Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2800 - Chương 2800: Thiên Trọng Phong, Trấn Long Cốt (2)

Chương 2800: Thiên Trọng Phong, Trấn Long Cốt (2) Chương 2800: Thiên Trọng Phong, Trấn Long Cốt (2)

Tuy nhiên Bạch Hổ không hứng thú với mấy cái này, vừa đến Thiên Đình liền quét ngang Hoang Lôi Thiên cùng Hoàn Lang Thiên, từ bên trong bắt giết kỳ trân dị thú nhiều không kể xiết, nó đã hưởng dụng no đủ, lực lượng bành trướng để cho huyết mạch của nó duy trì sôi trào, cảnh giới nhanh chóng ổn định tại Thiên Võ Cảnh nhị trọng thiên, còn cao ngạo rảo bước tiến lên nhị trọng thiên đỉnh phong. Trừ phi là những cổ thú hiếm thấy, mặt khác nó vốn chẳng thèm ngó tới.

Tần Mệnh đều không khỏi không cảm khái ưu thế Linh Yêu tự nhiên, chỉ cần tài nguyên đủ cơ duyên lại đúng chỗ, tốc độ phát triển đúng là nhanh, mà ko giống nhân loại có các loại ràng buộc cùng kìm hãm.

Ngọc Thiền luôn nhịn không được dò xét Bạch Hổ, đến bây giờ cũng không tin đây sẽ là một đầu Chí Tôn Bạch Hổ, nếu như phát triển, chẳng phải là có thể chống lại Long tộc Yêu tộc?

- Phụ thân, đói bụng.

Tần Lam lung lay bàn chân nhỏ, nhu thuận ngồi ở trên vai Tần Mệnh, bàn tay nhỏ bé cầm lấy vành tai của hắn, đôi mắt to đen lúng liếng hiếu kỳ nhìn xung quanh.

- Hôm nay muốn ăn gì?

Tần Mệnh mỉm cười, tiểu nha đầu từ khi ăn hết một nửa Kim Long kia, khẩu vị càng ngày càng tốt, cái gì linh quả, dị thú, chỉ cần là dị loại cực phẩm trân quý, có cái gì cũng không có cự tuyệt, không kén ăn. Có đôi khi một ngày có thể ăn mười lần. Liền cái này khẩu vị, người bình thường còn thật nuôi không nổi. Tuy nhiên khí tức Tần Lam sống lại nhanh hơn rồi, mấy tháng qua đi từ từ lớn lên.

Trong đầu Tần Mệnh cao hứng, tiểu gia hỏa phát triển càng nhanh, đối với khống chế bí thuật hư không càng sâu đi vào, năng lực tự bảo vệ mình lại càng mạnh, người làm phụ thân hắn đây cũng yên tâm hơn.

- Rồng!

Tần Lam giòn giòn giã giã một chữ, để cho Tần Mệnh dở khóc dở cười, cũng làm cho Ngọc Thiền bên cạnh giương lên lông mày nhỏ nhắn.

- Nơi này không ăn rồng, đổi cái khác?

Tần Mệnh lao vùn vụt trong rừng, kiên nhẫn khuyên nhủ.

- Phụ thân a, ngài từng nói qua muốn ăn bao nhiêu có bấy nhiêu, nói lời phải giữ lời, không cho phép lừa gạt tiểu hài tử.

Tần Lam còn nhớ rõ Tần Mệnh ngày đó ‘Khóc’ nói với nàng đây này.

- Trước nhịn một chút, qua mấy ngày giúp con bắt một cái.

Tần Mệnh bất đắc dĩ, nha đầu kia làm sao lại không bỏ qua được rồng, đời trước ăn rồng đã quen, hay là bị rồng hại thảm, đời này mang theo hứng thú yêu thích trùng sinh? Tuy nhiên tại Thương Huyền Thiên đình Long tộc là chí thượng, giết một cái dễ dàng, liên quan ra một mảnh thì phiền toái. Đừng nói Chân Long, coi như là có dị thú tạp huyết Rồng, đơn giản đều đụng không được.

- Không cần qua mấy ngày, phía trước liền có.

- Phía trước?

Tần Mệnh đột nhiên đứng ở trên chạc cây to lớn, nơi này có rồng?

- Chính là chỗ đó.

Tần Lam đưa bàn tay nhỏ trắng nõn ngón chỉ đến ngọn núi nguy nga phía trước.

- Chỗ đó có rồng sao?

Ngọc Thiền kỳ lạ nhìn qua, ngọn núi kia vô cùng bắt mắt, cao vút trong mây, to lớn nguy nga, như là cái thác nước khổng lồ, phóng nhanh lên trời cao, đặc biệt lại đồ sộ, bên trên dài khắp các loại cổ thụ linh thảo, còn có kỳ dị linh quả tách ra ánh sáng chói lọi, luân chuyển lập loè kỳ quái, từ xa nhìn lại như là một ngọn núi bảo. Tuy nhiên Trảm Long Đao trong cơ thể nàng không có nửa điểm phản ứng, làm sao có thể sẽ có rồng?

- Có rồng.

Tần Lam rất khẳng định gật đầu.

- Rồng gì?

- Chân Long.

Tần Lam vụt sáng lấy lông mi thật dài, nói rất kiên định, nhưng trong ánh mắt dường như có cái gì mê hoặc.

Tần Mệnh gọi Bạch Hổ phía trước, cùng Ngọc Thiền cùng phóng tới ngọn núi xa xa kia. Càng là tới gần càng có thể cảm nhận được đại sơn nguy nga cùng hùng vĩ, lớn đến mấy trăm thước, cao gần vạn thước độ, trực tiếp thẳng đến vòm trời. Bên trên quái thạch đá lởm chởm, gốc cây già tươi tốt, còn có thác nước cuồn cuộn lao nhanh xuống, từ chân núi nhìn lên trời, chừng chín tầng trời quay quanh, thẳng đến mấy đỉnh núi ngàn trượng. Trên núi càng có lượng lớn linh cầm xây tổ, cũng có mãnh thú qua lại, sinh cơ bừng bừng.

Nhưng thần thức Tần Mệnh bao phủ cả ngọn núi cao, nhiều lần tra xét, đều không có phát hiện rồng gì, ngay cả dị thú có huyết mạch Long tộc đều không có tra được.

Ngọc Thiền cũng không có phát hiện, tuy nhiên đợi lại đợi, Trảm Long Đao trong cơ thể bỗng nhiên có phản ứng, có chút rung rung, phát ra âm thanh lành lạnh, chấn đến thân thể Ngọc Thiền đều nổi lên hắc quang khác thường.

Bạch Hổ tìm tòi trong chốc lát, sau đó cũng có chỗ phát giác, ô ô gầm nhẹ, uy nghiêm trợn mắt, dò xét lấy vị trí chân núi.

- Phía dưới giống như thật có rồng.

Ngọc Thiền cố gắng trấn an lấy Trảm Long Đao trong cơ thể, với tư cách tuyệt thế chiến binh gần phía trước Địa Bảng, Trảm Long Đao uy lực tuyệt luân, nhất là đối với Long tộc có uy lực khắc chế rất mạnh, hơn nữa đã tồn tại trên vạn năm, nghe nói đã từng là dùng một bộ di hài Chân Hống thượng cổ rèn luyện nghìn năm mới thành. Trảm Long Đao không chỉ có thể trảm rồng, càng có thể cảm nhận được khí tức Long tộc, càng là Long tộc cường hãn, Trảm Long Đao càng sẽ phấn khởi xao động.

Tần Mệnh nhiều lần dò xét, vậy mà cái gì cũng đều cảm thụ không đến, đừng nói rồng, ngay cả một chút khí tức đặc thù đều không có.

- Phụ thân, ngay ở bên dưới.

Tần Lam mê hoặc nhướng mày lên, luôn cảm thấy phía dưới có chút gì là lạ.

- Đi xuống xem một chút?

Ngọc Thiền có chút chần chờ.

Trảm Long Đao có thể cảm nhận được rất bình thường, nhưng đợi trọn vẹn mười phút mới cảm nhận được liền không bình thường. Bạch Hổ vậy mà có thể cảm nhận được, rất có thể là xuất phát từ huyết mạch Chí Tôn cộng minh. Phía dưới đến cùng ẩn núp rồng gì?

- Phụ thân, nhanh nhanh nhanh, phía dưới có rồng nhỏ.

Tần Lam tranh thủ thời gian thúc giục Tần Mệnh đi xuống xem một chút.

Rồng nhỏ? Tần Mệnh lắc đầu:

- Sống hay là chết?

- Chết.

- Xác định?

- Sống đã kêu, nó không có lên tiếng, chết a.

- ...
Bình Luận (0)
Comment