Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2694 - Chương 2694: Đã Xảy Ra Chuyện

Chương 2694: Đã xảy ra chuyện Chương 2694: Đã xảy ra chuyện

Trưởng công chúa hiếu kì hỏi Tần Mệnh:

- Các ngươi thật nhìn thấy vô thượng Chí Tôn? Có bộ dáng gì?

- Không thấy rõ là bộ dáng gì, bị Hắc Long nuốt.

Tần Mệnh đến bây giờ đều rất kỳ quái Hắc Long kia là đi vào thế nào, nhìn dạng như vậy không thể nào là ở bên trong mai táng trên vạn năm. Mà có thể là theo biển người thú triều hỗn loạn lúc ấy vọt vào, sau đó chờ đợi phá trận pháp, mặt đất sụp đổ, tập kích vô thượng Chí Tôn.

Đầu Hắc Long kia chỉ là một sợi Long Hồn mà thôi, lại có năng lượng mạnh như vậy, có thể bản thể sẽ càng kinh khủng, mà lại còn cùng quen biết vô thượng Chí Tôn! Chẳng lẽ là vạn năm trước truyền thừa xuống?

Vạn năm bất tử, lại một Tiểu Tổ??

Tần Mệnh đã cùng bọn người Nguyệt Tình thảo luận qua rất nhiều lần, càng nghĩ càng thấy lấy con rồng kia thần bí, càng nghĩ càng thấy lấy sự kiện lần này quá kỳ quặc. Bọn hắn dần dần có một loại phỏng đoán, có phải là Hắc Long vỡ nát Nam Cương hoang mạc, muốn mưu đồ Hắc Ám áo nghĩa, kết quả không phá nổi phong ấn, cho nên nghĩ biện pháp triệu tập cường giả khắp thiên hạ tụ tập hố sâu, thay nó gõ cửa! Liền thả ra tin tức phía dưới chôn giấu lấy vô thượng Chí Tôn cùng dùng huyết mạch Chí Tôn Chiến Tôn tỉnh lại vô thượng hồn niệm Chí Tôn đều có thể là do Hắc Long kia.

Nếu thật là như thế, toàn bộ sự kiện Nam Cương hoang mạc đều là đầu kia Hắc Long đang giở trò!

Đông Hoàng Thiên Đình lúc nào xuất hiện một đầu ác thú kinh khủng như thế? Dù sao Đông Hoàng Hạo Nguyên cũng chưa từng nghe nói, Hỗn Thế Chiến Vương xông vào Thiên Đình nhiều năm, cũng không nghe nói qua.

Kỳ thật làm cho Tần Mệnh ngoài ý muốn nhất vẫn là Đông Hoàng Minh Nguyệt, Thôn Phệ áo nghĩa vậy mà lại truyền thụ cho nàng!

Chẳng lẽ tương lai muốn sinh tử tương đối?

Nàng vốn chính là Chiến Tôn, còn có Đông Hoàng Chiến Tộc làm bối cảnh, nếu như lại được đến áo nghĩa, tương lai khẳng định vô cùng khủng bố.

Nữ tử này... Khó giải quyết...



- Các ngươi đều đã nhận được bảo tàng gì trong địa mộ? Nghe nói chỗ đó có ngọn núi bảo nghiêm chỉnh, bên trên tất cả đều là Linh Bảo vạn năm trước.

Trưởng Công Chúa thân là công chúa vương thất, thuở nhỏ cũng không thiếu Linh Bảo, nội tình phong phú của Cẩm Tú vương thất càng làm cho khắp nơi hâm mộ. Nhưng sau khi Trưởng Công Chúa nghe đồn các loại về địa mộ vẫn còn có chút động tâm, thậm chí có người đồn đãi ngọn núi bảo kia sẽ sửa lại Huyền Hoàng Bách Binh Bảng ngũ đại Thiên đình, hoặc là một lần nữa tẩy bài, hoặc là số lượng Bách Binh Bảng muốn lại gia tăng một trăm. Mặc dù có chút khoa trương, nhưng vẫn là có thể tưởng tượng tình hình chỗ đó.

- Ngươi không đề cập tới ta đều quên, mang theo chút lễ vật cho các ngươi.

Tần Mệnh đem tượng đá đồng tử ra, vỗ nhẹ nói:

- Trong đây phong tồn tinh hoa thiên địa trên vạn năm, khả năng còn có máu vô thượng Chí Tôn, là cái tôi thể ngưng thần bảo bối.

- Tinh hoa thiên địa trên vạn năm?

- Máu vô thượng Chí Tôn?

Đại Mãnh cùng Trưởng Công Chúa kinh hô, đều không thể bình tĩnh.

Khuôn mặt Nhiếp Ẩn Sơn đều có chút động, ngưng thần dán mắt vào tượng đá đồng tử óng ánh như ngọc thạch kia, vừa để xuống chỗ đó, năng lượng trong đất trời đều giống như bị thứ gì đó hung hăng ngoáy một cái, rung chuyển, ngay cả hoa cỏ cây cối trong đình viện đều vô thanh trôi giạt, dâng lên năng lượng nồng đậm, tự phát hội tụ về tượng đá đồng tử.

- Linh dịch trong đây có hiệu quả đối với tu luyện, có thể đột phá cảnh giới hay không thì phải xem tạo hóa bản thân các ngươi nữa.

Tần Mệnh đã tự thân thể nghiệm qua, dùng hắn quanh năm được Hoàng Kim Huyết rèn luyện thể chất, sau khi thôn nạp linh dịch bên trong đều có loại cảm giác dục tiên bồng bềnh, càng khỏi nói đám người Đồng Ngôn. Ngay cả Thiên Võ lục trọng thiên như Hỗn Thế Chiến Vương đều lấy được lợi ích to lớn sau khi phục dụng linh dịch.

- Chúng ta không khách khí.

Đại Mãnh kinh hỉ nâng tượng đá đồng tử lên, mang theo Trưởng Công Chúa liền vào gian phòng.

- Nhiếp tiền bối, ngài cũng thử xem?

Tần Mệnh chú ý tới ánh sao nơi đáy mắt Nhiếp Ẩn Sơn.

- Không cần.

Nhiếp Ẩn Sơn lập tức khôi phục tư thái đạm mạc nguội lạnh, chỉ là ánh mắt vẫn là liếc thêm vài lần về chỗ đó.

- Nhiếp tiền bối, ngài cảm thấy Đại Mãnh xứng với Trưởng Công Chúa không?

Tần Mệnh nhìn cửa phòng đóng lại, thầm nghĩ quan hệ hai người còn rất không tệ.

- Xứng? Nhìn không ra ngươi còn rất hài hước nha.

Lúc này sắc mặt Nhiếp Ẩn Sơn trầm xuống, nhắc đến việc này liền phiền muộn, cũng không phải đối với Mạnh Hổ có cái gì thành kiến, thật sự là hình tượng Mạnh Hổ thô cuồng điên dại cùng Trưởng Công Chúa dịu dàng khí chất cao quý quá không hợp xứng, mười phần mỹ nữ dã thú. Nếu như chuyển một vòng trên đường lớn, sẽ có bao nhiêu thanh niên nhiệt huyết hô lớn lấy ‘Cứu vớt công chúa trong nước lửa’.

Nếu thật là nói lên đến, thiên phú Mạnh Hổ rất không tồi, dũng mãnh không sợ có cỗ phong phạm mãnh tướng, không tính quá kém cỏi. Nhưng vấn đề là Mạnh Hổ đuổi theo Tần Mệnh, Tần Mệnh lại là con buôn chiến tranh danh chấn thiên hạ, càng nghiêm trọng hơn chính là Tần Mệnh nếu như khiêu chiến Lãnh Thiên Nguyệt thất bại, khẳng định không có kết cục tốt lành, đến lúc đó liền mang theo Mạnh Hổ đều chịu liên quan.

Tại thời kì mẫn cảm này, ngay cả đám trưởng lão chí cao Tu La điện cũng không dám xác định tỏ rõ thái độ, Trưởng Công Chúa lại cùng Mạnh Hổ song túc song tê chơi lên trò chơi tình cảm, Tần Mệnh còn ở chỗ này không đi, đây quả thực là đang rước họa cho Cẩm Tú vương thất, rất dễ dàng khiến cho những người khác trong Tu La điện hiểu lầm.
Bình Luận (0)
Comment