Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2921 - Chương 2921: Nguyên Linh Chí Tôn, Táng Hoa

Chương 2921: Nguyên Linh Chí Tôn, Táng Hoa Chương 2921: Nguyên Linh Chí Tôn, Táng Hoa

- Thất lạc cấm đảo! Nó vậy mà lại trở về!

Trưởng lão cùng cường giả Quang Minh Thánh Địa theo sát ở phía sau, có ít người đã không nhớ được đoạn lịch sử kia, thật có chút người lại có chút hiểu rõ.

Đó là thời kì hắc ám nhất nguy cấp nhất trong lịch sử Quang Minh Thánh Địa, gần như muốn kéo đệ nhất Thánh Địa nhân tộc xuống thần đàn Thương Huyền.

Đoạn lịch sử ghi lại trên sách sử rất mơ hồ, không có nói tới nhân quả, cũng không có nói tới kết cục thất lạc cấm đảo về sau, chỉ có tổn thất thảm trọng năm đó, cùng với nguy cơ Quang Minh Thánh Địa đối mặt, lượng lớn Thiên Sứ chiến đấu cùng Thiên Sứ thủ hộ bỏ mạng, hơn năm ngàn đệ tử bỏ mình, chỗ bí cảnh linh lực thiên địa ở Thánh Địa gần như khô kiệt, ngay cả quang minh Thánh Hoàng đều suýt chút nữa vẫn lạc.

Trận hỗn chiến kia là Quang Minh Thánh Địa đối kháng cùng thất lạc cấm đảo, càng là tranh bá giữa các Vương Quang Minh áo nghĩa cùng Nguyên Linh áo nghĩa.

Sau sự kiện kia, Nguyên Linh Chí Tôn xoá tên khỏi Long bảng, thất lạc cấm đảo biến mất thần bí, chỗ ‘Huyễn Vụ Mê Trạch’ bị trọn vẹn lấp đầy, biến thành mảng lớn sơn mạch thanh thúy tươi tốt hiện tại.

Đoạn lịch sử này đã trở thành lịch sử, trong thánh địa nghìn năm không có người lại đề lên, ngay cả toàn bộ Thương Huyền Thiên đình đều giống như quên lãng. Tuyệt đối không nghĩ tới vậy mà tại thế hệ bọn hắn này lại tái hiện Nguyên Linh áo nghĩa, ngay cả thất lạc cấm đảo uy chấn Thương Huyền năm đó đều trở về.

- Lần này thất lạc cấm đảo thành tựu chưa thành, chúng ta cùng một chỗ triệt để chung kết nó.

Quang Minh Thiên Sứ - Phong Nhàn Nguyệt hừ lạnh, khống chế áo nghĩa thì sao, cảnh giới còn tại đó, dùng thực lực Thiên Võ Cảnh lục trọng thiên như hắn, đủ để quét ngang cả tòa thất lạc cấm đảo.

Quang Minh Thiên Sứ Thư Lạc có chút băn khoăn:

- Nguyên Linh áo nghĩa thật có thể cướp đoạt linh lực võ giả?

Các vị trưởng lão đều lắc đầu, mặc dù bao nhiêu đi hiểu cái kia đoạn lịch sử, có thể tình huống cụ thể đều rất mơ hồ.

Có một trưởng lão Thiên Võ Cảnh cười lạnh:

- Nàng chỉ là Thiên Võ Cảnh tứ trọng thiên mà thôi, có thể khống chế tới trình độ nào, ta còn đang muốn tự mình thử xem đây này.

- Các ngươi đem tình huống thất lạc cấm đảo cùng Táng Hoa kia cẩn thận nói một lần cho ta, ai nói tối đa rõ ràng nhất, tha cho hắn không chết, còn có thể cho phép gia nhập Quang Minh Thánh Địa.

Phong Nhàn Nguyệt quay đầu lại, lạnh lùng nhìn những tù binh bị các trưởng lão khống chế trong tay kia. Bọn hắn đúng là Tế Dạ Vu Chủ, Thất Sát Vu Chủ, cùng với sáu vị vốn là đệ tử Vu Điện được Táng Hoa an bài đi quản chế hòn đảo. Nhưng sau khi Đái Na truyền lại tin tức, thân phận cùng hành động của bọn hắn toàn bộ bị bại lộ, bị hai vị Quang Minh Thiên Sứ Phong Nhàn Nguyệt cùng Thư Lạc mang theo cường giả bí mật bắt lại, không có chờ bọn hắn phản kháng đã bị dây thừng quang minh trói buộc thân thể cùng linh hồn.

Đám người Tế Dạ Vu Chủ trầm mặt, thờ ơ.

Phong Nhàn Nguyệt cầm hoàng kim cự kiếm trong tay, rơi xuống trên đầu Tế Dạ Vu Chủ :

- Thất lạc cấm đảo lập tức sẽ bị hủy, các ngươi thức thời chút liền sớm làm chuẩn bị, tìm cho mình con đường lui. Là bị trở thành tù binh áp tải về Thánh Địa, nhận hết mười năm dằn vặt, hay là được tiếp nhận thành đệ tử mới, thành một thành viên vinh quang của Quang Minh Thánh Địa?

Tế Dạ Vu Chủ mặt không biểu tình:

- Một đám ngu xuẩn! Muốn giết Táng Hoa, các ngươi còn kém một chút!

Đái Na đạm mạc liếc mắt nhìn hắn:

- Trước kia các ngươi cùng thuộc Vu Điện, ngang vai ngang vế, ngắn ngủn vài năm liền cam nguyện vì nàng chịu chết? Đừng tự mình chuốc lấy cực khổ, cho ngươi một cơ hội, là mạng sống hay là bị trảm đầu, là gia nhập Thánh Địa, hay là vì nữ tử không đáng giá kia chôn cùng.

- Chết thì như thế nào, có các ngươi chôn cùng!

Tế Dạ chậm rãi quay đầu, tùy ý để mũi kiếm trên cổ mở ra da thịt, máu tươi thấm đỏ nước biển. Hắn lạnh lùng nhìn đội ngũ Thánh Địa phía sau:

- Một tên... Hai tên... Ba tên...

- Đếm cái gì? Câm miệng!

Một trưởng lão giương lên Quang Minh Thánh Tiên trong tay, hung hăng quất vào trên lưng hắn, da tróc thịt bong, lửa thiêu linh hồn.

Tế Dạ Vu Chủ chịu đựng lấy đau nhức kịch liệt, cắn răng nói:

- Đếm xem tí nữa có mấy kẻ chôn cùng. Cũng không tệ lắm, mười ba Thánh Võ chạy không được, Thiên Võ nha... Nên cũng có thể đến năm ba tên.

- Đường đường là Thiên Võ, chừa chút tôn nghiêm cho mình, đừng nói những lời hung hãn không có tác dụng này.

Tất cả trưởng lão cùng đệ tử Thánh Địa khống chế vũ khí trong tay, nhắm ngay tám người Tế Dạ:

- Một phút đồng hồ giết một kẻ, giết đến khi mở miệng mới thôi!

Thất Sát Vu Chủ cười lạnh:

- Đây là đang nhắc nhở các ngươi, Nguyên Linh áo nghĩa Thánh Võ Cảnh tại trước mặt Thiên Võ Cảnh không hề có lực hoàn thủ, Táng Hoa chỉ là kẻ thứ nhất, bọn hắn đều phải chết!

Phong Nhàn Nguyệt thét ra lệnh:

- Giết!!

Một vị trưởng lão toàn thân nổi dậy hào quang, trong tay Quang Minh Thánh Tiên đột nhiên chấn động, rung rung sóng cả, đánh về phía đầu một đệ tử Vu Điện, lực lượng mãnh liệt băng diệt một khi trúng đích, tuyệt đối có thể làm cho đầu của hắn toàn bộ biến thành bụi.

Đệ tử kia dùng sức từ từ nhắm hai mắt, đột nhiên bạo rống:

- Các ngươi đã tiến vào phạm vi Thất Nhạc Cấm Đảo, người đáng chết... Là các ngươi!
Bình Luận (0)
Comment