Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2674 - Chương 2674: Lão Tu La

Chương 2674: Lão Tu La Chương 2674: Lão Tu La

Từ giờ khắc này, Tần Mệnh mới xem như chân chính dung hợp vĩnh hằng truyền thừa, chân chính nhận lấy sứ mạng chúng vương giao phó, gánh chịu trách nhiệm quật khởi Vương Quốc Vĩnh Hằng lần thứ mười chín.

Tử Vi Thiên đình, Thánh Linh Vực!

Cửu Tiêu Thiên Cực Các!

Mênh mông mây sao mê đồ vắt ngang sâu trong cung điện to lớn, hiện ra tại bên trên tế đàn khổng lồ, như là hình chiếu ngân hà chân thật, mỹ lệ thần bí, lại đầy xa hoa.

Đám trưởng lão trấn thủ tề tụ tế đàn, khoác lên tế bào truyền thống trang trọng, ngóng nhìn lấy sâu trong ngân hà. Ba khỏa tinh thần tách ra cường quang vạn trượng, chiếu sáng một mảnh tinh vực, tượng trưng cho Hắc Ám áo nghĩa, Thôn Phệ áo nghĩa, Đại Hỗn Độn Thiên Lôi thức tỉnh.

Nhưng sau một ngày một đêm ngắn ngủi, Hắc Ám áo nghĩa bị thần bí sương mù bao phủ, huyền diệu khó lường, không cách nào hiểu thấu đáo, như là cố ý che dấu khỏi Thiên Đạo ngân hà. Thôn Phệ áo nghĩa tức thì dung hợp đại loại số mệnh, tách ra mê quang càng cường thịnh, biểu thị tương lai thành tựu to lớn. Đại Hỗn Độn Thiên Lôi lại nhanh chóng ảm đạm, hóa thành một mảnh lỗ đen sâu thẳm, chậm rãi xoay tròn, nó, bị cắn nuốt.

- Thiên Đạo tai loạn, cuối cùng cũng đã bắt đầu. Ngân hà loạn tượng, đồ thêm biến số.

Các chủ Cửu Tiêu Thiên Cực Các nhìn về ngân hà nơi xa, ngưng mắt nhìn lỗ đen, nhàn nhạt nói nhẹ:

- Chu Thanh Thanh, đi Đông Hoàng một chuyến đi.



Sở Vô Nhai ngày đêm truy tung, truy đến mấy nghìn dặm. Mới đầu không có phát hiện bất luận manh mối khả nghi gì, còn âm thầm hoài nghi có phải đuổi sai hướng hay không, chẳng lẽ là Lữ Hoành Qua đang đuổi bắt Tần Mệnh sao? Hay là Lữ Hoành Qua thành công vung ra Tần Mệnh, trốn về Hoang Lôi Thiên. Tuy nhiên, khi hắn theo đuổi cách Hoang Lôi Thiên còn có hai nghìn dặm, rốt cục cũng phát giác được lực lượng lôi điện trong trời đất dị thường.

Mây đen cuồn cuộn, cuộn trào mãnh liệt không định, ẩn ẩn có sấm sét lập loè.

Phạm vi vô cùng rộng, thậm chí có hơn trăm dặm.

- Nơi này chính là chiến trường!!

Sở Vô Nhai cảm thụ lấy năng lượng chấn động chiếm giữ trong trời đất không tiêu tan, cũng không phải cảnh tượng tự nhiên, càng không phải quy mô Lôi Tu bình thường có thể xây dựng ra đến. Hắn đoán chừng thời gian chiến đấu chấm dứt cũng không dài, cũng có khả năng là năng lượng chiến đấu quá mạnh mẽ. Nhưng hiện tại có thể nhất định là Tần Mệnh đang đi săn Lữ Hoành Qua.

Nếu đã bộc phát chiến đấu kịch liệt như vậy, Lữ Hoành Qua dữ nhiều lành ít, chỉ sợ hai Thiên Võ kia đã gặp độc thủ.

Tần Mệnh giết Lữ Hoành Qua!

Đại Hỗn Độn Thiên Lôi thì sao, chẳng lẽ liền bị hủy diệt như vậy?

Thiên Đạo áo nghĩa có thể truyền thừa, lại không có khả năng cưỡng ép cướp đoạt di chuyển, hơn nữa liền được coi là truyền thừa, nếu như không thể tìm hiểu, cũng sẽ một lần nữa trở về Thiên Đạo.

- Đáng tiếc một cái áo nghĩa.

Sở Vô Nhai đi bên trên mây đen cuồn cuộn trùng điệp nhấp nhô, cảm thụ lấy năng lượng chấn động, tìm kiếm lấy có manh mối có giá trị, ngưng tụ lấy năng lượng Hỗn Thế Chiến Vương, thuận tiện cho việc hắn lùng bắt kế tiếp.

Cũng không lâu lắm, một cỗ khí tức hùng hồn từ phía sau đuổi tới, để cho Sở Vô Nhai chú ý, tuy nhiên sau khi lưu ý dò xét, phát hiện là người quen, cường giả đến từ Thiên Long tộc, Minh Trọng Hoa!

Minh Trọng Hoa chú ý tới Sở Vô Nhai, chưa từng có nhiều để ý tới, thẳng đi vào sâu trong mây đen đậm đặc, dùng phương thức của mình thu thập lấy manh mối. Nhìn bộ dạng như vậy, Lữ Hoành Qua Hoang Lôi Thiên nên kết thúc, nhưng khả năng Tần Mệnh mới rời khỏi không lâu, có thể thử đuổi bắt.

Hai người các cứ một phương, ăn ý bảo trì trầm mặc. Hiện tại tới nơi này, mục đích cơ bản đều là như nhau, đuổi bắt Tần Mệnh!!

Nhưng mà...

Liền tại thời điểm hai người thử di chuyển sâu trong mây đen, không hẹn mà cùng dừng lại. Cách rất xa, hai người trao đổi lấy ánh mắt sắc bén, cũng đều đã tập trung vào cùng một phương hướng.

Sâu trong mây đen, sấm sét bắn tung tóe, lúc sáng lúc tối lóe ra. Một lão nhân tang thương chắp tay đứng ở nơi đó, mây đen cuồn cuộn, năng lượng bạo động, lão nhân như ẩn như hiện, nhưng cặp mắt lạnh như băng kia khó có thể che lấp, mặc dù cách nghìn trượng vạn thước, lại vẫn có thể cảm nhận được sát ý khủng bố lạnh lẽo trong cặp mắt kia.

Sở Vô Nhai cao ngạo tự phụ, Minh Trọng Hoa cường hãn uy mãnh, đều là siêu cấp cường giả trong lĩnh vực của riêng mình, đều đỉnh cấp tồn tại trong tộc đàn của riêng mình. Nhưng mà, tại thời điểm giật mình trước sự tồn tại của lão nhân kia, cùng lúc dần dần nhìn rõ ràng bộ dáng, sắc mặt hai người dần dần trở nên khó nhìn lên, ngay cả hô hấp đều trong lúc bất tri bất giác trở nên ồ ồ. Nhất là Minh Trọng Hoa, vô ý thức lui về phía sau mấy bước, nắm đấm dùng sức nắm chặt chậm rãi buông ra, cứng ngắc thành bộ dạng long trảo, sắc bén cứng rắn. Ánh mắt của hắn lạnh giá đung đưa, khó khăn nuốt nước bọt.

Là hắn?

Lão Tu La Tu La điện?

Làm sao hắn lại ở đây!

Chẳng lẽ, muốn bảo vệ Tần Mệnh??

Lão nhân tang thương từ từ đi ra mây đen to lớn quay cuồng cuộn trào mãnh liệt, năng lượng đất trời đều dường như bởi vì sự xuất hiện của hắn mà trở nên run rẩy, ánh mắt hắn lạnh lùng cách mấy nghìn thước định tại trên thân hai người.

Sở Vô Nhai cùng Minh Trọng Hoa không tự chủ được rùng mình một cái, khống chế không nổi cái phần trái tim đập nhanh kia.

- Là chết! Hay là cút?

Thanh âm lão nhân không lớn, lại ầm ầm như là lôi uy, vượt qua mấy nghìn thước đụng vào trên người bọn họ, chấn đến hai người khí huyết sôi trào.

Sở Vô Nhai co rúm khóe mắt, nhưng lại không thể không ngăn chặn lửa giận cùng cao ngạo, liền lui về phía sau hơn mười bước, quay người rời khỏi, không có bất kỳ ý định lưu lại nào.
Bình Luận (0)
Comment