Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2609 - Chương 2609: Đông Hoàng Lang Hoài (1)

Chương 2609: Đông Hoàng Lang Hoài (1) Chương 2609: Đông Hoàng Lang Hoài (1)

Đông Hoàng Thái không dám giám sát Đông Hoàng Minh Nguyệt, vị tiểu thư kia thật không mạo phạm được.

- Liên quan tới chuyện của Đông Hoàng Hạo Nguyên, còn có ai biết?

- Không có!! Tất cả người biết đều khống chế được, Đông Hoàng Lang Hoài nơi đó cũng đã làm bố trí, hắn sẽ không biết chuyện này.

Đông Hoàng Thái thành thật trả lời, hắn biết tộc trưởng mời hắn tới hẳn là còn có an bài khác, hai ngày, tộc trưởng phải làm ra quyết định.

- Đuổi Tần Mệnh ra khỏi bộ lạc!

Đông Hoàng Hạo Trạch chăm chú suy nghĩ hai ngày, vẫn là không muốn gặp Đông Hoàng Hạo Nguyên. Hắn không muốn biết trong ba mươi năm qua Đông Hoàng Hạo Nguyên đi đâu, lại làm cái gì, hắn càng không muốn biết Đông Hoàng Hạo Nguyên trở lại muốn làm gì, hắn bỏ bao công sức gầy dựng bộ lạc thứ ba, hết thảy đều đặt vào trong khống chế, hắn tỉ mỉ bồi dưỡng hậu đại sắp tiếp quản vị trí tộc trưởng, tại cái thời khắc mẫn cảm này tuyệt đối không hi vọng lại có sóng gió gì.

Đông Hoàng Hạo Nguyên mặc dù chỉ còn linh hồn, lại biến mất ba mươi năm, nhưng Đông Hoàng Hạo Trạch rất rõ ràng, một khi tiếp xúc, liền sẽ có gút mắc, một khi có gút mắc, liền sẽ dẫn phát các loại ngoài ý muốn, nếu như Đông Hoàng Hạo Nguyên có tính toán gì, hắn khả năng sẽ liền rơi vào. Cho nên, chuyện này coi như cái gì cũng chưa từng xảy ra, linh hồn Đông Hoàng Hạo Nguyên coi như chưa từng về lại đây.

Nếu như lui về mười năm sau nữa, hắn không ngại bồi Đông Hoàng Hạo Nguyên chơi đùa, nhưng bây giờ, hắn không cho phép lại có ngoài ý muốn.

Đông Hoàng Thái chần chờ nói:

- Đông Hoàng Hạo Nguyên kia thì sao? Một ngày Tần Mệnh còn sống, linh hồn của hắn liền một ngày còn sống. Nếu như Tần Mệnh lại trở lại nháo sự?

Đông Hoàng Hạo Trạch nói:

- Bên ngoài đã đến đầy đội ngũ đến từ thế lực Bất Hủ Thiên Cung, Tam Nhãn Chiến tộc, Hoang Lôi thiên, đem tin tức thả ra cho ta, Tần Mệnh sắp rời đi tại mấy ngày gần đây, chính bọn hắn sẽ chuẩn bị sẵn sàng, bố trí xong cạm bẫy. Đến lúc đó ngươi tự mình đưa Tần Mệnh ra ngoài, một mực đưa đến vòng vây của bọn hắn lại trở lại.

Đông Hoàng Thái cúi đầu lĩnh mệnh:

- Ta hiểu được!!

- Uyển chuyển nhắc nhở những tên bên ngoài kia, tận lực chờ Tần Mệnh đi xa lại động thủ.

- Ngài yên tâm, ta tự mình xử lý.

- Tần Mệnh, tộc trưởng biết các ngươi đã tới, nhưng rất xin lỗi, ngài ấy cũng không muốn tiếp đãi .

Mới sáng, Đông Hoàng Thái liền đến chỗ Tần Mệnh, chuẩn bị tiễn khách .

Hắn tối hôm qua tự mình rời khỏi bộ lạc, gặp mặt cùng người của Tam Nhãn Chiến tộc cùng Bất Hủ Thiên Cung, ai cũng không có minh xác nói ra cái gì, nhưng lại ăn ý đạt thành hiệp nghị .

Hiện tại, trong rừng rậm cách bộ lạc sáu trăm dặm, một tấm lưới to lớn trải rộng hơn năm mươi dặm sơn hà, bao gồm lượng lớn cường giả, càng có nhiều đạt mười ba lớp phong ấn sát trận, bảo đảm vạn vô nhất thất . Một khi Tần Mệnh xông vào, đừng nghĩ còn sống rời đi .

- Gặp một lần đều không muốn gặp? Hắn đến cùng đang sợ cái gì?

Tần Mệnh thật bất ngờ, đến cùng là nên nói Đông Hoàng Hạo Trạch cao ngạo, hay là nói cẩn thận .

- Không phải sợ hay không sợ, là đã không có ý nghĩa .

Thái độ Đông Hoàng Thái đạm mạc, hắn mặc dù không cách nào hiểu được chuyện chân chính xảy ra năm đó giữa tộc trưởng cùng Đông Hoàng Hạo Nguyên, thế nhưng thừa nhận hiện tại trực tiếp không gặp, có lẽ là quyết định ổn thỏa nhất . Bộ lạc thứ ba đang ở tại thời kỳ thay đổi quyền lợi nhạy cảm, thiếu một phân hỗn loạn nhiều một phần an định .

- Liền không muốn biết mục đích chúng ta tới?

- Bộ lạc thứ ba sau từ mươi năm trước đã không còn Đông Hoàng Hạo Nguyên, về sau càng sẽ không còn có .

Đông Hoàng Thái thân thể già nua, tinh thần cũng rất tráng kiện, nghiêng người, đưa tay mời:

- Nếu tộc trưởng đã không muốn gặp, các ngươi cũng nên rời đi .

Rời đi?

Tần Mệnh hiện tại cũng không thể cứ đi như thế, khô lâu lão nhị rời đi tại hai ngày trước vậy mà không hiểu thấu mất tích, lại cũng không có trở lại . Tên kia trí thông minh có chút vấn đề, không sợ nó bị mất, liền sợ nó bại lộ . Đến lúc đó bộ lạc thứ ba thật có thể có thể tóm nó đi nghiên cứu, vất vả cầm tới Hỗn Nguyên áo choàng đều có thể rơi xuống trong tay bộ lạc thứ ba .

Đồng Ngôn mới vừa còn nghĩ đến làm sao đi tìm khô lâu lão nhị, nhưng bộ lạc lớn như vậy khắp nơi đều có cảnh giới, nếu như bọn hắn hơi có chút cử động không bình thường, liền có thể sẽ bị nhìn chằm chằm gắt gao . Không có cách nào khác, chỉ có thể chờ đợi .

- Mời thông cáo Đông Hoàng Hạo Trạch tộc trưởng, chúng ta không phải là đến nháo sự, càng không phải là theo đuổi ân oán ba mươi năm trước . Đông Hoàng Hạo Nguyên chỉ muốn về thăm nhà một chút, gặp một lần hắn, gặp thân nhân một lần . Nếu như Đông Hoàng Hạo Trạch tộc trưởng thực sự không muốn gặp, chúng ta không bắt buộc, xin cho hắn gặp thân nhân của hắn một lần . Như thế nào?

- Thật có lỗi! Cái này ta không thể quyết định!

Đồng Ngôn nhìn không được:

- Hắn dù sao cũng là người của bộ lạc thứ ba, khó được trở lại, vừa ba ngày các ngươi liền muốn đuổi đi? Nhân tình này bộ lạc thứ ba có chút nhạt a .

Tần Mệnh nói:

- Cho chúng ta thời gian nửa ngày, để chúng ta nhìn thân nhân của hắn một chút, chúng ta lập tức rời đi .

Đông Hoàng Thái lắc đầu, ý tứ tộc trưởng rất rõ ràng, coi như chuyện này chưa từng xảy ra, tuyệt đối không cho phép Đông Hoàng Hạo Nguyên có bất kỳ hành động gì, đương nhiên càng không thể tiếp xúc cùng bất luận kẻ nào . Mà lại, phía ngoài đã vung lưới ra, ước định muốn thu lưới vào hôm nay .
Bình Luận (0)
Comment