Chương 2927: Căng thẳng! Giằng co! (1)
Chương 2927: Căng thẳng! Giằng co! (1)
Một kích này so với trước mạnh ròng rã gấp đôi, cũng vượt ra khỏi phạm vi khống chế của Táng Hoa, mặc dù là có cổ thụ phụ trợ, nhưng sắc mặt nàng vẫn trở nên tái nhợt, khóe miệng tràn máu, nhưng sắc mặt lãnh tuấn, chịu đựng lấy khí huyết quay cuồng dứt khoát xuất kích, khống chế Sáng Thế chi kiếm vọt tới sương mù, đối kích làn sóng vàng như cơn lốc trước mặt.
Ầm ầm, dường như cả phiến đại dương mênh mông đều run rẩy một cái, mãnh thú các nơi trên hòn đảo đều đứng không vững, theo đó đong đưa. Sáng Thế chi kiếm ở bên trong làn sóng vàng kiên trì ngắn ngủi, cuồng dã bạo lên, gió bão kim quang điên cuồng xuyên thủng, đuổi kịp nơi bảo luân chiếm giữ đụng vào nhau.
- Tiện nhân, ngươi dám...
Sắc mặt Phong Nhàn Nguyệt đại biến, cực lực muốn thu hồi lại, kết quả ngăn cản không kịp, Sáng Thế chi kiếm cùng bảo luân toàn diện va chạm, trong nổ tung dữ dội ‘Đồng quy vu tận’, hai cỗ năng lượng bạo tạc gần như muốn tại đáy biển hình thành một mảnh lỗ đen chôn vùi.
- Tránh ra!!
Đái Na cùng Phong Nhàn Nguyệt chật vật chạy thục mạng, trước khi cơn sóng năng lượng ở đằng kia chìm ngập bọn hắn, toàn lực xông ra mấy nghìn thước, nhưng vẫn là bị năng lượng đuổi theo, bị đâm cho khí huyết sôi trào, miệng lớn ho ra máu, sắc mặt một hồi nhão đến trắng xanh.
Bốn vị Thiên Võ khác của Quang Minh Thánh Địa trốn tránh không kịp, cũng không thoát khỏi năng lượng cùng từng tầng sóng lớn nhấc lên chìm ngập, trực tiếp xông ra ngoài nghìn trượng mới miễn cưỡng khống chế được thân thể. Bọn hắn hoảng sợ ngẩng đầu, trong lòng từng đợt sợ hãi, chưa từng trải qua năng lượng kinh người mà quỷ dị như vậy, trong chớp mắt, bọn hắn dường như bị trời xanh đạp vỡ.
Nhưng sóng xung kích mãnh liệt cũng làm cho gần nghìn trượng sương mù trên Thất Nhạc Cấm Đảo hủy diệt hầu như không còn, sóng cả điên cuồng chảy ngược cấm đảo, ầm ầm va chạm cánh đồng tuyết, như Ác Long đảo biển, thanh thế khủng bố. Táng Hoa một hồi suy yếu đong đưa, nhưng vẫn là cực lực khống chế lấy sương mù bổ sung trống rỗng, hình thành thủ hộ trận nguyên vẹn.
Mặc dù có hồn niệm đảo chủ đang dùng hết sức trợ giúp, nhưng Táng Hoa muốn dùng Thất Nhạc Cấm Đảo chặn đánh Thiên Võ Cảnh lục trọng thiên vẫn là rất cố hết sức.
- Tiện nhân! Ta đại biểu Quang Minh, thẩm phán ngươi tử hình!
Phong Nhàn Nguyệt tức giận không kềm được, khuôn mặt anh tuấn đều trở nên vặn vẹo.
- Tiếp tục giết! Nàng khẳng định đã đến cực hạn!
Đái Na phẫn nộ lại càng kích thích chiến ý, nàng tuyệt đối không tin một Thiên Võ tứ trọng thiên có thể chống lại nàng, dù là có thể mượn nhờ Thất Nhạc Cấm Đảo phát mấy lần uy, nhưng tuyệt đối không có thể duy trì quá lâu.
Một phát xong luôn, bắn hạ Thất Nhạc Cấm Đảo.
- Táng Hoa, nhắc nhở ngươi một lần cuối cùng, lập tức đầu hàng, nếu không một khắc Thất Nhạc Cấm Đảo công phá này, ta tàn sát toàn bộ đảo ngươi!
Phong Nhàn Nguyệt chấn lên nghìn vạn quang vũ, hóa thân Thiên Sứ khổng lồ, trong tay cầm hoàng kim kiếm giết hướng Thất Nhạc Cấm Đảo.
Táng Hoa điều chỉnh khí tức, nuốt một khỏa linh quả, trọng chấn thanh thế, tái chiến hai đại Quang Minh Thiên Sứ, đồng thời thét ra lệnh Thôn Hải Thú:
- Ngươi đang lề mề cái gì? Đang chờ ta hỗ trợ sao?
- Rống.
Thôn Hải Thú một hồi xấu hổ, khi trước luôn tự xưng là đồng cấp vô địch hải vực, không nghĩ tới lại bị một Quang Minh Thiên Sứ quấn chặt. Nó điên cuồng phá mở Thư Lạc, mở ra cái miệng khổng lồ phun ra ánh sáng màu lam như mảnh ngân hà, bao phủ Thư Lạc, tất cả ánh sao trong chốc lát hóa thành vô số răng nanh, sắc bén lạnh giá, ùn ùn kéo đến chìm ngập Thư Lạc.
- Chỗ đó xảy ra chuyện gì?
Cửu Mục Kim Thiềm mang theo Tần Mệnh đuổi tới hải vực này, cách trăm dặm hải vực đều phát giác được xa xa oanh động dữ dội. Nhưng trong ấn tượng Cửu Mục Kim Thiềm, nơi này là mảnh Tử Linh cấm địa, không có Linh Yêu gì đặc biệt chiếm giữ, Quang Minh Thiên Sứ ở đằng kia làm cái gì!
Nơi đó là Thất Nhạc Cấm Đảo!
Sắc mặt Tần Mệnh hơi hơi ngưng trọng, quả nhiên mục tiêu Quang Minh Thiên Sứ là Thất Nhạc Cấm Đảo, chẳng lẽ bọn hắn phát hiện bí mật Thất Nhạc Cấm Đảo?
…
Thất Nhạc Cấm Đảo tình hình chiến đấu đang hừng hực khí thế bộc phát, Đái Na cùng Phong Nhàn Nguyệt mặc dù mấy lần chật vật, nhưng đối với uy lực cùng tình huống cấm đảo đã có phán đoán cơ bản, hơn nữa liệu định Táng Hoa kiên trì không được quá lâu, tất cả gom lại cùng một chỗ liên thủ tấn công, không ngừng mà khiến cho Táng Hoa phóng thích đại quy mô năng lượng, tiêu hao tiềm lực cấm đảo. Còn Thư Lạc, bọn hắn đã không có tinh lực quản nhiều, nếu như cưỡng ép ngạnh công, chỉ sẽ như ý nguyện Táng Hoa, nhất định sẽ nhận đến trọng thương.
Bọn hắn gần như có thể tưởng tượng đến Táng Hoa còn có sát chiêu, có thể theo chân bọn họ liều cái lưỡng bại câu thương. Nhưng chỉ cần bức ra sát chiêu kia, bọn hắn có thể đơn giản thẩm phán Thất Nhạc Cấm Đảo.
Táng Hoa thừa nhận áp lực càng ngày càng nặng, nàng dù sao không phải Thiên Võ lục trọng thiên chân chính, mỗi lần ngạnh kháng đều muốn hao phí thời gian càng tiêu hao tinh lực thật lớn, nếu như tính không chính xác thế công Quang Minh Thiên Sứ lần đó là thật công hay là đánh nghi binh, có thể sẽ lãng phí linh lực, càng có thể sẽ lâm vào bị động. Nàng khi trước có lòng tin diệt sát nhóm đội ngũ Quang Minh Thánh Địa này, nhưng chân chính vận chuyển mới cảm nhận được độ khó.
Cũng may Thôn Hải Thú chung kết Thư Lạc, như là đầu như cự long quay quanh đến xung quanh Táng Hoa, có thể thay nàng chống cự bộ phận thế công.
- Chuẩn bị sẵn sàng, thay ta ngạnh kháng một kích!
Táng Hoa không muốn kéo dài, từng phút từng giây đối với nàng đều là một loại tiêu hao, nàng chuẩn bị vận dụng linh mạch, nhưng đầu tiên phải mạo hiểm dụ dỗ hai vị Quang Minh Thiên Sứ bên ngoài kia qua đến.