Chương 2548: Lôi Đình sát cục (2)
Chương 2548: Lôi Đình sát cục (2)
Gần như tại cùng lúc, Huyết Lôi toàn thân Tần Mệnh lại lần nữa tiếp tục bộc phát, giống như hơn mười đầu lôi xà liên hợp nộ kích, ở khoảng cách gần toàn bộ đánh thẳng vào người Ngu Thế Hùng, phá lên máu tươi đầy trời, lộ ra xương trắng u mịch cùng nội tạng tươi sống.
…
Ngu Thế Hùng từ trên cao rơi xuống, đánh tới biển người hỗn loạn chen chúc. Toàn thân đau nhức kịch liệt khó nhịn, vô ý thức muốn kêu thảm, nhưng yết hầu bị sống sờ sờ mở ra lỗ hổng lớn, máu tươi như tập trung, không khống chế được phun trào, ngay cả xương cổ đều suýt chút nữa đứt hết, càng đừng nghĩ phát ra âm thanh. Nếu như Vĩnh Hằng Kiếm lại đi thêm mấy cen – ti – mét , khả năng cả cái đầu của hắn đều muốn rời ra.
Bại ! Bị bại triệt để!
Toàn trường yên tĩnh, vô số người há miệng ra, thật không thể tin được nhìn không trung. Trận kịch biến này đến quá đột ngột, đột nhiên đến tất cả mọi người trở tay không kịp.
Rõ ràng Ngu Thế Hùng khống chế quyền chủ động tuyệt đối, làm sao lại đột nhiên như vậy?
Một kiếm phong hầu!
Tươi sống diễn dịch, cực hạn bày ra, mang cho hơn mười vạn người trùng kích thị giác cùng linh hồn không gì sánh kịp.
Đồng Ngôn đều sau chốc lát sửng sốt liền phấn chấn hô to, tốt! Xinh đẹp! Lại để cho ngươi cuồng, thỏa thích cuồng, cuồng đến cuối cùng cho ngươi một kích trí mạng! Sung sướng không, ngoài ý muốn không, kích thích không!
Bay thật cao ném liền nhiều thảm!
Tần Mệnh huy động cánh chim đỏ thẫm đứng ở giữa không trung, không có truy kích Ngu Thế Hùng:
- Đã nói luận bàn, không muốn mạng! Cái đầu kia, tạm thời để ở trên đầu ngươi.
- Hí!!
Hơn mười vạn người liên tiếp làm tỉnh giấc, đồng bằng yên tĩnh vang lên thanh âm hít thở như mọc thành phiến, đều bị một câu hung ác bá đạo này kích thích đến toàn thân rét run.
- Đầu, để đấy ?
Trên Bàn Long Sơn, suýt chút nữa chém Minh Thiên Thuật!
Chiến Ca Bình Nguyên, suýt chút nữa bổ Ngu Thế Hùng!
Một kẻ là bị cưỡng ép ngăn trở, một kẻ là hạ thủ lưu tình.
Tần Mệnh vậy mà có thể liền đánh bại hai đại Chiến Tôn Hổ bảng?! Cái này là huy hoàng chiến tích bực nào, hạng cường đại rung động gì!
Ngu Thế Hùng từ trong phế tích thống khổ giãy dụa, lại suy yếu thống khổ đến đứng cũng không vững, vô lực đong đưa vài cái, suýt chút nữa lại quỳ trên mặt đất, hắn dùng lực nắm chặt yết hầu, máu tươi vẫn là từ giữa kẽ tay xì xì tràn ra ngoài.
Không! Không thể! Ta không thể bại!!
Trong lòng Ngu Thế Hùng có một thanh âm tại điên cuồng hét lên, nhưng ý thức cùng lúc không thể khống chế, càng ngày càng nặng nề, cảnh tượng trước mắt đều trở nên hỗn loạn mơ hồ.
Hai vị cường giả Tu La điện tranh thủ thời gian xông lại, thủ hộ Ngu Thế Hùng, khống chế thương thế cho hắn, thần sắc nhìn về phía Tần Mệnh trên không trung nhiều thêm vài phần kính sợ. Bọn hắn biết rõ Tần Mệnh rất mạnh, cũng không nghĩ tới sẽ cường hãn đến loại trình độ này, lão Tu La nuôi dưỡng quái vật gì a!
- Tần Mệnh, đã đến , không về Tu La điện ngồi một chút?
Trưởng lão chí cao nhìn Tần Mệnh, giọng điệu không giống lạnh lẽo như vừa rồi.
Đệ tử bọn hắn tự thân bồi dưỡng rõ ràng nhất là có thực lực gì, chiêu tuyệt sát cuối cùng của Tần Mệnh không chỉ có là xinh đẹp, rõ ràng hơn là phô bày thực lực. Người lão Tu La chọn, quả nhiên có chỗ hơn người.
- Lão gia tử gần gây không ở đây, hôm nào ta lại đi. Lần này đến Cẩm Tú vương thành là muốn làm vài chuyện, thừa dịp thời gian còn chưa tới, đánh mấy trận hoạt động gân cốt.
Toàn thân Tần Mệnh lượn lờ kim quang, thương thế đang nhanh chóng khôi phục, chỉ là nói ra được lời như thế để cho rất nhiều người nghe được mà mí mắt trực nhảy, thuận tiện đánh một trận liền phế Chiến Tôn Hổ bảng ngay lập tức! Lời này quả thực so với chém Ngu Thế Hùng một đao đều khó chịu!
Quả nhiên, Ngu Thế Hùng bị sống sờ sờ tức tỉnh , chưa từng chịu qua nhục nhã, càng không có chịu qua đả kích như vậy, nhưng lửa giận công tâm, lại cưỡng ép phóng thích linh lực, kết quả cắn trả bản thân, trước mắt đen lại, rốt cuộc cũng nhịn không được , vô lực nằm ở trong ngực hai vị Tu La điện cường giả.
Giận ngất !
- Cẩm Tú vương thành có chỗ nào mạo phạm ngươi ?
Trưởng lão chí cao không có đi để ý tới Ngu Thế Hùng, hắn giọng điệu bình tĩnh, con ngươi sâu xa đánh giá Tần Mệnh. Đây là lần đầu tiên hắn tận mắt thấy Tần Mệnh, tận mắt thấy truyền nhân lão Tu La. Trong những năm này năm vị trưởng lão chí cao bọn hắn cũng vẫn luôn biết có một người như thế tồn tại, cũng không có thật sự xem là chuyện quan trọng, chỉ cho là lão gia tử dùng như vỏ đao để dưỡng đao, cho đến khi một trận chiến kinh thiên tại Bàn Long Sơn xuống, mới bắt đầu nghiêm túc đối đãi, cũng một lần nữa cầm lên mười năm tình báo mà Mạnh Hổ đưa về.
Mà thái độ lão Tu La nhìn dường như lạnh lùng, ngược lại càng làm cho bọn hắn thận trọng, thậm chí là cảnh giác.
- Vậy thì thật không có, ta tới nơi này là đang đợi người. Tính toán thời gian, không sai biệt lắm cũng nhanh đến.
- Không về Tu La điện ?
Thái độ đạm mạc bình tĩnh của trưởng lão chí cao làm cho rất nhiều người kinh hãi, trong Tu La điện có mấy người có thể thắng đến đãi ngộ ngang hàng của trưởng lão chí cao? Tần Mệnh ngược bại Ngu Thế Hùng, thắng được trưởng lão chí cao tán thành.
- Tu La điện hôm nay sẽ rất bận, ta sẽ không quấy rầy.