn, đến từ Cổ Hải, hắn có danh tự, không phải là cái gì của Tần Mệnh!

Yêu Nhi cùng Nguyệt Tình liếc mắt nhìn nhau, hiểu ý mỉm cười, vì Đồng Ngôn kiêu ngạo. Một tiếng gào thét sau trận huyết chiến này, nhất định hô động Thiên đình, cũng hô sáng nhân sinh của hắn.

- A!!

Đồng Ngôn đang khóc đang cười lại đang gào thét, tỷ phu a, ngươi ở đâu, có nhìn thấy không? Đông Hoàng a, chờ mở rộng tầm mắt, nhìn rõ đi, ta, Đồng Ngôn, tương lai là chói lọi Thiên đình.

- Súc sinh, đi chết đi!

Ở bên trong Hỏa Vân Thiên xông ra cái lão nhân, như điên cuồng mà thẳng hướng Đồng Ngôn.

- Lui ra!

Một tiếng hét lớn hùng hồn nổ vang trời đất, nổ vang tại trên không Bàn Long Sơn, trong âm triều hòa với cỗ lực lượng hủy diệt, trong chốc lát đánh vào trên người lão nhân kia.

Lão nhân cảnh giới cao thâm, đã tiến vào Thiên Võ Cảnh, lại tại lúc này toàn thân loạn chiến, phun ra ngụm máu tươi, từ nghìn trượng không trung chật vật quay cuồng đi ra ngoài, vọt tới đội ngũ Hỏa Vân Thiên.

Khắp quần sơn nhanh chóng yên tĩnh, kinh ngạc nhìn qua phương xa.

Một nam tử cường hãn đi về hướng không trung, che dấu khí tức, mông lung bộ dáng, lúc ẩn lúc hiện đến mơ hồ, lại vung cho non sông uy áp vô tận, ép tới rất nhiều mãnh thú cường hãn, cường giả bướng bỉnh, đều không thể không thu liễm khí thế, ngưng trọng nhìn ra xa.

- Hôm nay Đồng Ngôn chấm dứt năm lần tiếp chiến, ai muốn khiêu chiến, lại đợi ngày mai.

Hỗn Thế Chiến Vương hòa thanh âm với năng lượng cường thịnh, như sấm rền cuồn cuộn vang vọng chiến trường, chấn đến rất nhiều người âm thầm kinh hãi.

- Đó là ai? Bên cạnh Đồng Ngôn vậy mà ẩn núp một cường giả như vậy.

- Thiên Võ mấy trọng thiên?

- Hắn là ai, là cường giả đến từ Tử Viêm Tộc sao?

- Trách không được Đồng Ngôn dám mời chiến Bàn Long Sơn, thì ra là có thủ hộ giả.

Đám người như thủy triều rối loạn, đều cảm nhận được uy thế khủng bố trên người Hỗn Thế Chiến Vương, đó là một loại ‘Thế’ đáng sợ, ép tới rất nhiều người ngay cả dũng khí khiêu chiến đều không có. Ngay cả các Thiên Võ của Hoàn Lang Thiên, Hoang Lôi Thiên phái tới đều lộ ra kinh hãi, so với bọn hắn mạnh! Mạnh không chỉ một trọng thiên!

- Là ngươi? Ngươi còn dám trở về thiên đình!

Trong đội ngũ Bất Hủ Thiên Cung đi ra một vị trung niên tuấn tú nho nhã, thoạt nhìn phong độ nhẹ nhàng, mặt mỉm cười, nhưng khí thế dần dần tràn ngập trời đất, càng ngày càng cường thịnh, cuồn cuộn đến lao nhanh, như là đại dương mênh mông chật ních nửa mảnh đất trời, đối kháng cùng Hỗn Thế Chiến Vương. Hắn như là một vị thần như đi lên ba nghìn thước trên không trung, khí thế hừng hực, ép tới rừng đá xung quanh Bàn Long Sơn đều răng rắc giòn vang, vô số núi đá bò đầy vết nứt, sụp đổ lên bụi mù cùng đá vụn.



Đám người Bất Hủ Thiên Cung thật bất ngờ, người nọ là ai? Sở Vô Nhai vậy mà lại quen biết hắn, nghe ngữ khí giống như giữa hai người còn phát sinh qua chuyện gì.

- Đó là Sở Vô Nhai!

- Sở Vô Nhai! Bất Hủ Thiên Cung lại phái hắn ra, là muốn đối kháng Tu La Ám Ảnh?

- Bất Hủ Thiên Cung không giống như là đến xem chiến đó a, bọn hắn muốn làm gì?

Đám người xuất hiện chút ít rối loạn, ngay cả nhóm thế lực Hoang Lôi Thiên, Yêu Thần Thú Sơn đều rất kinh ngạc, vậy mà lại gặp được ‘Thiên Cung tài quyết giả’ của Bất Hủ Thiên Cung.
Bình Luận (0)
Comment