- Mộ Trình sư huynh, ngươi đang chờ cái gì.
Trương Lam vừa kỳ quái vừa sốt ruột, hôm nay bọn họ phải thắng một trận, mặc kệ dùng phương thức gì.
- Tần Mệnh không phải vô địch, hắn càng không có khả năng ở Huyền Võ cảnh vượt cấp khiêu chiến.
Mộ Dung Xung cũng thúc giục, nếu Mộ Trình không ra trận, bọn họ phải lên.
Mộ Trình mặt mũi cương nghị, khí thế rất thịnh, nhưng kim kiếm sau lưng lại chậm rãi bình tĩnh.
- Mộ Trình sư huynh ngươi...
Trương Lam cùng Mộ Dung Xung thầm nghĩ không ổn.
- Huyền Võ cảnh không thể so sánh với Linh Võ cảnh, ta cao hơn ngươi nhất trọng thiên, không thích hợp luận võ. Chờ ngươi tiến vào nhị trọng thiên, ta lại tiếp nhận ngươi khiêu chiến.
Mộ Trình bình tĩnh nói ra những lời mà chính hắn cũng căm hận, hắn thua không nổi!! Hắn thực sự không thể thua! Hắn vừa mới tiến vào nhị trọng thiên, cảnh giới còn không ổn định.
Toàn trường xôn xao, cự tuyệt?
Không chỉ có các đệ tử dưới đài kinh ngạc, những đệ tử thân truyền kia đều không hẹn mà cùng nhíu mày.
Mộ Trình lại lấy thực lực nhị trọng thiên cự tuyệt khiêu chiến của Tần Mệnh? Thật sự chỉ là cảm giác không thích hợp sao, chỉ sợ trong lòng mỗi người đều có phán đoán của mình.
Năm vị trưởng lão đã rời đi, tại thời khắc Mộ Trình tỏ thái độ cự tuyệt, bọn họ biết không cần thiết phải lưu lại nữa. Đây là biến tướng nhận thua!
Hơn một ngàn đệ tử hai mặt nhìn nhau, đây là kim kiếm Mộ Trình mà bọn họ quen biết sao?
- Mộ Trình sư huynh, không lo lắng nữa?
Ánh mắt Tần Mệnh như đuốc, tiếp tục nhìn chằm chằm Mộ Trình.
- Chờ ngươi tiến vào nhị trọng thiên, giữa chúng ta sẽ có một trận chiến.
- Ta lại hỏi ngươi, chiến hay là không chiến!
Thanh âm Tần Mệnh đột nhiên nhấc cao lên, thanh động võ trường, toàn thân nổ lên lôi điện kịch liệt, sáng đỏ chói mắt, cơ hồ bao phủ Tần Mệnh, tràn ngập thanh uy cường thế bá liệt. Hai tay hắn cứng đờ, vòng xoáy màu đen gào thét xoay tròn, Tu La đao dường như đã áp chế không được.
Giờ khắc này Tần Mệnh chiến ý ngập trời, lôi điện cùng sát niệm bao trùm võ trường, trấn trụ rất nhiều người.
Mộ Trình nhíu mày, lại lộ ra chút do dự.
Nhưng...
Tần Mệnh đột nhiên tản ra lôi điện, hai tay nắm chặt, thu hồi Tu La đao, trực tiếp sải bước rời khỏi diễn võ trường. Mộ Trình như vậy so với hắn chờ mong kém hơn rất nhiều, cũng không đáng để hắn khiêu chiến.
Mộ Trình theo bản năng muốn hô ra miệng, tiếp nhận khiêu chiến, nhưng chung quy cũng không thể mở miệng.
Võ trường thứ năm rơi vào sự yên tĩnh kỳ lạ.
Kết thúc rồi sao? Oanh oanh liệt liệt náo loạn hai ngày, lại lấy loại cục diện này kết thúc!!
Kết cục bọn họ dự đoán là Tần Mệnh thảm bại, hoặc là thảm thắng.
Còn bây giờ thì sao?
Vòng khiêu chiến do bốn vị đệ tử kim linh Mộ Trình liên thủ khởi xướng, lại thành tựu Tần Mệnh.
- Ta làm sao lại đột nhiên cảm giác đệ tử Kim Linh yếu đi.
- Không phải bọn họ yếu đi, mà là Tu La đao của Tần Mệnh quá đáng sợ.
- Nếu như không có Tu La đao, Lý Niệm hẳn là có thể chống lại Tần Mệnh.
- Trách không được có thể quét ngang trà hội bát tông, Tu La đao của Tần Mệnh thật sự đáng sợ.
- Nghe nói Tần Mệnh kiếm pháp không tệ, đáng tiếc a, không có cơ hội lĩnh giáo.
Tiếng nghị luận thưa thớt vang lên trong đám đông, nhưng đa số mọi người vẫn còn đắm mình trong sự ngạc nhiên, khó có thể chấp nhận!
- Lần này được rồi, Tần Mệnh trở thành thế hệ mới mạnh nhất của Thanh Vân tông.
Đinh Điển nói thầm hai tiếng, trên dưới Thanh Vân tông còn có ai dám không phục Tần Mệnh? Các ngươi không phải đều tò mò Tần Mệnh rốt cuộc có thực lực gì sao, vì sao có thể thay thế Mộ Trình bọn họ tiến vào ngũ cường bát tông sao? Lần này hẳn là rất rõ ràng.
Nhưng trong phán đoán của Đinh Điển, Tần Mệnh hẳn là không đến mức mạnh đến thế này?
Hàn Thiên Diệp khẽ nói:
- Tần Mệnh so với Nguyệt Tình, ai sẽ mạnh hơn?
- Quan hệ giữa hai người bọn họ đặc thù, ai mạnh ai yếu không cần phải rõ ràng như vậy.
Mộ Trình, Mộ Dung Xung, Trương Lam, đều đứng trên lôi trường trầm mặc thật lâu, trong lòng là các loại phức tạp. Chúng ta đột nhiên yếu đi sao? Tại sao ngay cả lòng can đảm để thách thức cũng không có.
Sau khi Tần Mệnh rời đi, kết quả hội võ nhanh chóng truyền khắp Thanh Vân tông.
Lý Niệm thảm bại, Mộ Dung Xung cùng Trương Lam trầm mặc, Mộ Trình cự tuyệt, kinh động đệ tử toàn tông, cũng kinh động các trưởng lão khắp nơi. Tuy rằng những người duy trì Mộ Trình cực lực biện giải, nói Mộ Trình chỉ là không muốn dùng cảnh giới khi dễ Tần Mệnh, nhưng người sáng suốt đều có thể đoán được tâm tình Mộ Trình lúc đó, hắn thua không nổi!
Đúng như Đinh Điển nói, hiện tại ai còn dám không phục?
Các đệ tử Thanh Vân tông đã đến lúc thử tiếp nhận hiện thực, Tần Mệnh quả thật đã trở nên mạnh mẽ.
- Thiếu gia ngươi chẳng phải là vô địch cùng cấp sao?
Khương Bân vô cùng kiêu ngạo, giống như người thắng là chính mình.
- Võ đài đối kháng chính diện có sự khác biệt so với chiến đấu thực tế, Tu La đao không có khả năng lần lượt có hiệu quả. Thiên hạ rộng lớn, bên ngoài Thanh Vân tông có Bắc Vực, ngoài Bắc Vực có hoàng triều, ngoài hoàng triều có liệt quốc, bên ngoài liệt quốc có bí cảnh, còn có thiên hạ rộng lớn hơn. Ta chỉ bước một bước nhỏ.
Tần Mệnh thật đúng là không đến mức bởi vì thắng đám người Lý Niệm liền kiêu ngạo, mặc dù các đệ tử Thanh Vân tông rất khiếp sợ.
- Thiếu gia, Lãnh Tình Chú thật sự không có ảnh hưởng?
Diệp Tiêu Tiêu lặng lẽ hạ thấp giọng.
- Có ảnh hưởng, nó không thể ngăn cản, lại có thể tiêu trừ.
- Sau này phải đề phòng một chút.
Diệp Tiêu Tiêu gật đầu, quả nhiên! Đám người Lý Niệm bọn họ có thể tự tin tràn đầy khiêu chiến, nhất định là đã nghiệm chứng qua, bất quá vẫn là đánh giá thấp Tu La đao của thiếu gia.