Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2540 - Chương 2540: Giương Cung Bạt Kiếm (2)

Chương 2540: Giương cung bạt kiếm (2) Chương 2540: Giương cung bạt kiếm (2)

Sâu trong tầng mây cách Cẩm Tú vương thành hơn năm trăm dặm ngoài, ba mươi cường giả Hoang Lôi Thiên tại sau khi đạt được tin tức Tần Mệnh hiện thân Cẩm Tú vương thành, lập tức di chuyển phương hướng, đi thẳng đến Cẩm Tú vương thành. Nhưng mà, cân nhắc đến Tần Mệnh từ sau khi chấm dứt cuộc chiến Bàn Long Sơn liền xuất quỷ nhập thần, chỉ có một lần hiện thân, còn là tái nhập Bàn Long Sơn, khiến bọn hắn hoài nghi tính chân thật của tin tức này, có cái bẫy gì hay không.

Nhưng hành động lần này của bọn hắn là liên thủ Bất Hủ Thiên Cung cùng Tam Nhãn Chiến Tộc, tuyệt đối giữ bí mật, mà ba phương liên thủ làm các loại ngụy trang, Tu La điện chắc có lẽ không biết rõ thậm chí sẽ không tin tưởng bọn hắn sẽ tập kích Tu La Sơn Mạch, cho nên trên lý luận chưa nói tới cạm bẫy gì.

Cho đến khi Cẩm Tú vương thành lần nữa truyền đến tin tức ‘Tần Mệnh ước chiến Ngu Thế Hùng’ ‘Vạn người tụ tập xem chiến’, Hoang Lôi Thiên lại không cố kỵ, tất cả mọi người ý kiến hoàn thành thống nhất, liên thủ phóng thích vô thượng lôi đạo, dùng tốc độ nhanh nhất lao tới hướng đông Cẩm Tú vương thành.

Lần này bọn hắn liên thủ Tam Nhãn Chiến Tộc mục đích thực sự chỉ có một, đó chính là bắn hạ Tần Mệnh, cướp lấy Huyết Lôi, khống chế Thượng Cổ Thôn Lôi Thuật. Còn chuyện tập kích Tu La Sơn Mạch, để cho Tam Nhãn Chiến Tộc cùng Bất Hủ Thiên Cung từ từ chơi đi.

Chạng vạng tối, theo Cẩm Tú Anh Hùng Hội chấm dứt, trên lôi đài phía đông vương thành rốt cục cũng nghênh đón hai vị Chiến Tôn Hổ bảng —— Lôi Đình Chiến Tôn Tần Mệnh, Tam Tướng Chiến Tôn Ngu Thế Hùng!

Bầu không khí xung quanh lôi đài nghìn trượng trở nên kịch liệt, đông nghịt tụ tập hơn mười vạn người, phóng mắt nhìn lại tất cả đều là người, mênh mông một mảng lớn. Vô cùng náo nhiệt, đầu người chen chúc, còn có rất nhiều cường giả cưỡi lấy mãnh cầm linh điểu bay ở giữa không trung.

Ngay cả vương thất đều bị kinh động đến rất nhiều cường giả, cao cứ một phương, ngưng trọng lại mang một ít đợi chờ nhìn hai vị thiên kiêu Chiến Tôn trên lôi đài. Một người là Ngu Thế Hùng thành danh đã lâu trong Tu La điện, một người là Tần Mệnh trong vòng mấy tháng ngắn ngủi gần đây danh chấn quật khởi tại Đông Hoàng.

Có lẽ có rất người dự đoán đến Tần Mệnh sớm muộn gì cũng sẽ có một hồi va chạm cùng Ngu Thế Hùng, tuyệt đối không nghĩ tới sẽ là ở tình cảnh hiện tại.

Vạn chúng đợi chờ!

Trên lôi đài, Ngu Thế Hùng như chiến thần sừng sững nơi đó, hai tay mang theo tinh thủ ngọc bộ, chậm chạp có lực nắm chặt, nhìn Tần Mệnh đứng bên ngoài ba trăm thước, tinh khí thần hắn hừng hực mãnh liệt, giống như một đầu hoang cổ nộ hổ, mọi người kinh hãi, làm cho không gian rung chuyển, cả người dâng lên một cỗ khí tức cường thịnh, vù vù lấy lôi đài.

Tần Mệnh tinh khí no đủ, phát ra một cỗ mê quang màu vàng, ở xung quanh hiển hóa ra bóng người màu vàng mông lung mơ hồ, như là mười tám chiến binh, uy nghiêm, lãnh khốc, ở các phương hướng khác nhau thủ hộ lấy Tần Mệnh, mông lung lúc ẩn lúc hiện, giống như không quá chân thật, lại hoặc như là gần ngay trước mắt, huyền diệu đến khủng bố, cũng làm nổi bật Tần Mệnh như là một tôn thần linh hàng lâm nhân gian.

Hai người còn không có khai chiến, khí thế phát ra đã dẫn phát dị tượng làm cho người ta sợ hãi thán phục, cũng làm cho rất nhiều cường giả Thánh Võ Cảnh tự than thở không bằng.

Ngu Thế Hùng cường thế lãnh ngạo, cũng không dám có bất kỳ chủ quan, hắn cẩn thận nghiên cứu qua chiến đấu của Tần Mệnh tại Bàn Long Sơn, so sánh với bốn chữ ‘Lôi Đình Chiến Tôn’, hắn càng để ý phong hào ‘Bất Tử Vương’ hơn, nghe nói hai lần liên tục đều đánh cho toàn thân vỡ nát, còn có thể trong mười phút phút ngắn ngủi khỏi bệnh, hoàn hảo không tổn hao gì tiếp tục ác chiến, quả thực thật không thể tin được. Từ sau năm đó cùng Minh Thiên Thuật đánh qua mấy trận ngạnh chiến, Ngu Thế Hùng đã rất nhiều năm phản đối quyết với cường giả cấp bậc như vậy, mà tràng cảnh cùng Minh Thiên Thuật giết đến lưỡng bại câu thương đến bây giờ ký ức hãy còn mới mẻ.

Cho nên, Ngu Thế Hùng cứ việc rất chống lại Tần Mệnh, cũng xem thường cái đứa nhà quê từ Cổ Hải lên trời này, lại không thể không thừa nhận Tần Mệnh cường đại. Còn cường đại tới trình độ nào, hôm nay để do chính hắn lĩnh giáo!

Tần Mệnh cũng không dám khinh thường, bất luận cường giả cấp Chiến Tôn nào cũng đều là thiên kiêu đương thời, bất luận thiên phú, võ pháp, năng lực, hay là thực lực, đều không gì sánh kịp. Lúc trước quyết đấu Minh Thiên Thuật, hắn đã có cảm thụ vô cùng rõ ràng.

Đại Mãnh đã cùng hắn giới thiệu kỹ càng qua về Ngu Thế Hùng, cái tên này là một kẻ cực kỳ biến thái, biến thái ở chỗ năng lực hiểu của hắn đối với võ đạo vượt quá tưởng tượng, hơn nữa là từ còn nhỏ đã liền bày ra, nếu không sẽ không từ lúc bắt đầu mười tuổi đã bị năm vị Chí Tôn liên thủ bồi dưỡng, càng được lựa chọn thành ‘Điện Chủ’ dự khuyết của Lãnh Thiên Nguyệt.

Ngu Thế Hùng dựa vào lĩnh ngộ cực hạn đối với võ đạo, cùng với năng lực siêu cường khống chế trời đất, trong khí hải ngưng tụ ra Võ Hồn, một loại linh hồn độc lập với ‘Hồn thể’ bên ngoài, tương đương với trong khí hải có một Ngu Thế Hùng khác tọa trấn, đang hiệp trợ hắn trấn thủ khí hải, cùng lúc khống chế khí hải, còn có thể hiệp trợ hắn tu luyện.

Thời điểm Ngu Thế Hùng mở ra trạng thái chiến đấu, Võ Hồn còn có thể tăng phúc lực chiến đấu của hắn. Có Võ Hồn liên hợp, hắn bất luận là tốc độ phóng thích võ pháp, hay là biết trước đối với nguy hiểm, đều sẽ đạt tới một loại mức độ kinh người. Tương đương với một hồn thể võ đạo thuần túy đang hiệp trợ linh hồn khống chế linh lực vận chuyển võ pháp, cùng lúc cảnh giác uy hiếp bên ngoài.

Hắn, không phải một người.
Bình Luận (0)
Comment