Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2707 - Chương 2707: Mời Tần Mệnh, Đi Vào Tu La (1)

Chương 2707: Mời Tần Mệnh, đi vào Tu La (1) Chương 2707: Mời Tần Mệnh, đi vào Tu La (1)

Đồng Ngôn kinh diễm thì kinh diễm, nhưng khi nhớ tới ngày hôm qua chật vật, hiện tại còn có đang thừa nhận đau nhức kịch liệt, trong lòng liền một hồi căm tức. Nếu như là hắn cố ý, hắn nhận, nhưng hắn trọn vẹn không biết rõ tình hình, đó căn bản chính là ngoài ý muốn, hắn trong mộng cảnh tưởng rằng nhìn thấy nữ tử của hắn, cho nên mới làm vội vả như vậy. Hơn nữa nhìn cục diện hiện tại có chút phân thượng phức tạp, hắn không muốn Tần Mệnh gặp khó, có thể nhường bước, nói một tiếng xin lỗi, nhưng Thượng Quan Sắc Vi cũng cần nói lời xin lỗi!

Thượng Quan Sắc Vi mắt lạnh nhìn Đồng Ngôn:

- Xin lỗi? Ta có phải còn phải cho ngươi đưa cái lễ hay không?

Đồng Ngôn nhướng mày, lạnh lùng nhìn chằm chằm nàng trong chốc lát:

- Nếu ngươi là không muốn nói lý lẽ như vậy, đừng trách ta trở mặt.

- Ngươi còn có tư cách trở mặt? Ngươi không chết trên tay của ta nên cảm tạ trời xanh lúc ấy bị mù!

Yêu Nhi cũng không vui:

- Thượng Quan cô nương, có chút quá phận a? Chuyện đã phát sinh, ngươi đúng là bị ủy khuất, chúng ta thông cảm với ngươi, nhưng hắn vô tội bị đánh tổn thương, suýt chút nữa mất đi tính mạng, có phải cũng rất ủy khuất hay không. Trong sạch của ngươi là mạng của ngươi, thân thể của hắn càng là mạng của hắn, nếu thật muốn tính toán ra, các ngươi đã huề nhau. Thượng Quan tiểu thư, chúng ta chủ động để xuống tư thái, có phải ngươi cũng nên có một chút thái độ hay không?

Nếu như ngươi cảm thấy không giết hắn khó tiêu hận trong ngươi, vậy thì cũng không cần phải bước gian phòng này, chúng ta phụng bồi đến cùng!! Nếu như ngươi nghĩ thông suốt, thật sự muốn giải quyết chuyện này, xin mời đưa ra thái độ. Nói lời xin lỗi, chính là bước đầu tiên!

Yêu Nhi nói coi như công bằng, vẫn mang theo vài phần sắc bén.

Thượng Quan Sắc Vi lạnh lùng liếc nhìn Yêu Nhi.

- Ngươi không cần nhìn ta như vậy, luận sự, liền lý luận lý lẽ, mạng của ngươi yêu chiều, chúng ta cũng không đê tiện. Ngươi muốn thành tâm giải quyết, chúng ta tuyệt đối không làm khó ngươi, nếu ngươi nhất định muốn giết hắn cho hả giận, thật có lỗi, chúng ta tuyệt đối không đáp ứng!

Yêu Nhi lăng lệ ác liệt đối diện với Thượng Quan Sắc Vi.

Nàng thông cảm cho Thượng Quan Sắc Vi, việc này xảy ra ở trên người ai cũng không dễ chịu, nhưng Đồng Ngôn suýt chút nữa đã ném mạng, còn muốn thế nào?

Trưởng Công Chúa tranh thủ thời gian ra mặt hòa giải:

- Sắc Vi tỷ, ta biết rõ ngài rất ủy khuất, nhưng dù sao chuyện cũng đã xảy ra, chẳng thể trách Đồng Ngôn, Đồng Ngôn lại nhận đến trừng phạt. Nếu ngài vẫn còn cảm thấy trong lòng khó chịu, có thể tìm vương thất chúng ta.

- Ta cùng ngươi đánh một hồi!!

Thượng Quan Sắc Vi giơ tay lên, chỉ vào Đồng Ngôn.

- Phụng bồi!!

Đồng Ngôn trong lòng cũng có ngọn lửa, đánh nhau? Ai sợ ai!!

- Ta phong ấn cảnh giới, áp chế tại bát trọng thiên. Ngươi không phải là ưa thích sinh tử đấu sao? Chúng ta trên lôi tràng gặp. Nếu ngươi có thể còn sống, việc này coi như xong, nếu như ngươi chết... Không trách ta được! Ngươi, dám hay không??

- Có cái gì không dám, ta tiếp!!

Sắc mặt Đồng Hân các nàng khẽ biến, Thượng Quan Sắc Vi chính là thiên kiêu chuẩn Hổ bảng trong Tu La điện, cảnh giới thiên phú cùng với võ pháp đều khẳng định vô cùng mạnh. Tuy nói là phong ấn khống chế cảnh giới, nhưng dù sao cũng là có lấy lực khống chế Thánh Võ đỉnh phong, sức chiến đấu tuyệt đối không kém, tương đương với việc Đồng Ngôn phải đánh cùng nửa cửu trọng thiên!

Nhưng ngẫm lại Thượng Quan Sắc Vi chịu ủy khuất, không cho nàng phát tiết đi ra còn thật vô cùng khó làm.

Nguyệt Tình Yêu Nhi trao đổi ánh mắt, chấp nhận.



Tần Mệnh một thân nhẹ nhõm trở lại đình viện, lời cần phải nói đều đã nói, thái độ cũng đã biểu lộ. Đồng Ngôn lần này ngoài ý muốn mặc dù để cho hắn đối diện cùng vị đệ nhất thủ lĩnh Huyết Ảnh Thượng Quan Vô Cực này, nhưng thái độ Thượng Quan Vô Cực coi như bình thản, để cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn, cũng thừa cơ biểu lộ tư thái của mình. Tin tưởng Thượng Quan Vô Cực sẽ đem nhưng lời mình nói kia chuyển cáo cho năm vị trưởng lão chí cao, để cho các cao tầng Tu La điện cũng biết hắn lần này tới thật sự không có có ý đồ khác, không cần đề phòng hắn như đề phòng cướp.

Mục tiêu của Tần Mệnh là chí cao võ đạo, là muốn trong không ngừng mà khiêu chiến cùng chiến đấu thăng hoa bản thân, thật không hy vọng đem quá nhiều tinh lực lãng phí ở trên chuyện không có ý nghĩa. Mặc dù từ trên tình cảm mà nói, hắn rất hy vọng có thể đạt được Tu La điện ủng hộ, như vậy một cỗ lực lượng có thể kiên quyết đứng vững ở sau lưng, sau này con đường mình nhất định có thể đi càng nhẹ hơn một ít. Nhưng hắn cũng hiểu những người trong Tu La điện kia căng thẳng cùng chống lại, dù sao ý nghĩa của Tu La đao đối với mỗi người chỗ đó mà nói đều quá quan trọng, đó không chỉ là một vũ khí, càng là một tín vật, một biểu tượng quyền vị.

Hiện tại thì tốt, nói cũng đã nói ra, một thân nhẹ nhõm, liền nhìn bọn hắn tin hay không.

- Ngươi là...

Tần Mệnh vừa mới tiến đình viện, trước mặt đã đụng phải Thượng Quan Sắc Vi giận dữ đi ra, dù là hắn nhìn quen mỹ nữ cũng bị dung nhan tinh xảo đến hoàn mỹ của nữ tử trước mắt này làm cho kinh diễm đến, dáng người cao gầy cùng với hai đầu lông mày khí khái hào hùng, đủ để cho rất nhiều nam tử tại trước mặt nàng cảm nhận được một cỗ áp lực.

- Ngươi chính là Tần Mệnh?

Tần Mệnh không nhận ra nàng, nàng có thể nhận ra Tần Mệnh.

- Thượng Quan Sắc Vi?

Tần Mệnh kinh ngạc nhướng mày, thời điểm rời khỏi sân nhỏ chỉ chú ý Thượng Quan Vô Cực, không có chú ý Thượng Quan Sắc Vi đứng ở đằng xa, chẳng lẽ chính là vị này?? So sánh với bộ dáng tóc tai bù xù gòa thét ngày hôm qua, Thượng Quan Sắc Vi trước mắt đã cho hắn sự đả kích không nhỏ, khuôn mặt tinh xảo đẹp đẽ, da thịt ngọc nhuận, tự nhiên lại hoàn mỹ như vậy, cho người một loại cảm giác cảnh đẹp ý vui.
Bình Luận (0)
Comment