Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2763 - Chương 2763: Bái Kiến Tân Chủ (2)

Chương 2763: Bái kiến tân chủ (2) Chương 2763: Bái kiến tân chủ (2)

Thiên Dực tộc tập thể hô lớn, trịnh trọng, nghiêm túc trang trọng, kiên định, âm động thế giới dưới lòng đất, ầm ầm vang vọng. Vừa dứt lời, hơn một ngàn năm trăm người toàn bộ giơ lên cao tay phải, trùng trùng điệp điệp vỗ vào ngực, ở giữa không trung quỳ một chân xuống, biểu thị công khai thuần phục. Khi trước mặc dù đã cho thấy qua thái độ, nhưng đây chẳng qua chỉ là bọn người Ngọc Thiền mà thôi, nhưng bây giờ là đại biểu cho toàn bộ Thiên Dực tộc.

Mặc dù tộc trưởng Thiên Dực tộc bị bắt, sinh tử chưa biết, mặc dù cái sự phấn khởi cùng hào hùng tại lúc ban đầu nhận được tin tức thời kia đã bị tai nạn liên tiếp trùng kích phá thành mảnh nhỏ, nhưng những tộc nhân may mắn còn sống sót bọn hắn đây vẫn có thể đại biểu thái độ toàn bộ tộc đàn.

Thủ vững tổ huấn, thề chết đi theo!!

Một màn đột nhiên này để cho kể cả Bành Bá trong Tu La Ám Ảnh đều có chút động, bái kiến tân chủ? Đây là... Tuyên thệ thuần phục ư!

Bọn hắn chỉ cho là Thiên Dực tộc cùng Tần Mệnh có lợi ích hợp tác gì, hoặc là đã đạt thành liên minh nào đó, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới lại là thuần phục!

Dù là Bành Bá lòng dạ thâm trầm, kinh nghiệm lõi đời, nhưng vẫn là không dám tin. Thiên Dực tộc bướng bỉnh lại cao ngạo, cho tới nay độc hành riêng biệt, tính cách âm u, gần như cũng không hợp tác với ai, càng không cùng ai kết giao, vậy mà không hiểu thấu thuần phục Tần Mệnh?!

Thuần phục cùng hợp tác lại khác biệt như ngày đêm, trọn vẹn không phải một cái khái niệm, thuần phục ngụ ý thề chết đi theo, thuần phục ý nghĩa thủ hộ tuyệt đối, thuần phục ý nghĩa nghe theo mệnh lệnh Tần Mệnh, thuần phục ý nghĩa... Thiên Dực tộc sẽ trở thành một chi lực lượng Tần Mệnh một mực nắm chặt trong tay!

Dùng tầm mắt cùng trí tuệ Bành Bá, cũng nhịn không được muốn hỏi một câu, vì cái gì! Cũng bởi vì phong hào Chí Tôn của Tần Mệnh, còn là vì tính cách của Tần Mệnh?

Ám Ảnh các đội viên trao đổi ánh mắt kinh ngạc, đều trở tay không kịp, nếu như tin tức này truyền về trong tộc, nhất định sẽ gây nên oanh động. Thiên Dực tộc mặc dù bị thương nghiêm trọng, nhưng dù sao cũng là một tộc đàn cường hãn hơn nữa vô cùng tác dụng, nếu như quy thuận Tần Mệnh, chẳng khác nào ‘cuồng nhân chiến tranh’ Tần Mệnh này đã có thế lực thuộc về mình, mà cái thế lực này trên trình độ nào đó thậm chí so với Tu La điện càng tác dụng hơn.

Trong đầu Tần Mệnh cảm động, cũng có kích động, nhưng hơn nữa là áy náy cùng phẫn nộ. Nếu như không phải muốn chạy đến cùng hắn, Thiên Dực tộc tuyệt đối sẽ không gặp tổn thất lớn như vậy, hắn phải chịu lên phần trách nhiệm này, càng phải cho ‘ba thiên’ cùng Trấn Thiên Hải Thành trả giá thật nhiều!

- Các ngươi an tâm tĩnh dưỡng, chuyện bên ngoài giao cho ta xử lý.

Tần Mệnh cũng không nhiều nhiều lời, Vĩnh Hằng Văn Giới tách ra cường quang vạn trượng, chiếu sáng cả phiến không gian dưới lòng đất, kim quang mênh mông cuồn cuộn, giống như là sóng dữ bành trướng cuộn trào mãnh liệt, tất cả cây cối dòng suối đá lớn đều bị nhiễm lên màu vàng.

- Đây là...

Đám người Ngọc Thiền kinh ngạc nhìn kim quang đầy trời, sâu trong kim quang vậy mà hiện ra một mảnh mê ảnh như cung điện.

- Toàn bộ Thiên Võ ở lại, những người khác đi vào, trong đây là một thế giới nhỏ, có thể bảo đảm an toàn của các ngươi.

Mặc dù Vĩnh Hằng Vương Cung của Tần Mệnh đã ổn định, nhưng hơn một ngàn người dũng mãnh tràn vào sinh ra năng lượng đối với bình chướng không gian vẫn là khảo nghiệm không nhỏ, Tần Mệnh cũng không dám quá mạo hiểm, cho nên phía dưới Thiên Võ có thể thử đi vào, Thiên Võ Cảnh trước hết ở lại bên ngoài.

- Thế giới nhỏ?

Tộc nhân Thiên Dực tộc đều rất kinh ngạc, mang theo hiếu kỳ cùng căng thẳng nhàn nhạt, liên tiếp xông vào sâu trong kim quang, đảo mắt đã bị mê quang sáng chói bao phủ chìm ngập.

Bên trong vương quốc Vĩnh Hằng, Hải Đường đang sửa sang lấy những linh quả linh thảo trong quần thể vương cung kia, chuẩn bị luyện chế bảo dược tài liệu, thì hư không hỗn độn trên không trung đột nhiên bạo động dữ dội, sương mù quay cuồng, rất nhiều bóng người rậm rạp chằng chịt xuất hiện tại chỗ đó, huy động cánh chim cực lớn, như là thiên binh thiên tướng.

Tràng cảnh to lớn, làm cho người ta rung động.

Yến Vạn Minh trong bế quan đều bị làm tỉnh giấc, nhìn qua không trung trống rỗng xuất hiện hơn một nghìn dực nhân.

Thiên Dực tộc sao? Trở về!

Ngọc Thiền cùng các tộc nhân hàng lâm Vương Quốc Vĩnh Hằng, từ trên cao nhìn xuống, cũng rung động tột đỉnh, mặc dù đại thành phía dưới tuyệt đại đa số đều là phế tích, nhưng cung điện ở giữa kia màu sắc lộng lẫy lại vô cùng chói mắt, giống như là tiên cảnh trong phế tích, mỹ diệu đến thần bí.

- Nơi này là Vĩnh Hằng Vương Cung, tuyệt đối an toàn, tĩnh dưỡng thật tốt.

Ý thức thể của Tần Mệnh chỉ dẫn các tộc nhân Thiên Dực tộc hàng lâm Vương Cung, nơi này đã trù hoạch kiến lập hơn năm mươi tòa cung điện, mỗi tòa cung điện đều rất lớn, an trí hơn một ngàn năm trăm người này dư xài. Nếu như nguyện ý, bọn hắn cũng có thể tại cánh rừng bờ suối tân sinh thành lập một ít nhà gỗ các loại.

- Ngươi mang theo một cái không gian trên người?

Ngọc Thiền thật không thể tin được, một cái không gian dung khí cùng không gian chính là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau a.

- Hải Đường, giúp ta chiếu cố bọn hắn.

Bên ngoài Bành Bá lần nữa giật mình, hơn một ngàn năm trăm người toàn bộ thu vào? Cái không gian kia cần lớn cỡ nào! Trên người Tần Mệnh đến cùng còn có bao nhiêu bí mật?

Khương Chấn Vũ bọn hắn vốn là ngoài ý muốn, tiếp theo chính là một hồi phấn chấn. Bọn hắn vẫn luôn buồn rầu làm sao an trí những tộc nhân này, cục diện bây giờ cùng lúc trước mong muốn hoàn toàn không giống nhau, mang theo tộc nhân liều chết khắp nơi sẽ vô cùng khó khăn, còn khả năng trở thành vướng víu cho Tần Mệnh, không nghĩ tới Tần Mệnh vừa ra tay liền đơn giản giải quyết.

Tần Mệnh cẩn thận cảm thụ lấy Vĩnh Hằng Văn Giới, sau khi xác định hơn một ngàn người đi vào kia không có khiến cho không gian chấn động, cũng yên lòng.
Bình Luận (0)
Comment