Chương 2490: Huyết ngọc khô lâu (2)
Chương 2490: Huyết ngọc khô lâu (2)
- Chết đi!!
Sâu trong đầu lâu khổng lồ, nam tử kia trong chốc lát phóng ra bản thân, đem huyết khí, linh hồn, linh lực, đều tế hiến lôi thương, hắn muốn tự bạo, càng muốn dẫn bạo lôi thương thai nghén hai trăm năm trong vạn cổ lôi trì.
Cái cỗ uy lực này, tuyệt đối có thể đuổi giết đồng cấp!
Hắn muốn báo thù, càng muốn thể diện cho Hoang Lôi Thiên!!
- Yêu Nhi!
Nguyệt Tình, Đồng Ngôn nhất thời biến sắc, ngay cả Hỗn Thế Chiến Vương kinh hãi, quá đột nhiên, muốn ngăn cản nhưng đã không còn kịp.
- Tự bạo?
Rất nhiều cường giả đều cảm nhận được chiến trường không trung đột nhiên biến hóa, cũng sợ hãi thán phục trước quyết đoán của Hoang Lôi Thiên, loại thủ đoạn này đều dùng đến?
Nhưng mà...
Mây đen cuồn cuộn, sấm sét vang dội, năng lượng bạo động, nhưng cái đầu lâu kia vẫn là vắt ngang tại chỗ đó, không có bất kỳ biến hóa nào, ngược lại vang lên tiếng nói cười thanh thúy yêu mị:
- Hoang Lôi Thiên a Hoang Lôi Thiên, không cao quý hơn Cổ Hải là bao a, đối phó với một nữ tử, tự bạo đều đem ra hết.
Sau một khắc...
- Răng rắc!
- Răng rắc!
- A!!
Một tiếng kêu thảm thiết thê lương hòa với thanh âm cốt nhục vỡ vụn vang vọng sâu trong đầu lâu, như là thừa nhận lấy thống khổ cùng dày vò lớn lao.
Rất nhiều người toàn thân lạnh lẽo, ngóng nhìn không trung, nó... Nó đang... Nhấm nuốt??
- Lôi binh thật tốt, không thể lãng phí, ta nhận lấy a?
Thanh âm Yêu Nhi vang vọng ở trong trời đất, tiếng cười nhẹ nhàng, lại sát phạt u mịch.
Đầu lâu nhai mềm nam tử kia, chôn vùi nhục thể cùng linh hồn của hắn.
Toàn trường lâm vào yên tĩnh, rất nhiều người nhịn không được rùng mình một cái, thật là đáng sợ! Đó là vũ khí, hay là võ pháp?
Yêu Nhi thu lấy lôi thương, dùng bí thuật Huyết Tinh Linh luyện huyết nhục thân hồn người nọ, ngưng tụ thành một viên Huyết Đan, nàng vũ mị chọc người, lại như yêu ma, cầm lấy Huyết Đan nuôi nấng huyết ngọc khô lâu trong ta:
- Kẻ tiếp theo? Nếu không, cũng tới một chuẩn Hổ bảng! Tuy nhiên... Hôm nay ta không muốn thành bại, ta... Muốn mạng...
- Cuồng ngạo a!
Trong ngoài rừng đá vang lên tiếng quát tháo phẫn nộ, nhưng thanh âm thưa thớt, rải rác mấy trăm tiếng mà thôi, càng nhiều người là đang trầm mặc ngưng trọng. Đồng Ngôn chém giết Mục Thanh Hoa, đã chứng minh thực lực, Nguyệt Tình kia liền chiến hơn mười trận, đều là một chiêu chế địch, thực lực cường thịnh đến mức làm cho người ta sợ hãi thán phục, còn Yêu Nhi, dường như khi trước đều có giữ lại, hiện tại muốn bắt đầu bày ra thực lực chân chính.
Chẳng lẽ ba người này đều có được thực lực cấp bậc chuẩn Hổ bảng sao?
Cả cái nhà này... Quá biến thái!
Nếu như tương lai phát triển, sẽ lại kinh khủng bực nào!
- Không! Không thể để cho Yêu Nhi thành công!
- Giết Yêu Nhi! Tuyệt đối không có thể lại để cho nàng thắng!
- Đông Hoàng không thể cho phép bọn hắn lại suồng sã!
- Yêu Nhi phải bại!
Khắp nơi bất kể là ôm lấy mục đích gì đến, nhưng giờ phút này toàn bộ lực chú ý đều đặt ở trên Bàn Long Sơn. Tần Mệnh đã phong vị Lôi Đình Chiến Tôn, nếu như ba người nhà của hắn đều thể hiện ra cấp bậc chuẩn Hổ bảng, còn là thực lực chém giết chuẩn Hổ bảng, đối với rất nhiều người mà nói không thể nghi ngờ là sự nhục nhã, mà nếu như phát triển, càng là uy hiếp cực lớn.
Nhưng, ai lên?
Cũng không phải không có dũng khí, mà là đều trở nên trầm ổn tỉnh táo, không dám khinh thị bọn hắn. Nữ tử này đều như Tần Mệnh a, một kẻ điên cuồng hung tàn, giết người không chớp mắt, một kẻ huyết tinh nguy hiểm, sống luyện Huyết đan!
- Mấy vạn người tụ ở chỗ này, không ai dám lên sao? Trách không được...
Yêu Nhi thanh linh nói cười bỗng nhiên nhẹ đi rất nhiều, như là đang nói một mình, lại rõ ràng truyền khắp toàn trường:
- Hắn nói... Đông Hoàng không người...
Một cường giả Hỏa Vân Thiên đột nhiên bừng bừng bay lên không:
- Tiện nhân, ngươi tính là cái gì, nếu là có một ngày ngươi cùng Tần Mệnh đều lạc phách, lão tử nhất định tìm đường sống cho các ngươi tại hoa lâu.
Yêu Nhi không xấu hổ không tức giận, bay bổng một câu:
- Kẻ thứ hai!
Ông!
Một tia máu từ lưỡi nàng nhọn phá lên, xuyên thủng huyết vụ, cách mấy nghìn thước nổ bắn đánh ra, đánh về phía đầu nam tử kia.
Huyết quang bay múa, sáng chói chói mắt, trong trời đất tạo nên loại cảm giác lăng lệ ác liệt không cách nào nói rõ.
Đó là một mảnh huyết châm! Tên là Toái Hồn! Là một trong ba kiện chí bảo trấn hải trong khí hải Yêu Nhi, năm đó do Tần Mệnh tìm được từ trong mật thất tộc trưởng Thanh Yêu Tộc, lịch sử đã lâu, từ thời đại loạn võ truyền lưu đến nay.
- Lão tử không phải đến ứng chiến.
Khí thế nam tử lập tức suy sụp, chật vật tránh lui về phía sau, cưỡng ép lắc lư ra dày đặc tàn ảnh, muốn trốn khỏi Bàn Long Sơn, nhưng mà Toái Hồn trận như là có lấy sinh mệnh, nhanh chóng theo đuổi, nắm bắt lấy bóng dáng của hắn.
Mọi người trong Hỏa Vân Thiên vừa muốn ngăn trở, Toái Hồn châm đã đánh xuyên qua đầu của hắn, lại trong nháy mắt lộn vòng, xông về đầu lâu huyết khí lượn lờ ở không trung.
Nam tử bảo trì tư thế chạy như điên, sau đó một đầu ngã xuống dưới.
Thời điểm người của Hỏa Vân Thiên tiếp được hắn, hắn đã chết không thể lại chết. Đường đường là linh hồn Thánh Võ Cảnh, vậy mà như thủy tinh như bể thành cặn bã, chỉ còn lại có một thân thể nguyên vẹn.
- Hắn chỉ là Thánh Võ tứ trọng thiên!
Hỏa Vân Thiên gầm thét.
- A? Vậy sao? Trách không được yếu như vậy.
Yêu Nhi khanh khách cười khẽ.
- Ngươi muốn chết!
- Ta ngay tại đây, các ngươi tới giết a.
Người của Hỏa Vân Thiên trong cơn giận dữ, nhưng lại thực tìm không ra ai có thể đối kháng Yêu Nhi.
- Ta đến!!
Yêu Thần Thú Sơn chiếm giữ tại không trung phương đông, sát khí lượn lờ, thánh uy mênh mông cuồn cuộn, bên trong truyền đến thanh âm trầm thấp khàn khàn, hấp dẫn vô số ánh mắt.
- Đó là...
- Huyết Nhãn Thạch Hầu?
- Hí... Đến một nhân vật hung ác như vậy!
- Đó là Huyết Nhãn Thạch Hầu! đời sau của Yêu Chủ Thông Thiên Thạch Hầu Yêu Thần Thú Sơn!
- Toan Nghê chết ở trong tay Tần Mệnh, đây là muốn đến báo thù?
Đám người truyền đến trận trận rối loạn, ngay cả Hỏa Vân Thiên chỗ đó đều động dung, không nghĩ tới lại dẫn ra một yêu vật khủng bố như vậy.