Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2678 - Chương 2678: Mưu Sâu (2)

Chương 2678: Mưu sâu (2) Chương 2678: Mưu sâu (2)

‘La Thiên Pháp Tướng’ chính là một loại phương thức hoàn mỹ hiện ra sau khi săn giết Thiên Đạo áo nghĩa, mà dung luyện áo nghĩa càng nhiều, uy lực càng là khủng bố, tầng tầng kéo lên, đỉnh phong có thể chấn vỡ Thiên Đạo!

Tần Mệnh bế quan ngày ba mươi, Yêu Nhi, Nguyệt Tình, Đồng Ngôn, Đồng Hân, lần lượt đột phá cảnh giới, ngay cả Đông Hoàng Hạo Nguyên cũng đều bởi vì linh dịch bên trong ‘tượng đá đồng tử ’ mà hoàn thành rèn luyện, trước thời hạn đem cảnh giới vững chắc tại Thiên Võ Cảnh nhị trọng thiên, Yến Vạn Minh càng bởi vì các loại bảo bối, đem cảnh giới đẩy lên tới Thiên Võ Cảnh nhất trọng thiên đỉnh phong.

Hỗn Thế Chiến Vương mặc dù phát triển không phải quá rõ ràng, nhưng dùng cảnh giới Thiên Võ Cảnh lục trọng thiên của hắn, dù là tinh tiến một chút, đều là một lần tăng lên thực lực.

Bên ngoài oanh động, nơi này kích động, bọn hắn đang lần lượt đột phá, liên tiếp phát triển, sau đó rốt cuộc cũng đã đợi tới Tần Mệnh cường thế xuất quan.

- Bên ngoài nên rất náo nhiệt đi. Làm thịt Lữ Hoành Qua, nên chừa chút ký hiệu, cho Hoang Lôi Thiên biết là ai chơi!

Đầu ngón tay Đồng Ngôn cô đọng lấy vài tia Tử Viêm, cảm thụ lấy Tử Viêm Thiên Hỏa hoàn toàn mới. Hiện tại cảnh giới tăng lên tới bát trọng thiên, Thiên Hỏa hoàn toàn mới càng là uy lực tuyệt luân, hắn hận không thể tìm mấy kẻ địch mà đánh một hồi thật tốt.

Thụ Linh khống chế phạm vi cây cối trong phạm vi hơn mười dặm, cũng kéo dài ra dày đặc chạc cây rễ già, hình thành vòng bảo hộ thủ hộ lấy bọn hắn.

Tần Mệnh cảm thụ lấy cảm giác phi phàm mà Thiên Võ Cảnh mang đến:

- Còn cần lưu ký hiệu? Ngoại trừ chúng ta, ai có thể giết Lữ Hoành Qua, hơn nữa... Ha ha, Lữ Hoành Qua cũng không phải ta giết, hắn là... Tự sát.

Trên mặt mọi người đều lộ ra nụ cười tươi.

Thảm a, đáng thương a, thật vất vả mới đạt được Hỗn Độn Thiên Lôi, kết quả bị sống sờ sờ xét nát. Đường đường là Kinh Lôi Chiến Tôn, còn không có làm sao phản kháng đã chết.

Hồng Hoang Cự Côn như là một con cá con hoa lệ, bốc hơi lấy hơi nước trong suốt, bay tới bay lui quanh Tần Mệnh. Hai tiểu hài tử Tần Lam cùng Quỷ Đồng vui cười vui tươi hớn hở đuổi theo, chơi rất vui.

Khô lâu lão nhị ‘Ngây ngốc’ ngồi ở chỗ kia, đầu lâu ‘Nhìn chằm chằm’ Hồng Hoang Cự Côn đổi tới đổi lui, thoạt nhìn khờ khạo, nhưng trong hốc mắt thỉnh thoảng tháo chạy vài tia u quang hắc khí, biểu hiện ra nó... Thèm...

Tần Mệnh nói:

- Hiện tại khả năng Hoang Lôi Thiên muốn tức điên, nói không chừng đang tại khắp thiên hạ truy nã lùng bắt chúng ta. Không biết Tuyệt Ảnh bọn hắn thế nào, chỉ mong Ôn Dương có thể thông minh cơ linh một chút, thời điểm này không nên cứng đối cứng.

- Ôn Dương thông minh nhạy bén, Lôi Áo tinh linh như khỉ, bọn hắn hiện tại sẽ không loạn xuất đầu. Ta cảm thấy hiện tại không chỉ Hoang Lôi Thiên truy nã chúng ta, chỉ sợ Bất Hủ Thiên Cung cùng những thế lực kia cũng sẽ không bình tĩnh, giết Chiến Tôn Hổ bảng, hắc hắc, đối với bọn họ nên kích thích rất lớn.

Đồng Ngôn ý đồ trêu chọc Địa Hoàng Huyền Xà, kết quả bị hung hăng mà quăng một đuôi, suýt chút nữa lảo đảo một cái ngã quỵ.

Đồng Hân ôm lấy Địa Hoàng Huyền Xà, nhẹ nhàng trấn an, phân tích nói:

- Chúng ta bây giờ đi ra ngoài rất nguy hiểm. Nếu như Hoang Lôi Thiên thật sự bị chọc cho đến điên, dùng nội tình bọn hắn, muốn tìm người thật sự cũng không khó. Ta đề nghị trước ở chỗ này ổn định vài ngày, đều vững chắc cảnh giới ở, sau đó đi ra ngoài nghênh đón Thiên Dực tộc.

Nguyệt Tình đồng ý với đề nghị của Đồng Hân:

- Hoang Lôi Thiên đợi mòn mỏi Hỗn Độn Thiên Lôi mấy ngàn năm, mắt nhìn muốn tới tay, lại bị chúng ta hủy, loại cảm giác này đủ để cho bọn hắn phát điên. Mà Lữ Hoành Qua lại là người được chọn làm tộc trưởng tương lai của bọn hắn, thiên phú Chiến Tôn Hổ bảng được kỳ vọng rất cao, lại không hiểu rõ chết ở trên tay chúng ta. Hiện tại khẳng định đang tìm kiếm nghĩ cách lùng bắt chúng ta, một khi phát hiện bất luận manh mối gì, liền lập tức qua đến vây bắt, cường giả được điều động cũng sẽ rất nhiều.

Đông Hoàng Hạo Nguyên trầm giọng nói:

- Hoang Lôi Thiên bị khuất nhục, lại tổn thất thảm trọng, bọn hắn nhất định sẽ làm chút ít gì, nếu không mấy ngàn năm uy danh sẽ bị hủy bởi hôm nay. Hiện tại rời khỏi chính xác là rất nguy hiểm, chúng ta chỗ nào cũng đều đi không được, chờ đợi Thiên Dực tộc là lựa chọn không tệ.

Yêu Nhi bỗng nhiên có loại lo lắng:

- Nếu như chúng ta tránh né không hiện thân, Hoang Lôi Thiên nhất định sẽ nghĩ những biện pháp khác bộc phát phẫn nộ, các ngươi nói... Bọn hắn có đánh chủ ý đến Thiên Dực tộc hay không?

Ánh mắt Tần Mệnh kinh sợ:

- Có khả năng này. Nhưng người khác không rõ ràng lắm về quan hệ giữa chúng ta cùng Thiên Dực tộc, chỉ cho là hợp tác, bọn hắn hẳn không đến mức dùng vây quét Thiên Dực tộc đến hấp dẫn chúng ta. Tuy nhiên... nếu quả thật Hoang Lôi Thiên tìm không thấy chúng ta, vừa gấp tìm về tôn nghiêm, thật có khả năng đem mục tiêu nhắm ngay Thiên Dực tộc.

Đồng Ngôn đứng dậy, kéo dãn tứ chi:

- Thiên Dực tộc khôn khéo cẩn thận, lại quanh năm tránh né truy tung, bọn hắn sẽ nghĩ tới phương diện này. Chúng ta không cần thiết lo lắng cho bọn họ, vẫn là ngẫm lại kế tiếp nên làm như thế nào. Trốn vài ngày có thể, chẳng lẽ lại còn muốn trốn tầm năm ba tháng?

- Nếu không... Về Tu La điện một chuyến?

Hai mắt Yêu Nhi tỏa sáng, tràn ngập đợi chờ. Về chỗ đó làm ồn ào nhất định sẽ vô cùng kích thích.

Đồng Ngôn đến hào hứng:

- Cái ý kiến này hay! Thật giỏi! Đại Mãnh đều đã trở về hai tháng, còn không có thấy trở lại, nói không chừng đều đang tạo hài tử a.

- Bây giờ là thời điểm trở về sao?

Tần Mệnh ngược lại có chút do dự.
Bình Luận (0)
Comment