Chương 2634: Mặt đất là mộ, chôn cất thần hồn
Chương 2634: Mặt đất là mộ, chôn cất thần hồn
Nguyệt Ảnh Hắc Miêu trong ngực nam tử giống như cũng là dị chủng, bộ dạng nhu thuận lộ ra linh tính mười phần, nhìn kỹ vậy mà còn sẽ có loại cảm giác ôn nhu.
- Chúng ta muốn tập hợp lực lượng huyết mạch Chí Tôn Chiến Tôn, mở ra di tích cổ vô thượng Chí Tôn, Tần Mệnh ngươi muốn tham gia không?
Hạ Dao một thân y phục trắng như tuyết, xinh đẹp xuất trần, mái tóc đen nhánh đến mềm mại, giống như là tơ lụa bóng loáng. Thân thể nàng thon dài, phong thái tuyệt thế, mặc dù là không nở nụ cười, nhưng vẫn có một loại mỹ cảm ưu nhã. Nhưng mà sau khi lĩnh ngộ Ác Mộng áo nghĩa, cả người nàng nhiều thêm vài phần cảm giác thần bí lúc ẩn lúc hiện, ngươi rõ ràng đã gặp nàng, cũng sợ hãi thán phục tại mỹ cảm của nàng, nhưng chỉ chớp mắt giống như đều mơ hồ, cũng không có lưu lại dấu vết trong đầu.
Đồng Ngôn nháy mắt mấy cái về phía Hạ Dao :
- Muốn là ngay từ đầu liền thái độ tốt, thì cũng không có nhiều phiền toái như vậy. Tham gia, ta thay tỷ phu quyết định, chúng ta tham gia.
- Vô sỉ!
Ánh mắt Lữ Hoành Qua u ám, dùng sức nắm chặt nắm đấm, thật lâu không có xúc động muốn giết người, nếu là có cơ hội, hắn tuyệt đối giết chết Đồng Ngôn trước, xé nát miệng của hắn.
Dược Vương Cốc thủy chung bảo trì trung lập thái độ ra mặt nói:
- Mời các vị Chí Tôn cùng Chiến Tôn tập hợp đến phía trước, đợi chờ lần này có thể một đòn mở ra di tích cổ, chiêm ngưỡng tư thái phong độ vô thượng Chí Tôn.
Đông Hoàng Hạo của Vương tộc thứ hai đạm mạc liếc mắt nhìn Đông Hoàng Minh Nguyệt, dẫn đầu đi về chỗ tầng đất đứt gãy phía trước, chỗ đó lộ ra ngoài một góc cung điện di tích cổ.
Hình Ngạo Hoàng, Phượng Cửu Ca, Lãnh Thiên Nguyệt, Hạ Dao, liên tiếp đi về hướng cửa vào cung điện.
Tần Mệnh cùng Đông Hoàng Minh Nguyệt theo vào, mấy vị Chiến Tôn Hổ bảng khác cũng đều đi tới.
Bầu không khí toàn trường lần nữa lửa nóng, biển người vừa mới tản ra lập tức vọt tới phía trước, không thể chờ đợi được muốn nhìn thấy kết quả, trước trước sau sau lăn qua lăn lại rất nhiều ngày, tính nhẫn nại của bọn hắn đã nhanh mài không còn, cũng càng ngày càng mong đợi đối với bảo bối bên trong.
Thế lực đỉnh cấp khắp nơi tạm thời quên chuyện không thoải mái vừa rồi, gom lại phía trước nhất, ra hiệu nhau chuẩn bị sẵn sàng, một khi cung điện mở ra, lập tức xông vào bên trong, nghĩ tất cả biện pháp tranh đoạt bảo tàng, có bao nhiêu lấy bao nhiêu, cùng lúc tìm kiếm lực lượng truyền thừa của vô thượng Chí Tôn.
Bọn hắn cũng đang đợi chờ, cũng đang âm thầm khẩn trương. Tăng thêm Tần Mệnh cùng Đông Hoàng Minh Nguyệt là sáu Chí Tôn Long bảng cùng chín Chiến Tôn Hổ bảng, gần như đại biểu cho toàn bộ lực lượng mạnh nhất Đông Hoàng Thiên Đình đương đại, nếu như thực còn không được, chỉ có thể mời Thiên Táng xuất quan, hoặc là mời những ‘Long Hổ’ đứng đầu ngạo nghễ trời đất kia.
- Ta cảm thấy ta có thực lực Hổ bảng, làm sao không để cho ta phong vị?
Đồng Ngôn nói thầm.
- Kỳ Nguyên Lăng cũng còn không có phong vị đây này, ngươi a, đợi chút đi.
Yêu Nhi vẫn là đang lưu ý lấy hắc y nhân thần bí kia, tất cả mọi người kềm nén không được tiến gần về phía trước, nhưng hắn vẫn là khoan thai tự đắc nằm đấy.
- Kỳ Nguyên Lăng? Thiên Ảnh Yêu Đồng cái gì nha, huyết mạch của ta cũng không kém, thật muốn đánh ai mạnh ai yếu còn không nhất định đây này.
Tần Mệnh dò xét lên một góc cung điện trước mặt, thần thức vậy mà mảy may không đi vào được, giống như bị bình chướng vô hình cách ly. Hơn nữa tầng nham thạch dưới chân vô cùng cứng cỏi, đi ở phía trên thậm chí có loại cảm giác đang đi trên sắt thép cứng rắn, còn có năng lượng thần kỳ bốc hơi từ bên trong ra đến, để cho người ta có loại cảm giác trói buộc mất tự nhiên.
- Chuẩn bị xong?
Đông Hoàng Hạo đảo ánh mắt lăng lệ ác liệt qua mỗi người:
- Trì hoãn lâu như vậy, cần phải có một cái kết quả. Nhắc nhở các vị, muốn bảo tàng cũng đừng có lại có giữ lại, toàn lực ứng phó.
Không cần hắn nhắc nhở, các vị Chiến Tôn Chí Tôn cũng bắt đầu tụ lực, liên tiếp hai lần thất bại, để cho bọn hắn không có cam lòng, lần này nhất định phải thành công.
- Nhất định phải thành công! Vì bọn họ cầu nguyện!
- Nhất định phải khiến cho thần hồn vô thượng Chí Tôn, tỉnh lại ý thức ngủ say!
- Vô thượng Chí Tôn a, thức tỉnh đi, vạn năm phong tồn, cần phải lại thấy ánh mặt trời, đem ngươi truyền thừa giao phó hậu nhân.
Mấy vạn người trên trời dưới đất tụ tập, ngừng thở, ngưng thần tĩnh khí, chặt chẽ mà dán mắt vào một góc cung điện lặng ngắt như tờ. Bọn hắn khẩn trương, lo lắng không yên, cũng tại đợi chờ, trong lòng càng có cỗ máu nóng bắt đầu dâng trào, cắn răng hy vọng có thể là kẻ đầu tiên xông vào.
Bọn người Đông Hoàng Hạo trao đổi ánh mắt, hít sâu một hơi, cùng hét to:
- Bắt đầu!
Một cỗ huyết khí nháy mắt bay lên không, ẩn chứa uy năng mạnh mẽ khác nhau, ầm ầm trời cao. Có lực lượng áo nghĩa Thiên Đạo, có lực tlượng Hiên Thư Huyền Giáo, có khí tức Hoang Lôi hoang cổ, có uy lực hồn đạo Võ Hồn, càng có lực lượng Ngũ Hành tự nhiên, cũng có lực lượng chúng Vương bắt đầu khởi động trong huyết mạch Tần Mệnh, vân vân..., mười lăm lực lượng huyết mạch khác nhau toàn diện phóng thích.
Huyết khí quay quanh ở trên không, riêng phần mình hiển hóa ra mê ảnh khác nhau, nhìn đến hoa mắt, các loại huyết khí khác nhau tách ra cường quang khác nhau, đem không trung đều nhuộm thành màu đỏ như máu.