Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2700 - Chương 2700: Thượng Quan Vô Cực (4)

Chương 2700: Thượng Quan Vô Cực (4) Chương 2700: Thượng Quan Vô Cực (4)

- Tiểu Nhan, ngươi không biết trong huyết trì có người?

Thanh âm uy nghiêm lạnh lùng của Thượng Quan Vô Cực lộ ra tí ti hàn khí, để cho trong lòng rất nhiều người căng thẳng khó chịu nói không nên lời.

- Biết rõ a.

Tịch Tiểu Nhan hào phóng thừa nhận, lưng cõng bàn tay nhỏ bé:

- Không biết là Sắc Vi tỷ. Hì hì, Thượng Quan thúc, ngươi cảm thấy Đồng Ngôn như thế nào đây?

Mọi người mặt đầy hắc tuyến, Tiểu Tổ tông a, ngươi thật không rõ ràng bầu không khí có bao nhiêu căng thẳng, hay là không có cảm nhận được Thượng Quan Vô Cực phẫn nộ? Ngươi một cái ‘Không biết’, suýt chút nữa hủy nửa đời sau Thượng Quan Sắc Vi!

- Tiểu Nhan, chớ hồ nháo!

Trưởng Công Chúa tranh thủ thời gian khuyên can Tịch Tiểu Nhan, chỗ đó đang tức giận, ngươi vậy mà lại đi cho giới thiệu con rể!

Tịch Tiểu Nhan bĩu môi:

- Thật không rõ những người lớn các ngươi này, chuyện có bao nhiêu, nhất định muốn náo khẩn trương như vậy, mỗi ngày treo lên cái mặt không phiền lụy a. Không thú vị!

Đội viên Tu La Huyết Ảnh trên cao nhìn xuống nhìn Tịch Tiểu Nhan, nhưng bây giờ phát không ra nộ khí, sau lưng Tiểu Tổ tông này chính là trưởng lão chí cao, không người nào dám chọc.

Thượng Quan Vô Cực nhìn Tần Mệnh biến mất trong cung, mới ôm lấy Thượng Quan Sắc Vi rời khỏi, đưa đến sâu trong cung điện tự thân vì nàng chữa thương.

Bầu không khí trong cung điện bỗng nhiên buông lỏng, trái tim của treo cao tất cả mọi người đều rơi xuống, khá tốt, không có nháo lên, việc này xem ra là liên lụy không đến Cẩm Tú vương thất.

Tin tức truyền quay lại Tu La điện, rất nhiều cường giả mật thiết chú ý đều rất kinh ngạc, dùng tính cách của Tần Mệnh, vậy mà nhịn được? Dùng tính cách bao che khuyết điểm của Thượng Quan Vô Cực, vậy mà khắc chế? Nghe nói nửa người dưới Đồng Ngôn gần như nát toàn bộ, mà linh hồn Thượng Quan Sắc Vi đều nhận đến trọng thương, loại tình huống này nếu như là xảy ra ở trước kia, Tần Mệnh tuyệt đối sẽ không bỏ qua, Thượng Quan Vô Cực cũng sẽ nghiêm trị đến cùng.

Giữa trưa ngày hôm sau.

Đi qua các loại bảo dược điều trị trấn an, rốt cục Đồng Ngôn cũng thức tỉnh, ý thức mặc dù còn có chút như kim châm, như là bệnh nặng một hồi, nhưng huyết nhục nửa người dưới đang bắt đầu sinh trưởng mở rộng với tốc độ lấy mắt thường có thể thấy được, khôi phục rất không tồi. Dùng không bao lâu, liền có thể khỏi bệnh xuống giường.

- Bên trong đến cùng đã xảy ra chuyện gì?

Tịch Tiểu Nhan vậy mà tháo chạy qua đến đầu tiên, ngồi vào bên giường hào hứng bừng bừng nhìn Đồng Ngôn.

Trưởng Công Chúa âm thầm lắc đầu, thật hết cách với nàng, không sợ trời không sợ đất. Nha đầu kia tồn tại trực tiếp ảnh hưởng tới toàn bộ bầu không khí uy nghiêm nghiêm túc của Tu La điện, Tịch trưởng lão nghiêm túc lãnh khốc làm sao lại bồi dưỡng được một Tiểu Ma Nữ như vậy?

Đồng Ngôn kinh ngạc nhìn Tịch Tiểu Nhan một lát, giãy dụa muốn ngồi xuống, phía dưới như kim châm lập tức để cho toàn thân hắn giật mình một cái, cứng tại chỗ đó cả buổi không có trở lại nhiệt tình, mồ hôi đều treo đầy đôi má.

- Chớ lộn xộn, ngươi có thương tích!

Tịch Tiểu Nhan đè Đồng Ngôn lại, còn nhiệt tình kéo qua mấy cái gối đầu, lót đến sau lưng của hắn:

- Ngoan, từ từ nằm xuống, dưỡng thương thật tốt.

Bọn người Tần Mệnh hai mặt nhìn nhau, nha đầu kia đổi tính?

Đồng Ngôn còn có chút mê man, vặn lấy cái đầu sưng như kim châm:

- Ta như thế nào?

Tiểu nha đầu nháy đôi mắt to xinh đẹp vài cái:

- Không có làm sao, vết thương nhỏ, bị thiến.

- Nha... À??

Đồng Ngôn trừng mắt, triệt để thanh tỉnh, một tay vén chăn lên.

- Dè dặt chút, các tẩu tẩu ngươi ở chỗ này đây.

Tịch Tiểu Nhan kéo lấy chăn mền phủ cho hắn.

- Ngươi tránh ra, ta như thế nào? Không còn??? A a...

Đồng Ngôn tốn sức vén chăn lên, thê lương kêu gào thảm thiết.

- Ngao ngao cái gì, không còn lại dài a, vung chút thuốc, giội chút nước, năm ba ngày lại là sinh long hoạt hổ! Nhớ năm đó tỷ phu ngươi tại Bàn Long Sơn đều vỡ nát, không sinh sôi sinh sôi dài ra như cũ.

Lời nói thấm thía trấn an của Tịch Tiểu Nhan để cho tất cả mọi người không thể bình tĩnh.

- À?? A...

Đồng Ngôn hồng hộc thở hổn hển, thật lâu mới lấy lại bình tĩnh, biến sắc:

- Đúng, tiện nhân kia đâu? Tiện nhân kia đâu!

- Ngươi nói là thê tử của ngươi?

- Thê tử ta?

Đồng Ngôn khẽ giật mình.

- Đúng vậy a, đều bái đường, ngươi sẽ không chơi xấu đấy chứ?

- Đều bái đường?

Đồng Ngôn trừng mắt.

- Ngươi cái gì cũng không biết cũng không nhớ rõ a? Lúc ấy rất náo nhiệt.

- Đừng nghe nàng nói bậy!

Tần Mệnh nhìn không được, tranh thủ thời gian kéo Tịch Tiểu Nhan ra.

Yêu Nhi bọn họ đều không ngừng khóc xuống, Đồng Ngôn bình thường khôn khéo giảo hoạt, lại bị một tiểu nha đầu hù cho sững sờ.

- Còn nhớ rõ ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì không?

Tần Mệnh đưa cho Đồng Ngôn mấy viên bảo dược, sau khi ngày hôm qua trở về đã đặc biệt ủy thác Hải Đường đơn độc luyện chế, dùng rất nhiều linh quả cực phẩm trân quý, luyện trọn vẹn suốt cả đêm, có hiệu quả dùng để chữa thương dưỡng hồn.

- Ngày hôm qua... Ngày hôm qua ta...

Đồng Ngôn ăn đan dược, yên lặng luyện hóa, cũng đang tỉnh táo hồi tưởng lại chuyện ngày hôm qua. Hơn nửa ngày, trong ý thức như kim châm mới miễn cưỡng nhớ lại. Từ cùng Tịch Tiểu Nhan khoác lác, đến hai người tiến vào Vương Cung, lại đến vụng trộm xông vào Tâm Ma Huyết Trì, sau đó chính là...

- Ngươi đã làm gì cô nương kia?

Đồng Hân truy vấn.

Mặc dù Thượng Quan Sắc Vi đánh Đồng Ngôn thành trọng thương là không giả, nhưng nếu như trong đó xảy ra chuyện gì không nên phát sinh, Thượng Quan Vô Cực tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha cho Đồng Ngôn.

- Ta lúc ấy mơ mơ màng màng, phân không rõ mộng cảnh hay hiện thực, ta còn tưởng rằng đó là...

- Là ai? Ngươi đem nàng trở thành tình nhân trong mộng? Làm hay không có làm...

Tịch Tiểu Nhan lại muốn tháo chạy qua đến, bị Đại Mãnh một tay bắt trở về.

- Ta suy nghĩ! Ta suy nghĩ!

Đồng Ngôn vặn lấy đầu, cẩn thận suy đi nghĩ lại, nói:

- Ta cho rằng về nhà, mơ tới tỷ muội Dao Tuyết các nàng, sau đó liền cởi y phục...

- Sau đó thì sao??

Tịch Tiểu Nhan đợi chờ vặn lấy bàn tay nhỏ bé, nhưng tim bọn người Tần Mệnh lại nhảy lên đến cổ họng.
Bình Luận (0)
Comment