Chương 2854: Trấn Thiên Hải Thành, chúng ta đến báo thù (1)
Chương 2854: Trấn Thiên Hải Thành, chúng ta đến báo thù (1)
Nhưng bọn hắn muốn tụ hợp, đám mãnh thú dưới trướng Tứ đại Yêu Chủ lại không để cho bọn hắn thực hiện được, ngay cả cả rất nhiều đại hung trong thú triều xa xa cũng bắt đầu lặng yên gia nhập chiến trường, không có xác định rõ hiện thân, cũng phát động chặn đánh sâu trong đáy biển.
- Đại dương cùng áo nghĩa cùng tồn tại, đại dương không tiêu tan, áo nghĩa vĩnh viễn còn, Trấn Thiên Hải Thành còn có ngày mai. Bọn súc sinh các ngươi... Chôn cùng đi.
Mục Thượng Tôn hóa thân sóng thần, chặn đường Thâm Uyên Cốt Long, trong không cam lòng nồng đậm dẫn nổ khí hải. Hắn mặc dù đã mất đi áo nghĩa, nhưng vẫn khống chế lấy bộ phận lực lượng, tinh hoa nhất là lực lượng tự nhiên bên trong sóng thần, nếu thật là không để ý hết thảy đã tập trung vào ai, còn thật chưa hẳn có thể vung ra kẻ đó, kể cả... Thâm Uyên Cốt Long.
Thiên Võ Cảnh bát trọng thiên tự bạo, lần nữa oanh động biển trời, cường quang vô tận tách ra, xua tán lấy tất cả tối tăm, năng lượng chìm ngập Thâm Uyên Cốt Long, phá vỡ hài cốt đầy trời. Mục Thượng Tôn vốn định oanh tạc đầu Thâm Uyên Cốt Long, như Mục Nguyệt Minh triệt để trọng thương Thâm Uyên Cốt Long, kết quả vẫn là bị Thâm Uyên Cốt Long tránh đi chỗ hiểm, tự bạo trong thân thể nó, một đòn đem Thâm Uyên Cốt Long nổ thành hai nửa.
Cường quang, năng lượng dữ dội, cuộn sạch biển trời, âm triều gió bão hủy diệt kích động hơn mười dặm hải vực, lượng lớn cường giả vội vàng không kịp chuẩn bị bị sống sờ sờ chấn vỡ, máu nhuộm đại dương mênh mông.
Thâm Uyên Cốt Long gầm thét, vẫn muốn làm sao khống chế Mục Thượng Tôn, nhưng đúng là vẫn còn bị tạc, chặn ngang đến đứt, hài cốt rơi vãi đầy trời.
- Tộc trưởng!!
Bọn người Mục Nguyên Cát gầm thét, nguy cơ nào có cơ hội phân thần, một cái hoảng hốt, liên tiếp bị cường địch áp chế, đánh thành trọng thương, hoặc là trực tiếp bị nuốt.
- Tập hợp đến ta! Tập hợp đến ta!!
Mục Thanh Thiên không kịp bi thống, điên cuồng gào thét, giết mạnh về phía trước, chiến kích trong tay không biết chém giết bao nhiêu người, không biết xoáy lên bao nhiêu sóng dữ.
- Tập hợp đến thành chủ, tất cả mọi người... Tất cả mọi người...
Các đại cường giả gào rú, nhất là đám Thiên Võ cùng Thánh Võ cao giai, không muốn mạng giết ra đường máu, mang theo tộc nhân hội tụ đến chỗ Mục Thanh Thiên.
- Nhanh nhanh nhanh...
Mục Thanh Thiên một bên giết địch, một bên nôn nóng thúc giục.
Ầm ầm!
Sóng dữ trước mặt đột nhiên bị nổ tung, một đạo thân ảnh màu vàng như chớp giết đến, cánh chim chấn vỗ, như nhanh chóng xé rách không gian, bóng người chưa đến trọng quyền xuất kích, cường quang chói mắt, bắt đầu khởi động lấy sóng khí khủng bố nộ thủ Mục Thanh Thiên.
…
Mục Thanh Thiên huyết chiến như điên, phát giác được nguy hiểm, lại vui mừng không sợ, hắn trong cơn giận dữ, chiến ý dâng cao, không lùi không tránh, trước tiên khống chế Hải Khiếu áo nghĩa, hội tụ chiến kích, oanh tới ngực thân ảnh kia. Không có bao nhiêu chiêu thức xinh đẹp, thế công xuyên thẳng đâm thủng lại tràn ngập lực lượng phá hủy kinh người, áo nghĩa hội tụ không thua gì ngàn trượng sóng lớn trùng trùng điệp điệp chồng lên, sức một mình đủ để đánh xuyên qua đồng cấp Thiên Võ.
- Đại Diệt Kim Nhiên Ấn!
Tần Mệnh gào thét, tinh khí thần sôi trào, toàn bộ lực lượng hội tụ đến cánh tay phải, bành trướng tại quyền cương, nắm đấm như là một vòng mặt trời.
Khiếu Hải chiến kích là binh khí Địa Bảng, hội tụ lực lượng áo nghĩa, cường sát về phía trước, tinh chuẩn điên cuồng đánh vào ngực của Tần Mệnh. Nhưng mà... Không đợi Mục Thanh Thiên cười lạnh, trong chớp mắt, toàn thân Tần Mệnh nổi lên rậm rạp chằng chịt đường vân màu vàng, nhất là mặt cùng ngực, ngưng tụ thành áo giáp.
Tiên Vương Chiến Trụ! Thủ hộ tuyệt đối!
Bang tiếng bạo hưởng, như long trời lở đất, lại như Lôi Đình vạn đạo, đinh tai nhức óc, Khiếu Hải chiến kích đột nhiên cứng đờ, thậm chí mũi nhọn hội tụ áo nghĩa cũng nứt vỡ dày đặc khe hở, lực phản chấn bành trướng nháy mắt cuộn sạch Khiếu Hải chiến kích, đánh rách tả tơi hai tay Mục Thanh Thiên, máu tươi giàn giụa, thân thể không khống chế được. Gần như trong một cái chớp mắt, Tần Mệnh đột kích trọng quyền, Đại Diệt Kim Nhiên Ấn hàng lâm.
Bành một tiếng nổ lớn, Kim Nhiên Ấn cùng nắm đấm toàn bộ đập vào trên đầu Mục Thanh Thiên, răng rắc giòn vang, xương sọ nổ tung tóe, Mục Thanh Thiên vội vàng không kịp chuẩn bị, cả người quay cuồng bay đi ra ngoài.
Tần Mệnh vung vẩy cánh chim màu vàng, tốc độ nhanh như là thiểm điện đuổi giết đi qua. Mục Thanh Thiên quay cuồng dữ dội, thân thể mất đi khống chế, chiến kích đều suýt chút nữa rời khỏi tay, nhất là đầu ông ông loạn hưởng. Nhưng dù sao cũng là cường giả Chí Tôn, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, giữa không trung cưỡng ép khống chế thân thể, nhưng mà, không đợi hắn đứng vững, không đợi hắn hoàn hồn, Tần Mệnh đã giết đến phụ cận, chiếm giữ giữa không trung, toàn thân kim quang vạn trượng, chiếu sáng biển trời.
Một cỗ khí tức kinh khủng đến khiến lòng người run sợ tràn ngập cuộn trào mãnh liệt, kim quang dữ dội như là hỏa diễm bùng cháy ngập trời, hội tụ thành mười tám thân ảnh, cao lớn, uy mãnh, cổ xưa, thần bí.
- Sát Sinh Đạo, Sâm La Sinh Tử Trảm!
Tần Mệnh quát lớn trong lòng, vương đạo thức tỉnh, sát uy tăng vọt, giơ lên cao Vĩnh Hằng Kiếm bổ chém biển trời. Gần như cùng lúc, hư ảnh mười tám chúng vương chấn giơ binh khí của riêng mình, hội tụ thành ánh kiếm kinh thế, toàn diện quán chú Vĩnh Hằng Kiếm, đánh ra ánh kiếm làm cho người ta sợ hãi.