Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2494 - Chương 2494: Bí Thuật Cấm Kị - Huyết Tinh Linh

Chương 2494: Bí thuật cấm kị - Huyết Tinh Linh Chương 2494: Bí thuật cấm kị - Huyết Tinh Linh

Tần Mệnh không có vội vã đáp lại, suy nghĩ thật lâu, mới từ từ giương mắt lên, nhìn thẳng Triệu Hùng Phong:

- Ta bây giờ trở về sẽ chỉ thêm phiền cho Tu La điện, cho lão gia tử ngột ngạt, đối với rất nhiều người mà nói cũng không phải chuyện tốt. Như vậy đi, ngươi mang Tu La đao về.

Bọn người Triệu Hùng Phong tụ lông mày nhìn Tần Mệnh, không nghe lầm chứ, mang Tu La đao về?

- Ta đưa Tu La đao cho ngươi, ngươi giúp ta làm một chuyện.

- Vì cái gì!

Triệu Hùng Phong nhìn Tần Mệnh thật sâu, thật có chút không hiểu nổi hắn. Tu La đao trân quý hạng gì, đó là một trong cửu đại yêu binh Thiên đình, một khi trọn vẹn phóng thích, uy lực tuyệt đối khủng bố, càng tượng trưng cho vô thượng địa vị cùng quyền lợi. Nếu như Tần Mệnh cầm Tu La đao trở về Tu La điện, tương lai có khả năng cùng tiểu chủ tranh đoạt vị trí Điện Chủ Tu La điện, dù là không chiếm được, cũng sẽ là nhân vật số hai số ba, sẽ chân chính lóng lánh Đông Hoàng, trở thành lĩnh tụ một phương Nhân tộc Đông Hoàng.

Mang về? Cứ như vậy nói không cần là không cần?

Yêu binh tuyệt thế như vậy, mặc kệ rơi xuống trong tay ai, đều liều mạng đều bảo vệ lấy, nào có đạo lý tặng qua bên ngoài. Huống chi, tiểu chủ đối với Tu La đao là tình thế bắt buộc, nếu như đưa trở về, chẳng phải là có khả năng chuyển tới chỗ tiểu chủ.

Tần Mệnh đến cùng đang suy nghĩ cái gì?

- Không có vì cái gì, ngươi chỉ cần mang về.

Tần Mệnh vốn đã không muốn lấy lâu dài chiếm lấy Tu La đao, bởi vì đó không phải đồ của hắn. Hắn khi trước là hy vọng có thể tự tay giao Tu La đao cho lão gia tử, nhưng thế sự biến hóa quá là nhanh, không thể theo hắn làm chủ.

Nếu sớm muộn gì cũng phải đưa trở về, không bằng liền hiện tại đi.

Nếu như Tu La đao trở về Tu La điện, bên ngoài liền sẽ biết đã không ở trên người hắn, sẽ ít đi vài phần lực độ đuổi bắt, không đến mức hắn đi đến chỗ nào cũng đều nhận đến lạnh giá rình mò. Mặc dù hắn quả thật có chút quyến luyến, nhưng cục diện bây giờ chỉ phong hiểm, mới có thể bảo vệ bản thân.

Còn tương lai Tu La đao có trở lại đến trong tay hắn hay không, vậy thì nhìn thái độ lão gia tử. Nếu như lão gia tử không muốn cho hắn, hắn hiện tại giữ lâu vài ngày cũng không có ý nghĩa gì, tương lai bị mạnh mẽ bắt về càng sẽ huyên náo xấu hổ, còn không bằng chủ động giao ra đi. Nếu như lão gia tử còn muốn cho hắn, bất kể là ai dùng thủ đoạn gì, đều đừng mong lấy đi.

Tần Mệnh, đã nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay.

Nên là của hắn thì vĩnh viễn vẫn là của hắn, không nên là của hắn, ai cũng cầm không được.

Triệu Hùng Phong ngưng mắt nhìn thẳng mắt Tần Mệnh, muốn nhìn xuyên qua nội tâm của hắn. Lúc này đây, hắn là thật sự không cách nào hiểu, Tu La đao a, ai cũng sẽ liều chết nắm lấy, dù là vứt bỏ tất cả. Chỉ có cầm Tu La đao, Tần Mệnh mới có thể dùng tư thái cao ngạo trở lại Tu La điện, chỉ có cầm Tu La đao, Tần Mệnh mới có thể ở Tu La điện mau chóng dừng chân, chỉ có cầm Tu La đao, Tần Mệnh mới có thể tranh thủ đến càng nhiều cường giả Tu La điện ủng hộ, chỉ có cầm Tu La đao, Tu La điện mới có thể ngoài sáng trong tối thủ hộ hắn.

Chỉ có cầm Tu La đao, Tần Mệnh mới có tư cách cùng tiểu chủ tranh đoạt.

Cầm Tu La đao, Tần Mệnh sẽ là tiểu chủ thứ hai của Tu La điện, không còn Tu La đao, Tần Mệnh chỉ là một Lôi Đình Chiến Tôn.

- Giúp ta làm một chuyện, Tu La đao các ngươi mang về.

Vi Yến nói:

- Ngươi không sợ chúng ta chuyển giao cho tiểu chủ.

Tần Mệnh cười khẽ:

- Các ngươi không sợ chết khó coi?

- ...

Bàn Long Sơn chém giết đã đến hồi gay cấn, Yêu Nhi cùng Huyết Nhãn Thạch Hầu ngươi tới ta đi, tất cả vốn liếng đánh năm sáu trăm hiệp, khó bỏ khó phân, gần như đã tiêu hao hết linh lực.

Yêu Nhi có được song khí hải, vốn là càng nhiều linh lực hơn so với người bình thường, sau khi luyện hóa tại vực Phần Thiên các ở Xích Phượng Luyện, khí hải đều có khuếch trương tăng thêm, hiện tại tuyệt đối tương đương với gấp ba lần khí hải bình thường, nhưng mặc dù như vậy, vẫn không thể nào ngăn chặn Huyết Nhãn Thạch Hầu.

Huyết Nhãn Thạch Hầu nhìn như cuồng liệt, nhưng thật ra là không thể không dựa vào thể chất chỉ yêu thú mới có cùng Yêu Nhi đối kháng, tận lực giảm bớt cơ hội vận dụng linh lực.

Nhưng đã đến hiện tại, một người một hầu đều giết đến điên cuồng, cũng gần như cực hạn, ai cũng hiểu không đơn giản làm gì được đối phương, càng biết rõ cuối cùng định đoạt sống hay chết!

Một thanh huyết châm đỏ thẫm bay ra, hào quang bay múa, sáng chói chói mắt.

- Lại đến?

Đám người kinh hô, cây huyết châm này vừa ra, sẽ bức Huyết Nhãn Thạch Hầu chật vật.

Toái Hồn Châm phá không tập kích, giống như đuôi bò cạp độc tới từ địa ngục, đỏ tươi có chút hãi người.

Huyết Nhãn Thạch Hầu nhanh chóng tránh né, đánh ra trùng trùng điệp điệp sương mù hóa đá, cướp đoạt lực lượng đại địa, ngưng tụ thành hơn mười trụ đá lớn, thác loạn oanh kích, điên cuồng tấn công, chặn đánh Toái Hồn Châm.

Hào quang đỏ thẫm lập loè, Toái Hồn châm ô ô khiếp người, xuyên thủng lấy tất cả đá lớn, đánh về phía Huyết Nhãn Thạch Hầu.

Huyết Nhãn Thạch Hầu đột nhiên ngừng ở giữa không trung, khuôn mặt dữ tợn, thất khiếu rướm máu, quay quay côn đá ngang nhiên đối kích.

Bang tiếng chấn vang, Toái Hồn châm bị hung hăng đánh bay, nhưng trận phát nổ vù vù lại mang theo lực lượng vỡ vụn thần hồn chìm ngập nó, Huyết Nhãn Thạch Hầu kêu lên thê lương thảm thiết, như bị sét đánh như từ trên cao rơi xuống.

- Yêu hầu, lại giết không chết ta, có thể đêm nay ta sẽ ăn não khỉ!
Bình Luận (0)
Comment