Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2578 - Chương 2578: Trở Về, Chủ Nhân Đã Từng A (5)

Chương 2578: Trở Về, Chủ Nhân Đã Từng A (5) Chương 2578: Trở Về, Chủ Nhân Đã Từng A (5)

- Thiên đình chính là tốt, có bao nhiêu lá gan liền có bao nhiêu thu hoạch.

Đồng Ngôn mặt mày hớn hở, kích động không thôi.

Thiên đình chính là càng mạnh so Cổ Hải, số lượng cường giả cùng cảnh giới đều cao quá nhiều, vậy mà có thể liên tục săn bắt Thiên Võ. Có nhiều bảo bối như vậy, làm sao cảnh giới lại tăng lên không nhanh, lo gì không thể vào Thiên Võ. Sớm biết như vậy liền cùng một chỗ mang theo hai nữ tử nũng nịu của hắn cùng đến.

Tần Mệnh nói với đám người Ngọc Thiền:

- Cần phải nói gặp lại sau, ta còn có một chuyện quan trọng phải xử lý, các ngươi gần nhất hãy cẩn thận, trước tiên có thể giấu một hồi tránh đầu gió. Hoang Lôi Thiên bị chúng ta hố, Hoàn Lang Thiên lại bị giết hơn một ngàn người, bọn hắn nên rất nhanh liền liên thủ lùng bắt, người xuất động cũng sẽ vô cùng mạnh, Bất Hủ Thiên Cung chỗ đó cũng có thể sẽ tham dự đi vào.

Đám người Ngọc Thiền không nói gì, toàn bộ gom lại trước mặt Tần Mệnh, nghiêm túc lại nóng bỏng nhìn Tần Mệnh.

- Như thế nào?

Tần Mệnh kỳ quái.

Hỗn Thế Chiến Vương phát giác được bầu không khí không đúng, chậm rãi nắm chặc nắm đấm.

Đây là muốn làm gì?

- Tần công tử, ta rất nghiêm túc muốn hỏi ngài một vấn đề.

Ngọc Thiền tận lực khống chế lấy ngữ khí của mình, nhưng thanh âm vẫn mang theo một chút run rẩy, có đợi chờ, có kích động, càng có loại lo lắng không yên khó có thể nói rõ.

- Mời.

- Ngươi trên cánh đồng băng triệu hoán ra tám pho tượng kia, chính là vương tượng của ngươi?

Bọn hắn đã từng thấy Tần Mệnh tại Quỷ Linh Môn triệu hồi ra một pho tượng chém giết, cũng ít nhiều biết rõ Tần Mệnh có Vương truyền thừa gì đó, nhưng không nghĩ tới qua chủ nhân của bọn hắn sẽ là một trong những pho tượng kia.

- Đúng vậy.

- Ngươi có bao nhiêu Vương tượng?

- Mười tám.

- Bọn hắn đều có lai lịch gì, ngươi từ chỗ nào tìm đến bọn hắn?

- Tại sao phải hỏi cái này?

- Cái này đối với chúng ta thật sự rất quan trọng, mời Tần công tử nói thật cho chúng ta biết.

Đồng Ngôn đi tới, kỳ quái nhìn bọn hắn:

- Đây là riêng tư của tỷ phu, các ngươi có quá mức hay không?

- Thứ cho chúng ta mạo phạm.

Khương Chấn Vũ lập tức xuất ra một bức họa, cẩn thận từng li từng tí trải rộng ra:

- Tần công tử, ngài xem nó nhìn có quen mắt không?

Tần Mệnh nhìn bọn hắn, lại nhìn bức họa một cái, lông mày có chút tụ lại, ồ! Cái này không phải là đại vương thứ mười tám sao?

- Tại sao các ngươi có thể có bức họa này?

- Xin ngài hãy nói thật cho chúng ta biết? Ngài là ở đâu phát hiện những pho tượng kia!

Tần Mệnh nhìn Khương Chấn Vũ thật sâu, cũng nhìn về phía Ngọc Thiền và các tộc nhân Thiên Dực tộc.

Chẳng lẽ, Thiên Dực tộc thật sự có quan hệ cùng Vương Quốc Vĩnh Hằng?

Ngọc Thiền thấy Tần Mệnh do dự, trong lòng không thể không sốt ruột:

- Tần công tử, không nói gạt ngươi, vạn năm trước Thiên Dực tộc từng đi theo một chủ nhân, ngài ấy từng dẫn dắt chúng ta đối kháng Thiên Đạo, mặc dù về sau đã thất bại, nhưng Thiên Dực tộc may mắn lưu lại huyết mạch, vạn năm qua chúng ta vẫn luôn đang đợi người thừa kế của ngài. Bức họa này chính là chủ nhân của chúng ta, là bích hoạ trong tộc lưu lại miêu tả lại.

Đám người Đồng Ngôn nhìn Thiên Dực tộc một cái, lại nhìn Tần Mệnh một cái, biểu lộ đều trở nên quái dị.

Tần Mệnh chần chờ một lát:

- Vương Quốc Vĩnh Hằng, hoang cổ đến nay đã truyền thừa mười chín đời, bức họa trong tay các ngươi là đại vương thứ mười tám. Ta đã từng trong phế tích vương quốc gặp một mảnh mê ảnh, có một đội ngũ với Hắc Dực trên lưng, cũng có một đám người khoác lên huyết y vác lấy đao lớn, còn có...

Ngọc Thiền kích động nhìn Tần Mệnh:

- Còn có cái gì?

- Một đám người cưỡi lấy dị thú, toàn thân tràn đầy văn ấn màu xanh.

- Không sai!!

Bọn người Ngọc Thiền phấn chấn hô lớn, khí tức mất trật tự, hô hấp dồn dập, con mắt đều tại thời khắc này đỏ lên, Tần Mệnh miêu tả đúng là Tam đại tộc đã từng cùng chung đi theo chủ nhân. Hai tộc khác đã hủy diệt, chỉ còn lại có một Thiên Dực tộc bọn hắn.

Bọn hắn không biết Vương Quốc Vĩnh Hằng gì, cũng không biết Vương tượng gì, nhưng bây giờ bọn hắn cơ bản đã có thể xác định —— Tần Mệnh, chính là người bọn họ đợi mòn mỏi vạn năm! Tần Mệnh, chính là chủ nhân truyền thừa bọn họ chờ đợi.

Hơn nữa, Tần Mệnh từ Man Hoang đại lục mà đến, đảo loạn gió mây Cổ Hải, lập lôi Bàn Long Sơn, trước phong Hổ bảng, tái nhập Long bảng, tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn, máu nóng say sưa, càng là cực kỳ giống chủ nhân bọn hắn chờ mong.

Bọn người Khương Chấn Vũ kích động phấn chấn sau đó đột nhiên quỳ một chân trên đất, lớn tiếng hô to:

- Thiên Dực tộc! Lễ bái tân chủ!

- Các ngươi cái này...

Tần Mệnh cuống quít tránh đi, chịu không nổi lễ lớn như thế.

Hắn đoán được Thiên Dực tộc cùng Vương Quốc Vĩnh Hằng có chút quan hệ, lại không nghĩ rằng bọn hắn cam nguyện phụng vi chủ nhân.

Đám người Đồng Ngôn đều nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, lễ bái tân chủ? Thiên Dực tộc vậy mà tại vạn năm trước đi theo qua Vương Quốc Vĩnh Hằng! Nhìn điệu bộ này tuyệt đối không phải đi theo bình thường, mà là trung trinh sáng thề sống chết tướng theo a! Đợi mòn mỏi vạn năm, thủ vững không thay đổi, vừa xác nhận thân phận đã tập thể quỳ xuống, máu nóng hò hét? Đủ để có thể thấy được lời thề năm đó đi theo hạng gì trịnh trọng!

Bọn hắn nhìn đến kinh ngạc, nhìn đến quái dị, nhưng lại không thể phủ nhận ở sâu trong nội tâm có cái thứ gì đó đang nóng lên.
Bình Luận (0)
Comment